Barnard là một thị trấn biên giới nhỏ thuộc Vương quốc Owles, phía nam lục địa Ximengsi. Bởi vì thị trấn này gần Death Valley, lãnh thổ của Quỷ vương Garfield, thị trấn nhỏ này khá ít người sinh sống. Mặc dù công bằng mà nói, tình trạng thiếu hụt dân số không chỉ xảy ra ở đây. Gần như tất cả các thị trấn nhỏ của Nhân loại trên toàn lục địa Ximengsi đều phải đối mặt với tình trạng tương tự.
Đã là ngày thứ hai kể từ khi lâu đài đen Morpheus trở thành đống đổ nát, hai du hành giả vừa kịp tới thị trấn Barnard trước khi mặt trời lặn. Trong số đó, một người là một cô gái có mái tóc dài màu bạc và khoác trên người một bộ Gothic đen xinh xắn trong khi người kia là một người bí ẩn mặc áo trùm đen kín mít. Tay trong tay đan vào nhau, cặp đôi đang thản nhiên đi dạo trên đường.
Do sự khác biệt về chiều cao, họ trông không khác gì một người anh trai đang đi cùng em gái của mình.
“Lucifer, không phải anh đã đền quần áo cho em rồi sao?”
“Mo, Nii-san. Em không còn nơi nào để đi cả. Anh nỡ tàn nhẫn bỏ rơi một em gái đáng thương đang bị người khác lùng giết hay sao?”
Clyde liếc nhìn khuôn mặt Puppy eyes bên cạnh anh. Đôi mắt đỏ ngầu của cô ấy chứa đầy sự tinh nghịch. Thở dài, anh nhận ra rằng mình chẳng thể làm gì khác. Có vẻ anh sẽ bị mắc kẹt trong mối quan hệ này thêm một thời gian dài.
Clyde trầm ngâm suy nghĩ một lúc, mặc dù cô bé huyết tộc này đề cập đến việc mình bị săn đuổi, nhưng cô bé chẳng tỏ ra sợ hãi chút nào. Anh không biết cô bé thật sự là ai, đến từ đâu. Nhưng một người có thể nhìn anh, một trong các Great Old Ones, mà vẫn giữ được tâm trí. Sức mạnh của cô bé thật không thể coi thường.
Sau vài giờ cân nhắc đi cân nhắc lại, Lucifer đã quyết định rằng cái tên Clyde phù hợp với anh ta. Đó là một trải nghiệm khá thú vị đối với anh ta bởi vì chàng trai này đã sống quá lâu mà không có tên.
Mới chỉ vài ngày trước, anh ta là một kẻ dùng cả cuộc đời chỉ để rèn luyện và tìm kiếm sự bất tử. Rốt cục, anh cũng đạt được mong ước, nhưng theo một cách khác.
Đêm đó, sau khi nhắm mắt chìm sâu vào giấc ngủ, Cylde đã được chuyển sinh qua thế giới này. Nơi anh tỉnh dậy đó chính là lâu đài đen Morpheus, trung tâm lãnh thổ của Quỷ vương Garfield.
Ban đầu, anh chỉ muốn chào hỏi và cố gắng tìm đường về. Vì vậy mà anh đã để lộ khuôn mặt của mình ra để tỏ thiện chí. Và chính sự bất cẩn đó đã dẫn đến một kết cục đáng sợ. Quỷ vương Garfield và lực lượng của hắn ta, nỗi khiếp sợ của cả lục địa trong suốt hơn 100 năm. Đã bị xóa sổ hoàn toàn.
Suy luận từ những gì nhớ được, anh có thể đoán rằng cơ thể hiện tại của anh ta thuộc về một Great Old Ones nào đó từ Cthulhu Mythos. Anh không biết tại sao mình lại được đưa đến thế giới kỳ lạ này. Có thể nói, mặc dù thế giới kỳ lạ này tồn tại các nền văn minh kiếm thuật và ma thuật rực rỡ. Nhưng so với một thực thể tầm cỡ như Great old One thì quá khập khiễng. Anh cảm thấy như mình là một thứ tồn tại sai trái ở thế giới này.
Mặc dù sở hữu sức mạnh không đong đếm được, Clyde vẫn rất chán nản. Phải, The Great Old Ones không giống con người hay bất cứ sinh vật nào khác. Tất cả chúng là sự tồn tại trái với tự nhiên. Hiện tại, ngoại trừ nhóc lùn Lucifer, tất cả những người nhìn vào anh ta đều chết một cái chết thảm khốc ngay tại chỗ. Do đó, anh ta đã phải mặc chiếc áo choàng đen trùm kín khuôn mặt của mình vì sợ gây ra những rắc rối không cần thiết. Cylde không muốn mình trở thành kẻ giết người bừa bãi.
“Cylde Nii-san, anh đang nghĩ gì vậy? Chúng ta phải mau tìm một nơi để trú chân thôi. Không thì sẽ phải ngủ ngoài đường đấy!”
“Lucifer, anh không có tiền. Mà đừng có gọi anh như vậy. Anh đâu phải anh trai em đâu. Giữa chúng ta không có mối quan hệ thân thiết như vậy.”
“Huh, điều đó tùy thuộc vào anh nghĩ thôi. Nii-san!”
Lucifer phớt lờ yêu cầu của Clyde. Cô bé là một người cứng đầu và sẽ chẳng có cơ hội nào để cô bé chỉnh sửa lại thói quen của bản thân. Clyde đành bỏ qua và kéo tay của Lucifer đi tìm chỗ trọ.
Tình hình hiện tại của nhân loại thật nực cười. Mặc dù con người luôn bị trù dập bởi các chủng tộc khác và bị đẩy xuống đáy trong hệ thống phân cấp chủng tộc. Nhưng mặc kệ tình thế éo le, họ vẫn không thèm đoàn kết lại. Thậm chí họ còn gây nhiều mâu thuẫn trong nội bộ chủng tộc và ra tay chém giết lẫn nhau.
Các đế chế, vương quốc, lãnh chúa… nhem nhẻm ở khắp mọi nơi, bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc thành lập một liên minh thống nhất.
Hiện tại có thể thấy rằng nhân loại đang chia làm ba phe, Một liên minh của các quốc gia theo chế độ chiếm hữu nô lệ, một khối các quốc gia theo chế độ phong kiến và phe của một số các quốc gia ủng hộ thương mại tự do. Khác với ba lực lượng chính này, có nhiều quốc gia trung lập. Chẳng hạn, Vương quốc Owles nơi Clyde và cô bé huyết tộc hiện đang ở.
Tuy nhiên, Giáo hội Ánh sáng là một ngoại lệ đặc biệt khi không thuộc về bất kỳ lực lượng nào. Họ ngầm được coi là một lực lượng thứ tư và cũng là lực lượng đáng gờm nhất. Những kẻ đã đuổi theo Lucifer trước kia đến từ giáo hội Ánh sáng. Thật không may, họ đã tình cờ va chạm với Clyde, và tất cả chúng đã đi bán muối.
Quay trở lại thực tại, Clyde hiện giờ không có lấy một xu dính túi. Cảm giác giống như anh là một newbie đang chơi một trò chơi với một free account và không có đồ tân thủ.
“Không có tiền, tại sao hai người dám đến thuê trọ mà không có tiền? Đi chỗ khác, đừng làm phiền công việc làm ăn của tao!”
Trong một nhà nghỉ nhỏ, khi biết Clyde không có tiền, chủ nhà trọ lập tức trở nên thiếu lịch sự. Hắn ta lớn tiếng đuổi họ ra khỏi ngôi nhà. Nghiến răng, Clyde đang cố chống lại sự thúc dục gửi người chủ quán trọ đáng ghét này sang thế giới bên kia. Kể từ khi anh ta sống bên trong một trong cơ thể của một Great Old One. Anh bắt đầu cảm thấy con người giống như những tạo vật thấp kém. Như thể nó là tác dụng phụ của việc chuyển sinh vậy.
“Chú ơi, chú có thể linh động giúp tụi con được không? Hai anh em con đã phải rời bỏ quê hương và đi một quãng đường rất dài, hiện tại hai người tụi con không còn nơi nào để đi hết…”
“À… Ừm. Phía sau có một kho chứa củi bỏ hoang. Hai đứa cứ ở đó đi. Miễn phí cho hai đứa đấy!”
Lucifer sử dụng một chút Moe của cô ấy (tiếng lóng ám chỉ sự dễ thương[note22228] ) khiến chủ quán trọ này miễn cưỡng đồng ý với yêu cầu của họ. Clyde không nói nên lời. Dường như Moe là một thứ vô cùng uy lực cho dù ở bất kỳ thế giới nào.
Thật không may, nhà chứa củi mà họ ở thực sự rất thô sơ, thật khó có thể gọi nó là một ngôi nhà. Cánh cửa đã bị phá vỡ, bụi bặm bám khắp nơi. Trên mái nhà có một cái lỗ to trà bá.
Tuy nhiên, vì vấn đề về một nơi để ở qua đêm cuối cùng đã được giải quyết, anh không có gì để phàn nàn. Chí ít, ở đây họ có thể nằm và ngắm nhìn bầu trời sao qua lỗ thủng trên mái nhà.
“Cylde Niisan, em đoán là chúng ta phải chịu đựng cảnh này một đêm rồi. Nhưng chỉ một đêm thôi.”
“Này, em có nghĩ chúng ta cần ngủ không?”
“...Em đi ngủ trước đây, ngủ ngon!”
Quay đi để tìm một chỗ nằm thoải mái trên sàn gỗ nứt nẻ, Lucifer im lặng một lúc và lảng tránh câu hỏi của Clyde trước khi chúc ngủ ngon.
Trên thực tế, hai người này thực sự không cần ngủ vì cả hai đều không thuộc chủng tộc bình thường. Sau một lúc, Clyde kiểm tra Lucifer, người đã quay lưng về phía anh trước khi nhìn lên bầu trời và suy ngẫm về cuộc sống.
Sau này mình nên làm gì đây? Đấng cứu thế? Kẻ hủy diệt? Huh, Mình chỉ muốn bình yên thôi. Cái thế giới này có ra sao đi nữa cũng chẳng liên quan gì đến mình.
Vấn đề khiến Clyde cảm thấy khó chịu nhất là anh không thể qua đêm với những cô gái trong cơ thể của Great Old One, trừ khi anh ta và bên kia không ngại chơi Hardcore.[note22227]
Hơn nữa, hiện tại chỉ có Loli này có thể nhìn thẳng vào anh ta mà không chết. Cô bé tin tưởng anh như một người anh trai. Nên anh cảm thấy khó chịu khi nghĩ đến những điều không đứng đắn với cô bé.
Dường như anh chỉ có thể ngồi đó và ganh tỵ với dàn harem của mấy kẻ chuyển sinh khác.
Với một tiếng thở dài, anh vươn vai và đứng dậy. Liếc nhìn Lucifer để chắc chắn rằng cô bé ổn, anh ta lê bước ra ngoài và ngồi trên bãi cỏ mọc um tùm bên ngoài với đầu gối ôm vào ngực.
Clyde vừa ngồi xuống thì một cuộc hỗn loạn nổ ra khắp thị trấn Barnard. Một làn hỏa tiễn từ trên trời rơi xuống. Một vài mũi tên trong số đó tình cờ đâm vào ngôi nhà củi nơi họ đang ở, ngay lập tức đốt cháy phần gỗ đã bị sâu mọt.
Từ bên ngoài thị trấn, tiếng vó ngựa và tiếng bước chân của một đội quân vang lên, kèm theo những tiếng la hét thất thanh. Trong tình thế hỗn loạn, không ai có thể biết liệu người dân trong trấn đang bị loài người tấn công hay bị các chủng tộc khác xâm chiếm.
“Lucifer, Dậy đi nhanh lên! Chúng ta phải rời khỏi đây. Grzz, cái thế giới này không có lấy một nơi yên bình hay sao?”