Chương : Chơi bài ngửa
Rất nhanh vụ đấu thầu công trình tòa thị chính đã đến rồi. Vừa sáng sớm thì vào công ty với ba chuẩn bị báo cáo kế hoạch
Mấy ngày này cô ấy cũng hiểu không ít chuyện trong công ty, Giang Hiểu Đình luôn thông minh đối với mấy chuyện này mà nói căn bản không phải vấn đề, hơn nữa Thiên Thành từ đầu đến cuối là đầu rồng ổn định của giới kinh doanh, nếu không phải biến cố đột nhiên đến sẽ không đương đầu với khó khăn
Tuy họ đều biết KF không rút lui Thiên Thành thì không có cơ hội, nhưng mà Giang Hiểu Đình vẫn là muốn nổ lực một chút, cho nên lần này Tạ Thiên Tường đem trọng trách giao cho cô ấy, quyết định do cô ấy đến báo cáo hoạch định lần này
"Aiz..."
"Ba, ba đừng lo lắng, nói không chừng vẫn có cơ hội"
"Aiz, làm sao có thể, đi thôi, sẵn tiện con kêu mẹ lớn và Tử Kì"
"Được, vậy ba đi lấy xe đợi con đi, con đi phòng làm việc tìm họ"
Nhìn theo bộ dạng của ba, Giang Hiểu không rất không nỡ, nhưng mà cô ấy cũng bất lực
--------------------
Phòng hội nghị tòa thị chính
Giang Hiểu Đình một mình đã ngồi yên vị trí, đối mặt đổng sự trưởng của tập đoàn Hải Đốn, Tôn Hạo Dân
"Tôn đổng, rất lâu không gặp. Không ngờ Hải Đốn bây giờ cũng quy về kiến thiết?"
"Anh em chúng ta có cần coi nhau như người ngoài không? tất cả chuyện này đều nhờ phúc của anh a, nếu không phải..."
"Tôi nghĩ chuyện kia hai người cũng có phần chứ"
"Nếu đã như vậy, vậy hôm nay anh em chúng ta lên núi phải dựa vào bản lĩnh rồi"
Hai người ngồi ở hai cực của bàn hội nghị, hai bên trong nụ cười giấu dao, mỗi câu nói đều là dao quang kiếm ảnh. Nhưng mà Giang Hiểu Đình và Tạ Tử Kì ở một bên thì quá bối rối mà nhìn
"Này này Tử Kì, đây là đang làm gì? Hải Đốn không phải đối thủ của chúng ta sao?"
"Tôi cũng không biết, nghe nói lúc trước ba và ông ấy rất quen, họ lúc trước mệnh danh là tam cự đầu..."
"Tam cự đầu? vậy một người nữa đâu?"
"Người nữa, là ba ruột tôi Phương Sĩ Dục! "
Hai người vừa nói bổng nhiên truyền ra giọng nữ trong veo truyền ra, là Phương Tư Dao
Tất cả người đều bị thanh âm trong veo này thu hút mà quay đầu, cô gái một thân tây trang màu đen và áo trong màu trắng phối thêm quần dài tu thân, ăn mặc thời thượng nhưng không mất đi sự vững vàng, thì giống như khí thế của cô ấy ở thương trường không dễ tranh luận
"Hai vị, tôi nghĩ Phương Sĩ Dục hai người chắc sẽ không quên chứ? "
Phương Tư Dao hai tay chống ở trước bàn hội nghị, nhìn theo Tạ Thiên Tường và Tôn Hạo Dân, híp mắt lộ ra nụ cười quái dị
"Cô...cô...cô là con gái của Phương Sĩ Dục! Phương Tư Dao! "
"Xem ra ông vẫn chưa hồ đồ đó Tạ Thiên Tường"
Tất cả người đang ngồi ngoại trừ Giang Hiểu Đình và Tạ Tử kì ra, người khác đều lộ ra biểu tình kinh hoảng trên mặt. Chuyện này để Giang Hiểu Đình rất không hiểu, muốn mở miệng hỏi lại bị Tử Kì kéo một cái để cô ấy đừng chen miệng vào
"Tôn Hạo Dân, ông quên rồi có phải không, có cần tôi nhắc ông một chút không? "
"Phương Tư Dao, chẳng lẽ cô là đổng sự trưởng của tập đoàn KF? "
"Coi như ông thông minh, nhưng mà...thân phận khác của tôi chắc là đại tiểu thư của tập đoàn Hải Đốn và Thiên Thành mới đúng"
Nghe thấy câu này, Trương Tú Lệ đã khẩn trương đổ mồ hôi lạnh, cả hai người lớn tuổi nhìn thấu thương trường đều đã hiện ra có chút vô thố (không biết làm sao). Nhưng tự tin và khí thế của Phương Tư Dao lại mải mai không giảm đi thậm chí càng thêm mãnh liệt
"Thế nào, không nói chuyện? ha ha...các người có thể coi như chưa phát sinh, nhưng tôi không thể coi như không biết. Nếu không nhờ các người ban, tôi sẽ không có hôm nay, sẽ không có KF, nói ra tôi còn thật sự phải cảm tạ các người? "
"Phương Tư Dao cô rốt cuộc muốn thế nào! Thiên Thành bây giờ cũng bị cô làm đến sắp sụp đổ rồi, như vậy còn không đủ sao?"
Trương Tú Lệ phát điên thét lớn với Phương Tư Dao, lại không có dọa được cô ấy, trái lại hai đứa con ở một bên bị dọa đến vội vàng an ủi bà ấy
"Mẹ lớn, mẹ đừng tức giận như vậy"
"Phải đó mẹ, làm sao vậy, đừng kích động như vậy. Ba, đây là xảy ra chuyện gì? "
Tạ Tử Kì và Giang Hiểu Đình thật sự hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, mà trên bàn hội nghị hai nam nhân cũng cúi đầu trầm mặt
"Xem ra các người không dám nói? tôi giúp các người được rồi. Tạ Thiên Tưởng hại chết ba mẹ tôi, sau đó thấy tôi còn nhỏ mượn danh muốn thay tôi quản lý công ty riêng, cuối cùng lại cùng Tôn Hạo Dân đục khoét tập đoàn Phương thị, Hải Đốn và Thiên Thành bây giờ của họ toàn bộ là tài sản của tập đoàn Phương thị!"
"Phương Tư Dao cô căm miệng! "
Tựa hồ là lời nói dối bị chọc thủng không còn mặt mũi nào nữa, Tạ Thiên Tường xấu hổ thành tức giận thét lớn với cô ấy, nhưng nghe được mấy lời nói này hai đứa con lại đều sửng sốt, ba mẹ ruột của mình cư nhiên là hung thủ giết người, còn dùng tiền đục khoét công ty người khác nuôi chính mình lớn
"Ba! Tư Dao nói đều là thật? tại sao vậy! tại sao phải như vậy! "
Giang Hiểu Đình nhìn ba trên mặt không thể tin được, cô ấy không dám tin tất cả chuyện này
"Hừ, vì tài sản của nhà tôi! ông ta cả em cũng có thể bán đến nhà tôi còn có cái gì không thể, nói em đi lạc căn bản thì chỉ là viện cớ, nếu không phải khi đó Ái Vi bị bệnh không thể công bố với bên ngoài, em căn bản thì sẽ không đến nhà tôi! em chỉ là một thế thân mà thôi. Hơn nữa cố ý bỏ em còn có Trương Tú Lệ, còn làm mẹ của Giang Hiểu Đình hoàn toàn mờ mịt, để bà ấy chấp nhận sự thật không thấy con gái của mình. Vợ chồng các người quả nhiên rất biết đóng kịch! "
"Lừa gạt! sao có thể ! ba, chuyện này rốt cuộc là thế nào, tại sao chị ta nói..."
"Thật xin lỗi, Hiểu Đình...ba là bất đắc dĩ..."
Tất cả chuyện này đến quá nhanh, Giang Hiểu Đình không thể tin tất cả vốn là như vậy. Vậy lời của Tôn Kiến Đình có phải cũng là giả không, ép mình rời khỏi Tư Dao có phải cũng là âm mưu không! "Chị đừng nói nữa! tôi không muốn nghe!"
Cô gái thét lớn sau đó vô lực ngồi ở trên ghế. Tạ Tử Kì ở một bên trong lòng cũng là phức tạp, ai cũng không ngờ được một cuộc đấu thầu tốt lành, cũng còn chưa bắt đầu thì đã chấn động như vậy
"A...đến lượt ông, Tôn Hạo Dân"
"Được rồi! cô đừng nói! cô muốn thế nào cô nói đi"
"Không muốn thế nào, chỉ là muốn để ông hưởng thụ một chút cảm giác người thân chia tách"
"Cô muốn cái gì!"
"Tôn Kiến Đình, bây giờ chắc là ở bệnh viện chứ, ha ha"
"Phương Tư Dao, cô đừng làm bậy! cô muốn cái gì tôi đều cho cô! đừng tổn hại Kiến Đình! "
Thanh âm của satan rơi xuống, Phương Tư Dao mang theo một nụ cười tà ác, cả Tôn Hạo Dân cũng không thể tiếp tục mang theo tâm trạng xem trò đùa vô tư đối mặt, trước mắt chỉ cần Phương Tư Dao không tổn hại Tôn Kiến Đình ông ta cái gì cũng làm
"Được a, cái gì cũng làm có phải không? "
"Đúng! đúng! cái gì cũng làm! "
"Tôi muốn ông đến trước mộ ba mẹ tôi quỳ nhận sai. Còn có các người! Tạ Thiên Tường, Trương Tú Lệ!"
"Được, chỉ cần cô không tổn hại Kiến Đình tôi đi tôi đi! "
Thì ở thời điểm này quan viên chính phủ--tiến vào sảnh hội nghị, mà Phương Tư Dao trước nhất ngậm nụ cười trong miệng, kéo kéo tà áo của mình ưu nhã ngồi vào dường như cái gì cũng chưa xảy ra
"Ông có thể suy nghĩ đem Giang Hiểu Đình bán cho tôi, tôi thì từ bỏ cạnh tranh đấu thầu toàn lực chống giữ Thiên Thành"
Khi đang lướt qua bên cạnh Tạ Thiên Tường, cô ấy lại dùng thanh âm chỉ có ba gười nghe thấy được nói một câu. Câu nói này để Trương Tú Lệ nhìn thấy cơ hội, lại để Tạ Thiên Tường trước mắt tối đen
Lúc này, tất cả người đang ngồi, ngoại trừ Phương Tư Dao ra mỗi một người đều mang một tâm trạng...
Mà Giang Hiểu Đình sớm thì sửng sốt ở đó, nhưng cô ấy biết bất luận thế nào, bây giờ hội nghị này mối quan tâm lớn nhất là sống chết của Thiên Thành, cô ấy chỉ đành cưỡng ép mình bình tĩnh lại đối mặt tất cả chuyện này. Chỉ là cô ấy không biết lúc này chính mình lại trở thành một lợi thế của giao dịch...
Thật xin lỗi Hiểu Đình, chị bất đắc dĩ chỉ có thể làm như vậy, chị cần phải trả thù cho ba mẹ, nếu như em muốn hận chị cũng không sao. Nhưng mà vì em chị cái gì cũng có thể từ bỏ, cả ân oán đều có thể bỏ xuống. Ngoại trừ em, em chỉ có thể là của chị! chị chết cũng sẽ không buông tay! mãi mãi sẽ không
Hết chương
Edit: liệu Hiểu Đình có bị bán lần nữa vì lợi ích công ty không. Tình cảm của hai người sẽ đi về đâu