Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Lê Lạc nói ra một câu nói, hỏi đúng vào vấn đề mà trong lòng Thương Ngôn vẫn luôn luôn tồn tại một sự nghi hoặc - - Loại tình cảm mà anh đối với Tiểu Thụ, rốt cuộc là loại tình cảm như thế nào? Vài năm nay, mỗi khi tâm tình phiền muộn, anh liền tự nhiên như vậy, chạy đi tìm Tiểu Thụ, chuyện anh ăn mỳ hoặc mua cà phê đã trở thành thói quen. Nếu là sự thưởng thức giữa bạn bè thân thiết thì cũng đều phải có lý do. Thương Ngôn biết rất rõ ràng mình thích Tiểu Thụ ở điểm gì. Anh thích Tiểu Thụ ở điểm thản nhiên yên tĩnh, thưởng thức sự nỗ lực cùng sự dẻo dai của Tiểu Thụ.
Đồng thời, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn anh còn ôm một chút chờ mong đối với Tiểu Thụ. Chờ mong cô sẽ trở thành một cô gái ngày càng tốt đẹp hơn. Cho nên, vài năm nay anh luôn có sự chú ý và chăm sóc đối với Tiểu Thụ. Trong lúc bất tri bất giác, anh đã vượt qua giới hạn nên có opbạn bè.
Điểm ấy, bản thân Thương Ngôn cũng rất là minh bạch.
Đột nhiên, đối mặt với ánh mắt sáng ngời lại có vẻ chế nhạo của Lê Lạc, hai gò má Thương Ngôn cứ như vậy liền đỏ ửng lên. Có một loại cảm giác quẫn bách giống như bị nhìn xuyên qua vậy; đành phải cúi thấp đầu.
Phản ứng đó của Thương Ngôn, không thể nghi ngờ được đáp án thực sự đối với câu hỏi mà Lê Lạc vừa mới hỏi xong. Tạ Uẩn Ninh cũng một mực liếc mắt nhìn cháu ngoại trai của mình một cái, mở miệng nói: "Lúc này đúng là thời điểm cháu đi tìm bạn gái của mình đó." Trong lời ngoài lời, làm thân phận trưởng bối đồng ý để Thương Ngôn kết thúc thân phận của một con chó độc thân, cũng tán thành đối tượng là Tiểu Thụ.
So với với sự khẳng định hàm súc của cậu nhỏ, Lê Lạc cười hì hì, trực tiếp cho Thương Ngôn thái độ ủng hộ: "Tiểu Thụ không tệ, mợ nhỏ ủng hộc háu."
Thương Ngôn gật đầu, theo lời nói của Lê Lạc, cười cười: "... Cám ơn mợ nhỏ."
Chu Bắc a a ô ô, hiểu ra liền nói: "Chậc chậc, vốn tưởng rằng cậu đã đủ bất động thanh sắc, cháu ngoại trai càng thật sự là trò giỏi hơn thầy, mà phải thắng cả thầy nữa kia."
Tạ Uẩn Ninh bĩu môi, Thương Ngôn sờ soạng lên cái mũi. Chu Bắc thì vẫn cứ ai ai nha nha để biểu đạt. Hai vị đương sự đương nhiên đều có thể được đến ý tứ. Chính là cảm tình theo ý thức được chân chính xác định. Một người cường thế minh bạch như Tạ Uẩn Ninh, cũng đều đã phải trải qua một quá trình tự đào thải bản thân về mặt đạo đức.
Mặc dù như thế,. Thương Ngôn vẫn là cực kỳ hâm mộ sự dứt khoát và nhanh chóng của cậu nhỏ.
Thời điểm Lê Lạc không ở đó, Thương Ngôn hỏi cậu nhỏ một câu: "Cậu nhỏ, cậu cảm thấy cháu và Tiểu Thụ có thích hợp hay không?"
Cái từ thích hợp kia, trong đó bao hàm khá nhiều ý tứ. Cũng bởi vì bao hàm xen lẫn một ít hiện thực hoặc suy nghĩ lý tính, Thương Ngôn không có cách nào để hỏi cậu nhỏ ở ngay trước mặt Lê Lạc. Nhưng mà, hai người muốn được ở dài lâu cùng với nhau, trừ bỏ lúc đang ở chung thoải mái và rung động, hay không thích hợp cũng là một nhân tố trọng yếu cần phải suy nghĩ. Có lẽ cũng là do bị ảnh hưởng bởi mối quan hệ trước đây, Thương Ngôn cũng đã cẩn trọng hơn đối với phương diện quan hệ nam nữ. Hơn nữa, bởi vì đối phương là Tiểu Thụ, nếu như cuối cùng không xác định được tâm ý rõ ràng, anh sẽ không lưu lại được danh nghĩa của một người bạn tốt, mà lại tạo thành sự quấy nhiễu lẫn không tốt cho Tiểu Thụ.
Thương Ngôn đã hỏi như vậy rồi, Tạ Uẩn Ninh vốn cũng đã minh bạch ý nghĩ trong lòng của cháu ngoại trai Thương Ngôn. Bình tĩnh mà xem xét, ngoại trừ một số điều kiện bên ngoài như nền tảng gia đình, Chu Tiểu Thụ là một cô gái không tệ. Thương Ngôn sẽ thích Tiểu Thụ, cũng