Như thế trằn trọc qua mấy ngày, Nhan Dung cũng không thể nghĩ ra biện pháp tốt nhất, lê qua tửu uống chỉ còn lại có một vò, vốn định lưu lại làm chút kỷ niệm, nhưng vẫn là đánh không lại con sâu rượu trong người, uống hết một giọt cũng không thừa.
Rượu ngon, thật là quá ít a.
Người phái đi ra ngoài giám thị đã về hồi bẩm, Vân Diễm trải qua mấy ngày nay trừ tiếp nhận tiệc mời của các bộ quan viên, thì cũng ở bên trong dịch quán, chân không bước ra khỏi nhà, bạch y thị vệ đi theo cũng không thấy có dị động, cẩn thận chặt chẽ bảo vệ hắn, nhưng cũng tuyệt không nói chuyện với nhau.
Bên ngoài nhìn vào thấy dịch quán rõ ràng chật cứng người, nhưng hoàn toàn không có khí tức của người ở, nếu ở buổi tối không cẩn thận lầm đi vào, chắc chắn cho đây là nhà trống không người nào ở.
Thật khiến cho người ta sợ hãi.
Hỏa Thần giáo canh giữ rất nghiêm mật, giáo quy cực kỳ nghiêm khắc, có thể theo Vân Diễm đi đến đây cũng là nhất đẳng cao thủ, còn những người địa vị quá thấp căn bản là không có tư cách đi ra ngoài, dù vậy, bọn họ vẫn có bổn phận khác, đem lời nói của giáo chủ xem như mệnh, lời nói của Vân Diễm thật không thể khinh thường.
Mục đích thật sự bọn họ tới Yến quốc đến tột cùng là vì cái gì? Không thể nào chỉ là đưa một quốc thư không có nội dung gì như vậy, nếu không, cần gì phái ra giáo chủ của một giáo mà không phải là một thân vương nào đó, tính ra trong triều đình Lỗ quốc cũng có ít nhất mười mấy nhân vật có thể gánh trách nhiệm nặng nề lần này.
Làm người ta khó hiểu chính là, đều đã ở đây nhiều ngày, Vân Diễm vẫn còn có kiên nhẫn chờ Nhan Hi triệu kiến lần nữa, không giống như lúc mới tới, tùy tiện đến bên ngoài Duệ vương phủ nhìn quanh, bị thị vệ bên trong phủ lầm tưởng thích khách mà đuổi đánh.
Nhan Dung thật sự là nghĩ mãi mà không rõ, nghĩ nát óc cũng không cách nào từ những dấu vết tán loạn, đoán ra toan tính thật sự của hắn.
Hôm nay uống rượu xong, cắn răng quyết đem chuyện mình hứa hoàn thành, mắt nhìn thấy Đào Tiểu Vi cũng muốn ra khỏi tháng ở cử, đến lúc đó Vân Diễm nhất định sẽ tới cửa yêu cầu hắn thực hiện hứa hẹn.
Ngồi chờ chết, không bằng chủ động, Nhan Dung âm thầm hạ quyết tâm.