Giống như thị trấn Barnard, thành phố Oran cũng nằm ở phía nam lục địa Ximengsi. Mặc dù là thành phố này là thủ đô của Vương quốc Owles, dân cư ở đây vẫn khá thưa thớt. Quy mô của nó thậm chí không thể so sánh với các thành phố nhỏ của các đế chế khác. Chỉ cần một đến hai tiểu đoàn từ 'Đế quốc bóng tối' cũng đủ để san phẳng cái thủ đô bé tẹo này, thậm chí là cả vương quốc.
Thật vậy, tình hình bây giờ, ngoại trừ thành phố Oran, toàn bộ Vương quốc Owles đã nằm dưới quyền kiểm soát của đế quốc Augusta.
Khi Clyde và Lucifer đến thành phố Oran, thậm chí không có lấy một người lính gác cổng.
Ban đầu vương quốc có khoảng 1000 binh sĩ bảo vệ thành phố, nhưng khi nghe tin quân đội của Đế quốc Augusta đã vượt qua biên giới. Gần một nửa số lính đã đào ngũ. Đối với họ, ở lại đây chả khác nào ngồi yên chờ chết.
Ngay sau đó, vua Richad đệ lục đã mang 400 binh sĩ theo với danh nghĩa ‘hộ vệ hoàng gia’ tháp tùng ông vi hành rồi chạy tới đế quốc Adrian xin tỵ nạn.
Về phần thái tử Charles, tên đó đã trốn biệt từ lúc nào và chưa một lần trở về vương quốc kể từ khi chiến tranh bắt đầu nhen nhóm.
Lực lượng duy nhất có thể đối đầu trực diện với Đế chế quốc bóng tối của hoàng đế August Augusta là ‘Đế chế thanh khiết’ – đế quốc Winifred, thủ lĩnh của phe Victor. Tuy nhiên, mặc dù họ đã phái 30.000 quân hỗ trợ, nhưng họ lại ưu tiên bảo vệ cho Đế quốc Adrian, đồng minh lớn của họ, thay vì bảo vệ vương quốc Owles nhỏ bé.
Lý do khiến đế quốc Winifred buộc phải lựa chọn ‘thấy chết không cứu’ là vì hiện tại tình hình chính trị ở đế quốc Adrian đang ở trong tình trạng rối ren. Tất cả xuất phát từ quyết định dùng toàn bộ quân chủ lực của họ để truy sát công chúa Ophelia. Kết quả là họ bị dắt mũi vào một cái bẫy và bị 10,000 quân Augusta phản công. Sau trận chiến hơn 50,000 trên tổng số 100,000 binh sĩ của toàn đế quốc Adrian đã chết. Những người lính còn sống sót rút lui trong trạng thái hoảng sợ về những tòa thành và lâu đài kiên cố và sống như một con rùa rụt cổ. Không dám ló mặt ra ngoài chiến đấu một lần nữa.
Clyde và Lucifer đi dạo quanh thành phố Oran. Có vẻ họ đã lầm. Mặc dù đất nước đang trên bờ vực bị diệt vong, ngành dịch vụ vẫn không quên công việc của họ. Mấy chủ quán trọ vẫn tính tiền thuê nhà. Thậm chí, giá thuê còn đắt gấp nhiều lần bình thường.
Điều này có lẽ là do bản chất tham lam của con người khi họ cố gắng vắt kiệt những khoản lợi nhuận cuối cùng mà họ có thể để chuẩn bị trốn khỏi cái thành phố tuyệt vọng này hoặc đơn giản họ chỉ phủ nhận những gì mà vương quốc của họ sắp phải đối mặt.
Clyde và Lucifer đã đi khắp thành phố, nhưng họ chẳng kiếm được nơi nào để ở mà không mất tiền.
“Mười xu đồng mỗi ngày. Miễn mặc cả. Muốn ở lại thì trả tiền nhanh lên.”
“Nhưng mà chú ơi, ở ngoài ghi là có 5 đồng mà.”
“Đang trong thời chiến đấy, thiên thần nhỏ ạ. Nếu hai người còn chần chừ, tý nữa giá sẽ tăng lên 20 đồng đấy.”
Clyde kéo Lucifer về phía anh và rời đi. Anh chưa bao giờ thấy giá cả leo thang phi mã như vậy ngay trước khi một quốc gia bị diệt vong.
Mọi thứ đều là vô dụng. Vì đế chế Augusta là một đế chế ủng hộ chế độ nô lệ. Một khi họ chinh phục thành phố này, hầu hết người dân sẽ bị bắt và bị bán. Dĩ nhiên, số tài sản dù bao nhiêu đi nữa cũng bị người khác bỏ túi thôi.
Clyde chẳng cần quan tâm mấy chuyện đó. Anh hiện tại vẫn đang tập trung vào việc phiêu lưu du ngoạn thế giới này. Anh ta không có bất kỳ suy nghĩ nào về việc can thiệp vào cuộc chiến của nhân loại.
Nói về đội quân hùng mạnh đó, mà không. Tất cả quân đội loài người, dù cho có đến từ đế chế nào. Anh có thể xử gọn toàn bộ trong vài giây chỉ bằng một cái liếc nhìn.
Trong cung điện hoàng gia có phần nghèo khó của Thành phố Oran, Clyde nhìn thấy Công chúa Seras của Vương quốc Owles.
Một cô gái với chiếc váy trắng và bộ tóc vàng dài lượn sóng, và một đôi mắt xanh biếc chất chứa muộn phiền. Cô đang ngồi trước một Ki-ốt nỗ lực tuyển lính đánh thuê một cách tuyệt vọng trước trận chiến cuối cùng. Cô không còn bất cứ lựa chọn nào kể từ khi cha cô bỏ rơi cô…
Nhắc đến 100 người lính còn lại, tất cả họ không phải già nua thì cũng ốm yếu. Họ không bỏ trốn vì đơn giản họ không thể rời đi.
Chỉ số hấp dẫn của Công chúa Seras không thua kém so với cô công chúa hắc ám mà Clyde đã thấy trước đó. Mặc dù cô đã đính hôn với Hoàng tử Eric của Đế chế Adrian, nhưng khi đất nước của cô đứng trên bờ vực diệt vong. Chồng chưa cưới của cô, người chỉ huy một đội quân lớn, đã ngoảnh mặt làm ngơ. Những gì cô nhận được chỉ là những lời hứa xuông và không còn gì khác.
“Chị gái đang tuyển lính đánh thuê sao? Anh trai em là một kẻ lười nhác, nhưng anh ta có thể làm việc này. Chỉ cần thức ăn và một nơi để ở thôi là quá đủ. Hai người tụi em không cần tiền.”
“Quả là một em gái dễ thương. Nhưng chị nghĩ hai người nên rời khỏi đây khi còn có thể đi. Một khi nơi này thất thủ, em sẽ là đối tượng đầu tiên bị nhắm tới để bán làm nô lệ...”
“Vậy còn chị thì sao? Chị rất xinh đẹp mà, chị không sợ bị bán à?”
“Cho dù chị có chạy trốn thì cũng vô ích. Vì...”
Clyde thực sự không muốn dính líu đến vấn đề này, nhưng đứa em gái Lucifer của anh đã ngay lập tức bắt chuyện với Công chúa Saras. Tuy nhiên anh khá bất ngờ, thay vì tuyển họ, Saras mỉm cười cay đắng và vui lòng khuyên họ rời đi.
Vì vua Richard thứ sáu đã trốn thoát với tất cả ngân khố, Công chúa Saras không có bất cứ xu nào để trả lính đánh thuê. Hành động hiện tại của cô chỉ đơn thuần là để thúc đẩy một cách nửa vời lòng tin của người dân trong thủ đô bị bao vây.
Việc hứa trả tiền sau trận chiến là một bản hợp đồng vô vọng. Không có lính đánh thuê nào chấp nhận một nhiệm vụ nguy hiểm khi họ còn không biết mình sẽ nhận được thù lao hay không. Do đó, hầu như chẳng có ai đến đây đăng ký.
“Lucifer, em đang nghĩ gì thế?”
“Huh, anh Clyde, chúng ta cần một nơi để có thể ở lâu dài. Chị gái này không phải là một kẻ mưu mô. Em có thể đọc tất cả suy nghĩ của chị ấy thông qua đôi mắt đó. Chúng ta có thể dễ dàng lợi dụng chị ta.”
“Này… Em có phải là quỷ không vậy?”
“Em đúng là quỷ mà, có vấn đề gì không?”
Chịu thua mấy trò của Lucifer, Clyde miễn cưỡng nhận nhiệm vụ bảo vệ thành phố này. Vì sự an toàn của công chúa, anh không gần gũi hay nói chuyện với Seras. Cô gái này là một người bình thường, cô có thể chết trong nháy mắt nếu vô tình tiếp cận anh.
"Cảm ơn bạn. Thật lòng xin lội, tôi thậm chí không thể cung cấp cho anh bất kỳ loại vũ khí nào vì… cha tôi đã lấy tất cả chúng.”
“Không sao chị Seras. Anh của em không cần vũ khí đâu.”
Ngay sau khi Clyde được tuyển dụng, đội quân tiên phong của Đế chế Augusta đã tiếp cận thành phố.
Họ hẳn đã biết rằng chỉ còn hơn một trăm phế binh đang bảo vệ thủ đô Vương quốc Owles, đó là lý do tại sao, đội quân tiên phong của Đế chế Augusta chỉ có hơn một nghìn binh sĩ.
Họ đã lên kế hoạch đánh chiếm toàn bộ thành phố Oran chỉ với số binh lính ít ỏi này.
Mặc dù phe kia chỉ có hơn một nghìn binh sĩ, nhưng họ là một phần của quân đội chính quy của Đế chế Augusta, Quân đoàn Hắc hiệp sĩ bọc thép hạng nặng.
Tiêu chuẩn vũ trang trung bình của họ cao hơn nhiều so với nhiều đế quốc khác trên lục địa. Clyde, người đang đứng trên tường thành, kiểm tra những người đồng đội của mình, những người đang lo lắng nhìn đội quân hùng mạnh đang đến gần.
Tặc lưỡi, anh thở dài về quân đội của vương quốc này. Nhìn có khác gì quân đội thời nguyên thủy đâu. Tất cả những người lính đều chỉ có mỗi một miếng kim loại treo trên ngực, không một ai có khiên. Vũ khí của họ là một vật nhọn buộc vào một cây gậy gỗ. Trong số những người lính, có vẻ có người còn chưa cầm vũ khí bao giờ. Nếu Clyde không ở đó và Vương quốc Owles sống sót sau trận chiến này, nó sẽ được ca ngợi như một bản hùng ca vi diệu của lục địa Ximengsi.
“Đoàn trưởng Kroh, Công chúa Ophelia đã ra lệnh cho chúng ta bao vây thành phố trước và sau đó chờ ngài ấy đến.”
“Ngươi có bị ngu không. Sẽ chẳng có lợi ích gì nếu ngồi chờ công chúa Ophelia đến. Chúng ta phải đột kích thành phố ngay bây giờ và bắt lấy công chúa Seras. Ngươi biết ở chợ đen treo giá bao nhiêu cho cô ta không? 100,000 đồng vàng đấy!”
Dưới sự cám dỗ của số tiền lớn, Đại úy Kroh, chỉ huy lực lượng tiên phong của Đế chế Augusta, đã quyết định không chờ đợi Công chúa Ophelia. Anh ta trực tiếp tấn công thành phố Oran.
Trên bức tường thành phố, khi nhìn thấy Quân đoàn hắc hiệp sĩ đang lao tới, toàn bộ người lính bảo vệ thành phố sợ hãi đến mức họ lập tức bỏ chạy, chỉ còn lại Clyde và Lucifer đứng đó.
Lắc đầu với những người lính đang chạy trốn, anh than thở về sự hèn nhát của họ trước khi nhận ra rằng việc họ đứng trên tường thành này thôi đã là dũng cảm lắm rồi.
Bỏ qua những cây gậy và ngọn giáo rơi xung quanh mình, Clyde bình tĩnh nhìn chằm chằm vào đám giáp đen đang đến.
Bởi vì chiều cao của Lucifer thấp hơn thành lũy của bức tường thành phố.
Nên ban đầu phía đối diện không thể nhìn thấy cô và lầm tưởng rằng chỉ có Clyde đứng đó như một kẻ ngu ngốc chơi trò tự sát. Sau đó chúng đã thấp thoáng nhìn thấy Lucifer, và định thầm xem ra lại có thêm một món hàng dễ thương để bán.