Khu giải trí Ánh Sáng Bóng Đêm.
An Mộc cùng với Diệp Đồng Đồng đứng ở trước cửa.
Diệp Đồng Đồng là bạn từ nhỏ của An Mộc, thời điểm lúc ấy An Mộc có ba mẹ, hai nhà ở cùng một chỗ.
Vóc dáng cô nhỏ nhắn xinh xinh, người chỉ cao một mét năm lăm, tóc ngắn linh hoạt, tướng mạo hơi ngốc.
Diệp Đồng Đồng chính là ảnh kịch học viện, biểu diễn chuyên nghiệp, nhưng mục tiêu lớn nhất của cô ấy là, làm một người đại diện cho diễn viên.
Thời điểm nghe An Mộc muốn tiến vào giới giải trí này liền xung phong muốn làm người đại diện cho cô.
Giờ phút này, sắc mặt hai người đều có chút khẩn trương.
Diệp Đồng Đồng nhìn nhìn An Mộc, muốn nói rồi lại thôi.
Biết rõ đối phương lo lắng cho mình, An Mộc thở dài, nếu mà có cách khác, cô cũng sẽ không đi đến bước đường này.
An Mộc vỗ vỗ vai của cô ấy, "Yên tâm đi".
Diệp Đồng Đồng thở dài, "Biết khuyên mày không được, vậy như vậy đi, mày yên tâm, tao thăm dò tốt lắm, Tôn quản lí vừa rồi đã tiến vào phòng, chỉ cần chúng ta nắm được nhược điểm của hắn, không sợ hắn không khuất phục!".
Tôn quản lí là người phụ trách dự án phim truyền hình do FAE đầu tư.
Có thể nói, trong một bộ phim truyền hình, hắn có quyền lớn nhất ở đó.
An Mộc tính toán hành sự theo hoàn cảnh.
Nếu như có thể thuyết phục được đối phương, làm cho hắn tin tưởng chính mình, tuân thủ quy tắc nghiêm chỉnh, như vậy hết thảy mọi chuyện thuận lợi.
Mà nếu như đối phương không đồng ý..
An Mộc sẽ mồi dụ đối phương, sau đó Diệp Đồng Đồng nhảy vào chụp vài bức ảnh.
FAE quản lí cấp cao nghiêm khắc, tổng tài Phong Kiêu ghét nhất là quy tắc ngầm, anh mạnh mẽ vang dội, nổi tiếng là không có tình cảm, tin tưởng Tôn quản lí hoàn toàn sẽ bị uy hiếp.
An Mộc hít sâu một hơi, tiến lên từng bước, đẩy cửa phòng ra.
Bên trong phòng KTV, cũng không có ồn ào, ngược lại rất im ắng.
Ánh đèn mờ nhạt, làm cho ánh sáng bên trong rất ảm đạm.
An Mộc tiến lên từng bước, liền nhìn thấy bên trong phòng này rất xa hoa, một người đàn ông ngồi trên sôfa màu đen bằng da thật.
Phần lưng của người đàn ông kia rất thẳng tắp, bụng phệ, đúng là Tôn quản lí. Năm nay gần bốn mươi, ánh mắt đục ngầu, rõ ràng là đã dấn thân vào nghề này nhiều năm, lấy ra khoảng không cơ thể.
Nhưng-- trong phòng chỉ có một mình hắn?
An Mộc trước mắt sáng ngời, đây thật là một cơ hội tốt!
Nghe được tiếng mở cửa, Tôn quản lí quay đầu nhìn thoáng qua, vẻ mặt nháy mắt trong ánh mắt lộ ra kinh diễm.
An Mộc tiến lên từng bước, đối với Tôn quản lí cung kính quy củ: "Xin chào Tôn quản lí, tôi là Đường Hạ vai thứ nữ trong Kiếm tiên truyện, không biết ngài có ấn tượng không?".
Đường Hạ, là nghệ danh của An Mộc.
Tôn quản lí chớp chớp ánh mắt, nhìn chằm chằm vào bộ ngực nhỏ của An Mộc, nghe nói như thế, nhất thời gật đầu, "Ừ, ta có ấn tượng, ngươi biểu hiện tương đối tốt".
An Mộc thở phào nhẹ nhõm, thử thăm dò: "Như vậy Tôn quản lí, diễn viên thứ nữ.. đã sắp xếp xong chưa?".
Tôn quản lí nghe nói như thế, hơi nhíu mày: "Việc này.."
An Mộc theo tình thế tự đề cử: "Tôn quản lí, tôi đã nghiên cứu kĩ vai Lãnh Sương này, phiền ngài xem một chút".
Nói xong, điền đưa một tập tài liệu, "Tôi nghĩ là dù hình tượng hay khí chất, tôi đều rất thích hợp với vai diễn này, Tôn quản lí, ngài.."
Tôn quản lí đem văn kiện đặt vào trong bì đựng, sau đó gật đầu mở miệng: "Ta biết rồi".
Đồng tử An Mộc co rút lại.
Đây là một câu trả lời gì?
Tôn quản lí lại mở miệng: "Chuyện phân vai này, đều phải giải quyết việc chung".
Giải quyết việc chung?
A!
Nếu như cạnh tranh công bằng, làm sao cô có thể vào đây?
An Mộc nhìn hắn loại này rõ ràng đối với mình rất hứng thú, có chút nghi ngờ mông lung, chẳng lẽ là lạc mềm buộc chặt?
An Mộc cắn răng một cái, đi từng bước về phía trước, ngồi xuống bên người Tôn quản lí, "Tôn quản lí. Tôi có thể mời ngài uống một chén không?"