Chương : Một đêm kích tình
Về đến Đài T đã mười giờ rồi, Đài Bắc lúc này đèn đúc sáng trưng như cũ. Nhưng mà Đài Bắc như vậy, tựa hồ có chút cô đơn, có lẽ đây chỉ là ảo giác...
Di chuyển thang máy vào phòng làm việc bộ phận tin tức lầu , Giang Hiểu Đình lấy điện thoại chiếu sáng, tìm tòi trong bóng tối tài liệu Amy nói. Kỳ thực cô ấy rất sợ tối, một chút xíu bóng tối thì để cô ấy cảm thấy sợ hãi.Nhưng vì lòng trách nhiệm không có lý do, cô ấy vẫn là ở đây tìm tài liệu
Tìm đến cả người đầy mồ hôi Giang Hiểu Đình cuối cùng ở trong một góc ngăn kéo tìm được tài liệu, truyền tin nhắn cho Amy, lại lo lắng đồ quan trọng này sẽ không thấy, cô ấy quyết định cầm về phòng làm việc của mình khóa ở trong tủ ngày mai đưa cho Amy
Rõ ràng chỉ có khoảng cách ba tầng lầu, Giang Hiểu Đình di chuyển cực kì kinh hãi, cả đài T đặc biệt tối, cả thang máy cũng không có một chút sáng. Cho đến thang máy mở ra, cô ấy lúc này mới thở phào một hơi
Cho rằng phòng làm việc đã khóa rồi, Giang Hiểu Đình cầm ra chìa khóa xoay xoay mới phát hiện căn bản không có khóa, hơn nữa bên trong còn có lọt qua ánh sáng
"Aiz...đại tiểu thư này không biết phải tiết kiệm điện sao"
Mở cửa ra chỉ thấy chai rượu rỗng đầy đất, Giang Hiểu Đình cau mày khom người đi nhặt mấy chai rượu đó.
Mấy chai rượu để Giang Hiểu Đình có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Phương Tư Dao một mình uống nhiều như vậy? hay là...cùng Lý Tình ở bên nhau...nghĩ đến bộ dạng họ ở trước mặt mình thân mật, lòng của Giang Hiểu Đình lại bắt đầu có chút cảm giác kéo đau
Sau khi đem tài liệu cất xong, Giang Hiểu Đình vòng qua muốn chỉnh sửa sofa rồi rời khỏi lại thấy được Phương Tư Dao một mình nằm ở đây
"Tư...tổng tài, tổng tài tỉnh đi"
"Ân..."
"Ngồi dậy đi, sao chị uống nhiều như vậy"
Thấy Phương Tư Dao không có phản ứng chỉ là hừ một tiếng, Giang Hiểu Đình chỉ đành lay lay bờ vai của chị ấy
"Phương Tư Dao bạn gái của chị đâu? "
"Hiểu Đình..."
Người con gái có chút mệt rồi, ngữ khí bắt đầu trở nên cứng ngắc. Nhưng Phương Tư Dao trả lời lại để cô ấy sửng sốt một chút
"Em là nói, bạn gái của chị"
"Không có bạn gái..."
"Gạt người! chị..."
Nghe thấy Phương Tư Dao trả lời rối bời đến không xong, Giang Hiểu Đình lập tức thì muốn mắng chị ta
Chẳng lẽ Lý Tình là tàng hình sao, hay là mình ảo giác ra kẻ địch? chị chỉ là uống say lại không phải mất trí nói lời quỷ gì
Chỉ là Giang Hiểu Đình vẫn chưa mắng ra thì bị một đôi tay lớn kéo vào trong lòng, hai người cứ như vậy chen chúc ở chiếc sofa nhỏ bé. Người con gái một cái liền bị áp ở dưới thân Phương Tư Dao, cả một loạt động tác nhanh Giang Hiểu Đình không kịp phản ứng, cả hừ một tiếng cũng không có
"Chị...chị uống say rồi, tôi đưa chị về nhà được không? "
Người con gái mạnh mẽ giả vờ trấn định, nhìn con mắt của Phương Tư Dao có chút mơ hồ, con ngươi thâm thúy lóe qua ánh sáng không giống, là Giang Hiểu Đình đọc không hiểu thông điệp
"Em là ai..."
"...Tránh ra! tôi muốn về nhà"
Phương Tư Dao sau khi uống say lộ ra khác nhau một trời một đất như ngày thường, thậm chí có chút biểu tình cute nghi hoặc nhìn Giang Hiểu Đình. Nhưng người con gái nghe được câu này có chút tức giận đẩy cái tên gia hỏa này ra, cả cô ấy là ai cũng không biết liền đem cô ấy đè dưới thân là ý gì
"Em rất ồn"
"Phương Tư Dao, chị bệnh thần kinh, buông tôi ra!"
"Em ngoan một chút, xuỵt~"
Nhìn bộ dạng Phương Tư Dao giả ngây giả ngô, Giang Hiểu Đình thì tức giận rồi, mới không ngoan ngoãn nghe lời chị ta yên tĩnh lại, cô vẫn như cũ không ngừng kêu muốn Phương Tư Dao buông mình ra. Nhưng mà người uống say sao nghe hiểu chứ, Phương Tư Dao thì luôn chống đỡ cơ thể nhìn con nhím con dưới thân, thấy khuynh hướng của cô ấy như cũ không dừng lại, thế là cúi đầu bịt miệng của cô gái
Ban đầu Giang Hiểu giãy giụa rất mạnh, chỉ là ôn nhu và sủng nịch của Phương Tư Dao, tình yêu và nhớ nhung của Giang Hiểu Đình đều để cô ấy khó tránh được trầm luân ở trong nụ hôn ấm áp này
Hương rượu đỏ pha trộn hương vị hoa lài, ôn nhu trên môi mang theo chiếm hữu bá đạo, thế là cô gái nhịn không được vươn tay ôm vòng lấy con người này. Nụ hôn của Phương Tư Dao thì giống như một dòng nước xoáy sau khi bị cuốn vào thì cũng ra không được nữa, để Giang Hiểu Đình cũng có một loại ảo giác chết đuối ở trong nụ hôn của chị ấy
Hồi đáp lộn xộn kích lên dục vọng của Phương Tư Dao đối với cô ấy, nụ hôn liên tục nối tiếp nhau bắt đầu rơi ở trên cổ và bờ vai trắng nõn của cô gái. Chưa từng trãi chuyện đời cô ấy vẫn không hiểu đối phương muốn làm cái gì, chỉ là sít sao nắm lấy y phục sau lưng của đối phương, nụ hôn liên tục nối tiếp nhau để hô hấp của cô ấy phiền loạn, cơ thể bắt đầu run rẫy, ý thức từ từ trở nên mơ hồ
"Ân..."
Tác giả có lời muốn nói: khúc sau nên làm sao viết tiếp, hay là trực tiếp nhảy qua ha ha
Hết chương
Lưu ý: cảnh sau không có H, cảnh sau không có H, cảnh sau không có H, vì quan trọng phải nói ba lần
Edit xin nghỉ một tuần