Mảnh ghép : Chuẩn bị đi chơi
- Hôm nay các anh đưa hai tụi em đi công viên đê. Híc. - Minh Như ra đề nghị. Đó cũng là lời mà Hiểu Đồng định nói. Vì hai nhóc bàn nhau sẵn rồi mà
- Thích thì chiều - Hiểu Vĩ cười
Cậu muốn rủ thêm cả Lam. Hân và tất nhiên cả Băng nữa nhưng gọi điện chả ai nghe máy.
- Anh Ken ơi em thấy anh Vĩ cứ gọi cho chị nào ấy..gọi hoài rồi có ai bắt máy đầu - Hiểu Đồng than thở với Ken
- Gọi cho chị dâu tương lai của em đó - Ken cười
- Hê. Thế anh có bạn gái chưa? Hay vẫn chứa thoát kiếp F.A
- Anh còn chưa muốn bị người khác áp đảo đâu. F.A sướng nhất mà em - Ken nói và cười..nụ cười thật tươi nhưng có chút ngượng ngịu và chạnh lòng.
- Vậy chiều nay anh có đi chơi cùng tụi em không?
- Em có cho anh đi không?
- Tất nhiên có ạ. Luôn sẵn sàng...
- Vậy đi
.......
- À anh Khánh với anh Vĩ cho tụi em xem ảnh hai chị dâu đi - Minh Như vừa ăn bánh vừa nói
- Đây này..- Khánh mở album ảnh Hân trong đt ra cho hai nhóc em xem. Hiểu Vĩ cũng mở ảnh của Lam cho hai nhóc xem
- Ầy dà..cả hai chị đều dễ thương...nhưng..- Hiểu Đồng liếc nhìn Minh Thư rồi cả hai nhóc cười với nhau
- Nhưng sao? - Vĩ tò mò
- Ừ.Nhưng sao? - Khánh tò mò không kém
- Không hợp với tụi anh tẹo nào - Minh Như lên tiếng
- Đúng vậy. Hai chị ấy đáng yêu còn hai anh đáng ghét. Làm sao thành đôi được nhỉ? - Hiểu Đồng vờ chống cắm nghĩ mông lung
- Á...Á..hai nhóc hơi ngoan rồi đấy - Hiểu Vĩ săng tay áo dí nhóc Hiểu Đồng còn Khánh vắn ống quần dí nhóc Minh Như
- Ha ha..đấy còn cái khoán rượt đuổi hai anh vẫn chậm như con rùa vậy..haha - Minh Như cười lớn và chạy không ngừng nghỉ
- Hai anh tức rồi kìa. Mặt đỏ như Trương Phi ý..haha - Hiểu Đồng cười lớn.
Có hai nhóc này ở đây. Căn biệt thự lúc nào cũng có tiếng cười sảng khoái và những trò quậy phá đáng yêu...
- A... - Hiểu Đồng đâm trúng một người. Không phải Vĩ. Không phải Khánh cũng không phải hai tên Phong và Ken kia nốt mà là..
- Ạ..chi Uyên Nhi..chị đến chơi hả ? - Hiểu Đông xuýt xoa người và nói
- Em là...?
- Em là Hiểu Đồng em anh Hiểu Vĩ ạ
- À...rồi.. em vẫn còn nhớ chị ư?
- Sao không nhớ được ạ. Năm ấy sinh nhật anh Hiểu Vĩ chị cũng đến mà. Chị là em họ anh Phong đấy ạ - Hiểu Đồng trả lời nhanh thoăn thoắt. Cô nhóc cười đáng yêu. Uyên Nhi rất quý cô bé.
- Minh Như ơi. Chị Uyên Nhi dễ xương đến nè. Mau lại đây - Hiểu Đồng la lớn gọi Như
- Đâu..đâu...- Minh Như cũng chạy đến. Mấy đứa anh cũng đi đến cạnh
Hai nhóc này có vẻ rất quý Uyên Nhi. Hai nhóc dễ tính và gần gũi lắm chả " chảnh " như mấy anh đâu. Hễ ai nói chuyện hợp với mình là hai nhóc quý ngay đặc biệt là những người bằng tuổi anh trai mình
- Chị Nhi. Em là Như đây - Minh Như vui vẻ cúi chào
- Chị nhớ tên em mà. - Uyên Nhi cười rõ tươi
...
- Hai em chuẩn bị đi chơi không? - Khánh ngắt cuộc trò chuyện giữa ba chị em
- Có. Anh làm gì cuống lên thế - Hiểu Đồng nhăn nhó
- Hà Nội không vội được đâu - Minh Như cười sằng sặc
- Chị Nhi đi chơi cùng tụi em nhé - Minh Như và Hiểu Đồng cùng nhau đồng thanh. Uyên Nhi chưa trả lời thì hai đứa đã đốp nhau
- Á mày bắt chiếc tao - Minh Như chọc
- Mày bắt chiếc tao á. Sao tự nhận thế - Hiểu Đồng cười tươi
- Chị Nhi đi không ạ? - Minh Như hỏi lại
- Ờ thôi mấy em đi vui vẻ. Chị sang đây hỏi anh Phong một vài thứ rồi phải về có việc bận
- Èo. Chán quá ! - Minh Như cảm thán
- Nào đi không? - Tiếng Khánh vọng ra từ bên ngoài vào trong
- Bố đời vừa thôi anh. Có đi chứ - Minh Như nói đểu anh trai rồi cùng Hiểu Đồng lên phòng khoác thêm chiếc áo bò vào rồi mới đi