Vụ án 5 đứa trẻ mất tích trong cửa hàng pizza đã đặt dấu chấm hết cho hào quang của Freddy Fazbear"s Pizza.
Không phải chỉ vì dư luận xã hội và áp lực của công chúng.
Nguyên nhân chính là do William, một trong hai chủ cửa hàng pizza và là người chế tạo robot, đã bị đưa ra xét xử.
Ông ta bị cảnh sát buộc tội vì trong camera giám sát, William đã mặc bộ đồ hóa trang với hình dáng của những con robot để dụ những đứa trẻ mất tích vào căn phòng bí mật trong cửa hàng pizza.
Tuy nhiên, do thiếu nhân chứng, vật chứng, thông tin về cái chếc và thi thể của những đứa trẻ... nên chỉ với một đoạn video từ camera giám sát thôi chưa đủ để kết tội William.
Là một nghi phạm, William cuối cùng đã được thả. Kể từ đó, ông ta không bị truy tố nữa.
Nhưng Sydel luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Đây có thể không phải là suy đoán vô căn cứ của cảnh sát, bởi sau sự việc này, rồi đến vụ “Vết cắn năm 87”, chuỗi Freddy Fazbear"s Pizza nhanh chóng đóng cửa, Công ty Giải trí Fazbear cũng nhanh chóng giải thể.
Từ một vài mẩu tin cũ ngắn ngủi, có thể biết được một việc.
Khi công ty giải trí Fazbear giải thể, hai đối tác thân thiết một thời là William và Henry có vẻ đã tan rã trong bất hòa.
Sau đó, cả hai không để lại bất kỳ tin tức nào trên mạng nữa
Sau một hồi tìm kiếm, Sydel đã tìm ra tất cả các mối liên hệ giữa cửa hàng Freddy Fazbear"s Pizza và công ty giải trí Fazbear, cũng như những vụ án đẫm m/áu đã xảy ra.
Vì đã quá lâu nên một số chi tiết vẫn chưa rõ ràng, nhưng vào thời điểm đó những sự cố này được coi là rất nghiêm trọng.
Các chi tiết vụn vặt không thể truy xuất được nữa, chỉ còn lại vụ án chếc người nồng nặc mùi m/áu tanh là còn báo cáo.
Cô tính toán trong đầu và biên soạn ra một dòng thời gian ngắn gọn.
Trong những năm 60 70 của thế kỷ trước, William và Henry hợp tác mở một nhà hàng, sử dụng những con robot đặc biệt làm điểm hấp dẫn để thu hút khách hàng.
Henry phụ trách công việc kinh doanh và William chế tạo robot.
Cho đến khi con gái Charlotte của Henry bất ngờ chếc thảm ngay cạnh nhà hàng, với một con robot bên cạnh. Vì không tìm ra kẻ sát nhân nên nhà hàng buộc phải đóng cửa.
Nhưng vài năm sau, William và Henry lại hợp tác mở công ty giải trí Fazbear.
Sau đó, họ thành lập chuỗi cửa hàng pizza có tên Freddy Fazbear"s Pizza.
Đây cũng là những chi nhánh đầu tiên của Freddy Fazbear’s Pizza.
Tuy nhiên, vài năm sau, con trai út Amy của William bị một con robot trong một cửa hàng cắn và chếc vì vết thương quá nặng.
Sau đó, thêm 5 đứa trẻ nữa biến mất bí ẩn trong cửa hàng pizza. William bị coi là nghi phạm nhưng được thả vì không có bằng chứng.Hiện thi thể 5 đứa trẻ vẫn chưa được tìm thấy.
Ngay sau khi năm đứa trẻ biến mất, vụ "Vết cắn năm 87" nổi tiếng xảy ra, gây chấn động hơn cả vụ mất tích.
Vì "Vết cắn năm 87", cửa hàng pizza nhanh chóng phá sản và dưới áp lực dư luận, công ty giải trí Fazbear đã tuyên bố công khai rằng họ sẽ tiêu hủy những con robot có khả năng bị hỏng máy.
Cùng năm đó, William và Henry bị lộ ra có mâu thuẫn, cả hai bất hòa đến mức giải tán. Vài tháng sau khi một số robot bị tiêu hủy, công ty giải trí Fazbear bị giải thể và Freddy Fazbear"s Pizza nổi tiếng một thời cũng im lặng.
Đã hơn mười năm trôi qua, chuyện này đã rơi vào quên lãng từ lâu.
Giờ đây, tất cả những người biết đến cửa hàng Freddy Fazbear"s Pizza chắc đều đã già.
Nhưng, cách đây không lâu——
Khoảng một hoặc hai năm trước, một công ty giải trí Fazbear mới bất ngờ xuất hiện, nó đầu tư mở một cửa hàng Freddy Fazbear"s Pizza mới, và thậm chí còn đưa năm con robot chưa bị tiêu hủy bày lại trong cửa hàng.
Cửa hàng pizza nơi xảy ra nhiều vụ án đẫm m/áu đã quay trở lại cùng với những con robot.
Trong lúc điều tra công ty giải trí Fazbear, Sydel cũng phát hiện ra một điều vô cùng thú vị.
——Đây không phải là lần đầu tiên cửa hàng Freddy Fazbear"s Pizza, thuộc sở hữu của công ty này tuyển nhân viên bảo vệ ban đêm.
Nó đã đăng thông tin tuyển dụng nhiều lần trước đó, trên mạng vẫn còn những bài tuyển dụng ấy.
Trong lần đăng tuyển đầu tiên, mức lương mỗi giờ chỉ có 4 đô la.
Trong lần đăng tuyển thứ hai, sau một thời gian dài, lương theo giờ của nhân viên bảo vệ ca đêm ở cửa hàng pizza này không những không tăng mà còn giảm... Đã giảm một cách điên cuồng xuống còn ba đô la một giờ.
Nó thấp hơn mức lương tối thiểu theo giờ ở Mỹ lúc đó.
Sydel: "..."
Ôi chúa ơi, công ty này quá keo kiệt, việc nguy hiểm mà lương lại còn thấp.
Mấy nhà tư bản lòng dạ độc ác mà nhìn thấy tin tuyển dụng này chắc cũng phát khóc.
Hóa ra mười lăm đô la một giờ được trả cho cô đã là giới hạn cuối cùng của cửa hàng pizza này rồi.
Hơn nữa trong hai tin tuyển dụng trước, thông tin cung cấp cho ứng viên đều đơn giản đến mức đáng kinh ngạc.
【Cửa hàng chúng tôi đang cần gấp nhân viên bảo vệ ca đêm, thời gian làm việc từ 12h đêm đến 6h sáng. 】
[Nhân viên phải kiểm tra màn hình giám sát, luôn chú ý đến tình trạng, sự an toàn của các thiết bị và robot. 】
【Cửa hàng chúng tôi không chịu trách nhiệm về các thương tích, chân tay đứt rời, . 】
Các thương tích, chân tay đứt rời... hai cụm từ này xuất hiện trên thông tin tuyển dụng khiến người ta sợ hãi.
Mặc dù cái chếc của Charlotte, Amy và những người khác, cũng như những đứa trẻ mất tích, có vẻ là tai nạn, nhưng chúng lại tình cờ có liên quan đến cửa hàng pizza và những con robot trong cửa hàng.
Trực giác của Sydel mách bảo cô rằng đằng sau chuỗi sự kiện tưởng như trùng hợp này chắc chắn phải có một bí mật ẩn giấu vẫn chưa được khám phá.
Tuy nhiên, thời gian mấy chục năm đã xóa bỏ chi tiết về những thảm kịch đẫm m/áu này, và giờ đây việc nghiên cứu những bí mật đằng sau những sự việc này là điều không thể.
Chỉ có điều... công ty giải trí Fazbear có vẻ muốn khiến những con robot của mình nổi tiếng trở lại nên mới mở cửa hàng pizza lần nữa hay sao?
Mục đích của nó là gì, Sydel không cách nào biết được, cô chỉ có thể xác nhận rằng công ty này chắc chắn có ý định đưa những con robot trở lại. Với tư cách là công ty chế tạo, nó không thể không biết điểm kỳ lạ của những con robot ấy được.
Nếu không, thông tin tuyển dụng sẽ không nhấn mạnh rằng họ sẽ không chịu trách nhiệm về thương tích của nhân viên.
Mức lương thấp đến mức nực cười, không ký hợp đồng, mức độ rủi ro cao và không có bảo hiểm tai nạn lao động...
Xem ra công ty này không chỉ nghèo nàn mà còn keo kiệt, mơ đẹp thật.
Sydel nhấp một ngụm trà sữa trong tay, đặt cốc xuống, bình tĩnh chỉnh lại cổ áo rồi đứng dậy.
Nếu công ty này đã gặp phải cô, coi như nó xui xẻo đi.
……
Vài giờ sau, cô đứng trước cửa quán Freddy Fazbear’s Pizza.
Một tấm bảng làm bằng vỏ nhựa màu đỏ tươi được treo trước cửa, bên cạnh là một tấm biển lớn có hình một con gấu robot đang cầm đĩa pizza trên tay.
Qua cánh cửa kính xoay, có thể thấy bàn ghế được sắp xếp ngăn nắp, gọn gàng hợp lý, trông sạch sẽ, ngoại trừ con gấu nâu to lớn với phong cách gây khó chịu cho người nhìn.
Trước người con gấu còn treo một tấm thiệp nhỏ, hình như có viết tên nó.
Freddy.
Sydel đứng trước cửa, cảm thấy mắt trái hơi nóng rát.
Trong cửa hàng pizza có oán linh, nhưng trong lòng cô không hề có chút xao động nào, chỉ đứng ngoài nhìn tình hình bên trong một lúc rồi đẩy cửa đi vào.
Con phố này rất đông người qua lại. Cửa hàng pizza chỉ hoạt động bình thường vào ban ngày, nên công ty giải trí Fazbear mới gấp gáp tìm nhân viên bảo vệ ca đêm.
Sydel có thể nhìn ra công ty giải trí Fazbear muốn khiến cửa hàng pizza nổi tiếng trở lại, nên nếu ban ngày hoạt động được thì nhất định là nó có phần tự tin rằng ít nhất vào ban ngày, mấy con robot này sẽ không xuất hiện ‘vấn đề nghiêm trọng’ nào.
Ngược lại, buổi đêm lại cần nhân viên bảo vệ, không giống như thật sự cần người tới trông coi tài sản và cơ sở vật chất trong cửa hàng mà như thể… đang tìm một vật hiến tế để xoa dịu “thứ” nào đó trong cửa hàng.
Rất có khả năng những con robot đó không thể hoạt động vào ban ngày và sẽ chỉ hoạt động vào ban đêm.
Tất nhiên, nguyên nhân lớn nhất khiến Sydel trực tiếp bước vào không phải là suy đoán trên.
Mắt trái của cô không chỉ cho phép cô nhìn thấy ma mà còn cảm nhận được sức mạnh của chúng... Trong cửa hàng, hình như không chỉ có một con ma, nhưng năng lượng của những oán khí này rất yếu, bé nhỏ đến mức có thể bỏ qua.
Chúng không thể gây hại gì cho Sydel.
Sau khi bước vào cửa, Sydel không thấy ai ở quầy phục vụ, chỉ có một tấm biển đặt ở trước quầy.
Bên trên viết: "Quản lý cửa hàng đang đi công tác. Nếu bạn cần đồ ăn, vui lòng tự lấy và trả tiền."
Sydel: "..."
Cô nhìn đi nhìn lại, đây có lẽ là tấm biển do người quản lý cửa hàng đã gọi cho cô trước đó đặt lên.
Cô thản nhiên nhìn quanh, không có vấn đề gì lớn.
Tuy nhiên, khi cô bước đến gần con gấu lớn tên Freddy, lại không khỏi khẽ cau mày, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Đúng như lời người quản lý cửa hàng, con gấu to lớn này tỏa ra một mùi khó chịu, chỉ đến gần mới ngửi được.
Không những vậy, ở chỗ nối các chi của nó, còn có một số ít các khớp máy lộ ra ngoài. Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ, các góc của những khớp máy đó đều ố màu rỉ sét, trông khá bẩn thỉu.
Đặt thứ này cạnh bàn ăn thực sự khiến người ta ăn không ngon.
Cô gái tóc vàng cau mày, thận trọng lùi lại hai bước mà không tiến tới chạm vào con robot to lớn. Cô suy nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại ra.
"Tách."
Sau vài tiếng tác tách, cô hài lòng cất điện thoại đi, cùng với một số bức ảnh chụp các chi tiết dính bẩn của gấu Freddy được lưu trong điện thoại.
Sydel quay lại và đi về phía bếp.
Trong các phòng của cửa hàng pizza, cô lần lượt nhìn thấy thỏ, cáo và gà, không tìm thấy con gấu vàng kia, Sydel cũng chẳng quan tâm đến nó.
Bên cạnh bộ đồ dùng trong nhà bếp có một con thỏ cũng tỏa ra mùi khó chịu, hình như các khớp của nó chưa bao giờ được lau chùi, nước bẩn rỉ ra thậm chí còn làm ướt lông, khiến lớp lông gần các khớp khô cứng dựng đứng lên.
Trông vừa bẩn thỉu vừa kinh tởm.
Sau khi chụp ảnh và lưu giữ một đống bằng chứng, Sydel bước ra khỏi cửa hàng pizza.
Cô đứng lại trước cửa tiệm pizza, giơ điện thoại lên, thong thả gọi điện thoại.
"Xin chào, đây là Cục an toàn thực phẩm phải không ạ? Cháu muốn báo cáo một nhà hàng..."