Trước khi thím Vương mang đồ ăn sáng lên thì Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi ngồi đối diện nhìn nhau.
- Phùng Lộ Phi, em nhìn tôi làm cái gì? À, không phải em nhìn tôi vì tôi đẹp trai quá đấy chứ?
- Ơ hay, em có gì mà phải nhìn anh chứ? Em chẳng có hứng ngồi nhìn anh đâu, đừng có ảo tưởng nữa. Nhưng mà này, anh nhìn em làm cái gì hả? Bị bệnh rồi hay sao vậy?
- Em không nhìn tôi thì làm sao biết tôi nhìn em? Đúng là tự mang đá đập vào chân mình.
Phùng Lộ Phi bĩu môi, chẳng nói được gì hết. Từ Dịch Phàm rất biết đánh vào chỗ sơ hở của người khác.
- Thiếu gia, Thiếu phu nhân mời dùng bữa sáng.
- Cảm ơn thím.
Đúng lúc này thì điện thoại của Từ Dịch Phàm bỗng reo lên. Anh bình thản trả lời điện thoại:
- Trợ lý Trương, có chuyện gì vậy?
Phùng Lộ Phi cũng có để ý đến gương mặt của Từ Dịch Phàm lúc nghe điện thoại. Ban đầu trông Từ Dịch Phàm có vẻ rất bình thường. Nhưng sau đó thì bỗng nhíu mày lại, gương mặt trở nên khó coi hơn. Không biết trợ lý Trương gì đó đã nói những gì.
- Được rồi, tôi sẽ tới tập đoàn ngay tức. Cậu cũng mau chóng chuẩn bị một cuộc họp khẩn đi.
Từ Dịch Phàm tắt máy, lúc này gương mặt của anh trở nên khó coi hơn bao giờ hết.
- Em ăn sáng đi, bây giờ tôi phải đến tập đoàn bây giờ, có chuyện gấp. Có lẽ hôm nay không về được đâu. - Có chuyện gì à?
- Không sao, không có chuyện gì đâu, chuyện này em cũng không cần phải quan tâm đâu.
Sau đó Từ Dịch Phàm cầm áo vest đi luôn. Phùng Lộ Phi vẫn tiếp tục ăn sáng mà chẳng quan tâm gì đấy. Cô biết Từ Dịch Phàm rất giỏi nên chuyện gì đó ở tập đoàn chắc cũng không làm khó anh được.
………………………….
Sau bữa sáng có phần “trống vắng”, Phùng Lộ Phi ra phòng khách ngồi, bật TV lên xem tin tức. Vừa bật đã có ngay tin tức về Từ Thị cũng như tin tức về Từ Dịch Phàm.
“Theo như thông tin mới nhất, tập đoàn Kiến Hưng vừa mới phá sản ngày trước không phải là đã ăn cắp bí mật thương mại của tập đoàn Từ Thị mà là ngược lại. Tổng giám đốc của tập đoàn Từ Thị là Từ Dịch Phàm đã cho người ăn cắp giá khu đất trong dự án của tập đoàn Kiến Hưng, sau đó thì đưa ra giá thấp hơn của Kiến Hưng nghìn USD. Từ Tổng giám đốc Từ Dịch Phàm đã lợi dụng chuyện này để khiến cho tập đoàn Kiến Hưng phải phá sản. Hơn nữa, theo tin tức mà chúng tôi vừa nhận được thì những bí mật của tập đoàn Từ Thị đã bị lộ ra khiến cho mọi người hết sức kinh ngạc. Hiện nay, giá cổ phiếu của tập đoàn Từ Thị đang giảm rất nhanh, mức thấp nhất kể từ khi thành lập đến nay. Chuyện này đang khiến uy tín của Từ Thị giảm sút nghiêm trọng…”
Phùng Lộ Phi nghe thấy vậy thì hết sức kinh ngạc, cô vội vàng chuyển sang kênh khác.
“Sáng sớm nay, phóng viên nhà báo đã có mặt tại tập đoàn Từ Thị vì muốn nghe một câu từ phía Tổng giám đốc Từ Dịch Phàm. Tuy nhiên Từ Tổng giám đốc lại không đưa ra bất cứ câu trả lời nào. Đại diện của Từ Tổng giám đốc đã yêu cầu cánh phóng viên nhà báo rút lui khỏi tập đoàn Từ Thị, nếu không sẽ sử dụng đến pháp luật…”
Phùng Lộ Phi tắt luôn TV, thở dài:
- Như thế này mà anh bảo chỉ là chuyện bình thường thôi sao? Đúng là chuyện quá bình thường rồi.
Nhìn thấy hình ảnh Từ Dịch Phàm bị đám phóng viên nhà báo xung quanh vây kín đến nỗi chẳng có đường đi lại khiến cho Phùng Lộ Phi nhíu mày lại. Cô lẩm bẩm một mình:
- Chuyện này là thế nào nhỉ?
Sau đó Phùng Lộ Phi trở về phòng.
………………………
Tập đoàn Từ Thị.
- Cuộc họp khẩn đã chuẩn bị xong chưa vậy trợ lý Trương? Các cổ đông đã có mặt đủ rồi chứ?
Từ Dịch Phàm vừa đi vừa lên tiếng hỏi. Đằng sau anh còn có trợ lý Trương và , người khác đi theo.
- Vâng. Sau khi gọi cho Tổng giám đốc, tôi đã bảo người liên lạc với các cổ đông ngay lập tức. Giờ này họ chắc là đã có mặt đầy đủ rồi ạ, chỉ chờ mỗi Tổng giám đốc thôi.
- Được rồi. Hôm nay tôi không muốn gặp bất kỳ ai cả nên có ai đến thì từ chối tiếp cho tôi.
- Vâng.
Từ Dịch Phàm đứng trước thang máy, nói nốt một câu cuối với trợ lý Dương trước khi vào trong:
- Nếu Triệu Tổng có đến thì bảo cậu ấy đợi tôi trong phòng làm việc. Còn những người khác, tôi không gặp.
- Vâng ạ.
Từ Dịch Phàm đi vào trong thang máy lên phòng họp. Có , người kia đi cùng anh, còn trợ lý Trương tiếp tục đi xử lý công việc.