Chương : Bát quái (nhiều chuyện)
'Ting ting ting...'
"Alo"
"Chị tìm được rồi chưa? "
"Tìm được rồi, đã ngủ rồi, không sao"
"Vậy em thì yên tâm rồi"
"Ân"
Nhận lên điện thoại, đối mặt với thanh âm vô cùng gấp của người kia, nhưng cô ấy lại nhẹ nhàng vuốt lấy tóc dài của cô gái bên cạnh, khẽ mỉm cười
-------------
Một tiếng trước
"Giai...hu..."
"Giang Hiểu Đình cậu đang khóc cái gì! cậu ở đâu? "
"Công ty...hu hu..."
Nghe thấy tiếng khóc của Giang Hiểu Đình ở trong điện thoại, Quách Giai Giai vội vàng dò hỏi, chỉ là hỏi cái gì cô ấy cũng không trả lời chỉ khóc không ngừng. Mà Quách Giai Giai vẫn tính cách dựa vào nghĩa khí không thay đổi, vừa thấy chuyện không đúng lập tức thì đình công đi tìm cô ấy, ngoài dự định lại bị Đỗ Ái Vi từ trong phòng làm việc ra thấy được
"Giai Giai đại mỹ nữ cô muốn đi đâu? "
"Tôi...ách...tổng tài tôi muốn xin nghỉ phép! đi trước đây bái bai"
Quách Giai Giai vừa gặp phải chuyện của bạn tốt liền không quản không lo, cả công việc cũng có thể bỏ không quản, nhưng Đỗ Ái Vi đương nhiên sẽ không để cô ấy chạy, kéo lấy tay của cô ấy ngang ngạnh muốn hỏi đến cùng
"Vừa rồi đó là Hiểu Đình? "
"Đúng vậy! mau để tôi đi tìm cậu ấy, cậu ấy không biết làm sao nữa, tôi sợ cậu ấy xảy ra chuyện"
"Cô ấy ở đâu?"
"Cậu ấy hình như nói là công ty...?"
"Tôi đi! cô cố gắng làm việc đi"
"Này này! này! ...không biết Hiểu Đình có sẽ xảy ra chuyện gì không..."
Vừa nghe thấy Giang Hiểu Đình có thể xảy ra chuyện, Đỗ Ái Vi chạy về phòng làm việc lấy chìa khóa xe liền xuống bãi đỗ xe. Mở chiếc Audi của mình đang đậu nghêng ngang mà đi...
------------
"Tỉnh rồi? "
Cô gái không nói một câu ngước nhìn người ôm lấy mình, giữa mày toàn là ôn nhu...cô ấy nhìn theo chị ấy, ngón tay ở trên gò má nhẹ nhàng trượt qua...
"Làm sao rồi? còn muốn ngủ sao, vậy tiếp tục ngủ đi"
Cô ấy để cô gái dựa ở trong hỏm cổ mình, nhẹ nhàng ôm lấy cô gái. Giang Hiểu Đình nhắm mắt lại, cảm nhận hương thơm và ấm áp của người kia bên cạnh, mà nhịp tim bắt đầu vì ôn nhu của đối phương trở nên rối loạn khó coi
"Chị làm sao biết tôi ở đây..."
"Ái Vi...nói cho chị biết"
"...Ái Vi? sao cô ấy biết? "
"Có thể...hai người có tâm điện cảm ứng đó"
Phương Tư Dao bắt đầu cười nói ra, lại để lòng của Giang Hiểu Đình không rõ nguyên nhân đau một cái
"Vậy chúng ta thì sao...?"
"Hiểu Đình...thật xin lỗi, chị..."
"Tư Dao. Đừng xin lỗi"
Vươn ra ngón tay mảnh khảnh ấn ở trên môi của đối phương, lúc này vô thanh thắng hữu thanh, từ trong mắt của em ấy, Tư Dao đọc hiểu ý tứ của Hiểu Đình
"Cảm nhận được rồi sao? chúng ta có tần số giống nhau...nếu như không thấy chị em nhất định sẽ biết"
Cô gái kéo lấy tay của chị đặt ở trước ngực mình. Mà cô ấy dựa ở trong lòng chị ấy nghe tiếng nhịp tim mạnh mà có sức
"Em chính là nhịp tim của chị, nếu như không thấy em vậy chị cũng sẽ biến mất theo..."
Hai người sít sao dựa vào nhau, Phương Tư Dao dựa ở bên tai cô gái nhẹ nhàng hứa hẹn lời thề tình yêu của cô
"Chị cũng nói với người khác lời như vậy sao?"
Cô gái bĩu môi biểu hiện bộ dạng không vui. Nghĩ đến bên cạnh Tư Dao cũng từng có người khác, lòng của cô gái thì hung hăng kéo đau
"Chị không có! thật sự! Hiểu Đình...hãy tin chị"
Phương Tư Dao gấp rút giải thích thậm chí giơ tay xin thề, thấy được chị ta như vậy, tâm trạng không vui của Giang Hiểu Đình sớm đã trong chớp mắt tan thành mây khỏi
"Hiểu Đình...chị không có, thật sự không có..."
"Em tin chị không có, đồ ngốc đùa với chị. Tư Dao của em vẫn đáng yêu giống vậy..."
Phương Tư Dao mân mê cái miệng lại trụ manh để Giang Hiểu Đình kìm lòng không được câu lấy ót của chị ấy nhẹ nhàng ở trên môi của chị ấn lên một nụ hôn, thì giống như lúc nhỏ, vui vẻ thì tặng chị một nụ hôn
"Tư Dao...sao chị vẫn là dễ dàng đỏ mặt như vậy"
"...Chị...chị đâu có..."
Vuốt lấy gò má đỏ ửng của chị ấy, ôn nhu trong ánh mắt có thể để người ta chết đuối bên trong
"Tại sao chị cũng không hỏi em và anh Hạo Thần thế nào..."
"Chị tin em. Không cần hỏi"
"Vậy chị...vừa rồi tại sao chị phải biểu tình như thế! tại sao phải ở trước mặt em nắm tay Lý Tình..."
Vốn muốn giải thích chuyện vừa rồi, nhưng Phương Tư Dao lại không mở miệng hỏi, trái lại Giang Hiểu Đình nghe được lời của chị ấy kích động nhìn theo chị ấy, muốn hỏi chị ấy tại sao, đã tin vậy tại sao còn làm như vậy
"Chị..."
"Phương Tư Dao! vừa rồi chị nói đều là gạt em có phải không! "
Giang Hiểu Đình tức giận giãy giụa khỏi cái ôm của đối phương, cau mày rõ ràng không vui treo ở trên mặt
"Không phải! chị không có gạt em"
"Vậy chị..."
"Chị chỉ là không thích người khác chạm em, em là của chị"
Phương Tư Dao nghiêm túc hồi đáp, nhưng cô gái lại phát ngẩng chỉ là nhìn chị ấy chăm chú không nói một câu. Vì đồng nghiệp bộ phận tin tức đúng lúc đi ra ngoài, nghe thấy được câu nói này...
"Thư kí Giang đi bộ phận marketing đem kế hoạch lấy qua đây, còn nữa sau này đừng chạm đồ của tôi, mau đi mau trở về"
"Vâng, tổng tài tôi sau này sẽ chú ý"
(Edit: hai má này giả mù sa mưa bà cố luôn)
Giang Hiểu Đình sau khi liếc mắt đưa tình với cô, xoay người liền lên lầu. Mà Phương Tư Dao cũng đi qua, đi theo phía sau em ấy trông trước ngó sau sau khi xác định không có người thì vươn ngón út ra móc lấy ngón út của đối phương, nhẹ nhàng nắm lên tình yêu giữa hai người...họ nhìn nhau cười, nắm lấy tay cùng nhau trở về phòng làm việc
"Họ rất kì lạ, nhất định có cái gì, vừa rồi câu nói đó...chẳng lẽ bên trong phòng làm việc truyền là thật, tổng tài thật sự thích nữ nhân còn ở phòng làm việc mở hậu cung? hơn nữa bây giờ là đang diễn kịch tiểu thư kí câu dẫn đại tổng tài hay là lạc mềm buộc chặt sao? thật sự quá có kịch rồi tôi mau trở về nói cho mọi người biết"
Đối với kí giả mà nói bát quái gì chưa thấy qua, nhưng trong phòng làm việc của mình phát sinh bát quái mới thật sự đặc sắc
Nhưng mà không ngờ được một ngày chuyện này thì truyền đi cả công ty...vốn dĩ thì đã để người không cách xê dịch ánh mắt của hai người, bây giờ tai tiếng truyền ra như vậy, nhất cử nhất động của họ càng là trở thành điểm nóng chú ý của mọi người
-------------
"Này các người biết không, tôi ở giữa lầu thấy được tổng tài và thư kí của cô ấy ôm nhau!"
Một nữ nhân viên nói với mọi người, vừa nghe thấy tin tức kích thích như vậy, mọi người lập tức dừng lại công việc trên tay
"Thật sao thật sao? ở đâu tôi cũng muốn đi xem" lời nói là một nam chụp ảnh
"Chẳng lẽ tổng tài thích nữ nhân? hai người họ đẹp như vậy đáng tiếc a!"
"Lâm ca anh thì đừng đáng tiếc nữa, anh lại theo đuổi không được,
Hai kí giả khác cũng nối tiếp
"Này, chuyện của người khác liên quan các người chuyện gì a!
Là Amy, cô ấy thực sự nghe không nổi nữa, thế là ra tay ngăn cản, cho dù thật sự lại làm sao, dựa vào cái gì ở sau lưng lén lút bàn bạc chuyện của người khác?
"Amy, tôi biết cô và Giang Hiểu Đình rất tốt, cô đi hỏi đi, nói không chừng là thật đó! "
Một người dẫn chương trình thích tám, thử thuyết phục Amy
"Không cần đâu! vừa rồi tôi tận tai nghe thấy tổng tài nói với Giang Hiểu Đình [em là của chị! ] cô cũng không biết hai người họ dựa đến rất gần, cũng sắp hôn đó"
Vừa rồi là nhân viên kia, bản thân cô ấy thêm mắm dậm muối nói một đống, hoàn toàn đem bản năng của kí giả phát huy lâm li sâu sắc
"Oh trời ạ~ Hiểu Đình của tôi, tôi sắp tan nát lòng rồi"
"Ai yoo, anh Văn thì đừng...khụ, tôi trở về trước"
Một đám người thấy Giang Hiểu Đình đi vào, toàn bộ nhất hóng chi tán (chỉ sự giải tán) chỉ là mỗi một người đều lén lút dùng dư quang nhìn nhất cử nhất động của cô gái
"Amy là sao vậy a, vừa rồi không phải rất náo nhiệt, sao tôi vào thì trở nên yên tĩnh như vậy? "
"Không có đâu, là nam lắm mồm và bà tám, đừng để ý họ"
"Là như vậy a..."
Giang Hiểu Đình thực ra là đầu óc mù mờ, thế là lại cúi đầu chỉnh lý bản tin tức của chính mình, chuẩn bị vào trong phòng làm việc làm chỉnh lý cuối cùng
Đợi cô ấy vừa đi, tất cả người tâm thái nhiều chuyện lại bắt đầu bùng cháy hừng hực
Thế là rất nhanh mấy chuyện này thì bị Lý Tình nghe thấy rồi...
Hết chương
Edit: chap trước có mấy chỗ sai do không hiểu ngữ cảnh hehe. Đã sửa rồi. Mn yên tâm
Chap sau Mỹ Mỹ xuất hiện rồi. Nôn nóng quá hắc hắc