Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Lê Lạc nói năm mươi tuổi mới sinh cục cưng không phải là chỉ nói suông mà thôi. Cho nên cô đã định ra kế hoạch, Tạ Uẩn Ninh là người phối hợp. Dù thế nào đi nữa, anh cũng không cần phải vội. Sống thế giới hai người quả thật là rất thoải mái tự tại.
Người gấp gáp nhất chính là ba ba Tạ! Nhưng mà, việc gấp gáp đã thành thói quen, ba ba Tạ cũng không nóng ruột. Huống chi, ông nhìn Thương Ngôn cùng Tiểu Thụ khả năng càng có hi vọng! Không nghĩ tới, chuyện gấp gáp mà Tạ Phồn Hoa chờ đến rồi.
Con gái Tạ Tĩnh Di đã nói cho ông biết, khả năng là Thương Ngôn và Tiểu Thụ sẽ phải cử hành hôn lễ trước thời gian, bởi vì Tiểu Thụ đã mang thai.
Tiểu Thụ mang thai, tuyệt đối là hậu quả do một lần Thương Ngôn thật sự không sao nhịn được gây ra. Chỉ có điều là Thương Ngôn nguyện ý, thậm chí vô cùng vui sướng gánh vác cái sự ngoài ý muốn này.
Tiểu bảo bảo giống như là từ trên trời rơi xuống vậy! Thương Ngôn không nhịn không được cao hứng, lập tức gọi điện thoại cho cậu nhỏ.
Tạ Uẩn Ninh đón nghe điện thoại Thương Ngôn. Anh lúc này đang ở siêu thị cùng với Lê Lạc chọn mua đồ dùng quan trọng nhất cho cuộc sống. Lê Lạc cầm lấy hai hộp sản phẩm mới ra, hỏi Tạ Uẩn Ninh: "Ninh Ninh, anh thích loại sản phẩm kinh điển, hay là sản phẩm mới nhất?"
Trong điện thoại di động, Thương Ngôn chính là đầy hưng phấn thông báo cho Tạ Uẩn Ninh biết: "Cậu nhỏ, cháu sắp làm cha rồi!"
Tạ Uẩn Ninh yên lặng cúp điện thoại di động, nhìn Lê Lạc, nói trả lời: "... Anh dường như cũng chưa thật sự thích lắm."
...
- - - - - - - - - - - - - - Đường phân chia phúc lợi - - - - - - - -
Lê Lạc và Tạ Uẩn Ninh một khối từ Seattle trở về, ở vài ngày ở nhà Tạ Uẩn Ninh bên kia, sau đó vẫn là trở về nhà trọ độc thân của mình. Nguyên nhân không gì khác, căn phòng lớn của Tạ Uẩn Ninh cái gì cũng đều thật là OK. Nhưng tóm lại, đó không phải là cái tổ nhỏ của mình! Ngủ hay là thức dậy, vẫn là tương đương không được thuận tiện lắm.
Không dám chuyển nhà ở chung, cũng bởi vì có nhiều chuyện luôn luôn kéo, chậm chạp không có hành động.
Huống chi, thời gian khai giảng cũng gần đến rồi. Lê Lạc cùng ở chung một nhóm với một nữ sinh viên nghiên cứu viên cao cấp tại Sở Sinh Hóa, điều này có vẻ không phù hợp lắm! Đương nhiên, Lê Lạc luôn luôn sẽ không bị cái loại "không phù hợp lắm" này quấy nhiễu. Cô quen làm theo cách của riêng mình, khiến cho mỗi đêm đến, Tạ Uẩn Ninh ngủ ở bên kia, như là điều nghiên (điều tra nghiên cứu) địa hình đúng giờ vậy.
Mà hôm nay cô trở lại nhà trọ của mình, không muốn trở về nhà của Tạ Uẩn Ninh ở bên kia, thuần túy ru rú làm tổ ở trong chiếc ghế tổ chim tại ban công không muốn động đậy. Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ đông, Tạ Uẩn Ninh đã lại tiếp tục hạng mục nghiên cứu tại Sở sinh hóa. Vào giữa trưa, Lê Lạc đi đến Sở sinh hóa Thanh Hoài ăn cơm cùng với Tạ Uẩn Ninh, sau đó về tới nhà trọ của mình. Buổi chiều, bà dì giúp việc theo giờ lại đến quét dọn vệ sinh. Lê Lạc đến toilet tắm táp sạch sẽ một chút, mặc áo ngủ đi đến nằm ở trên chiếc ghế tổ chim, ở ban công, bắt đầu lên mạng.
Chiếc ghế nằm hình dạng tổ chim ở ban công, được đặt ở dưới đất. Đó là một cái khung hình bán nguyệt làm bằng kim loại. So sánh với vẻ lạnh lẽo thô cứng bên ngoài, thì bên trong thoải mái mềm mại như một chiếc giường. Ở bên trong đó, Lê Lạc trải một tấm thảm len lông cừu mà cô thường dùng, và đặt ở đó hai bản sách giải trí.
Bên ngoài tiết trời đã ấm lại, Lê Lạc bọc người trong chiếc áo ngủ dày màu đỏ rượu, nên nằm ở bên trong cũng không cảm thấy lạnh. Hơn nữa hưởng thụ