CHƯƠNG
Khiếu biết Thủy Thần đang nói đùa, nàng ở dưới nước căn bản không có biện pháp nuôi sinh vật trên cạn.
-Hảo a, bất quá muốn ngươi đem thủy thần điện để đổi.
-Khiếu ngươi quá tham lam đi?
Khiếu và Thủy Thần nói giỡn với nhau, bất quá bé thỏ con không biết, lời của bọn họ bé nghe được trong lòng thật khó chịu.
Bé thỏ nhỏ rũ hai lỗ tai xuống ôm chặt lấy Khiếu, chân run run run run.
-Không có việc gì không cần ôm lấy chân của ta, đi ra chào hỏi cùng Thủy Thần nương nương.
Không nói không cần gấp gáp, Khiếu vừa nói, bé thỏ nhỏ quỳ xuống đôi mắt bắt đầu đỏ lên, cái miệng nhỏ nhắn bắt đầu khóc lớn.
-Bính Bính không muốn đi cùng nàng, Bính Bính thích hổ ca ca, muốn cùng hổ ca ca ở chung một chỗ, Bính Bính đáp ứng ngươi, sau này sẽ tự mình tìm đồ ăn, nhà ở sẽ tự mình quét dọn, không cho hổ ca ca thêm phiền toái, trở lại nhà hổ ca ca ta liền ngây ngô ở phía sau cửa, hổ ca ca không gọi ta cũng không đi ra vẫn không được sao?
-Ha ha, bé thỏ nhỏ ngươi thật nghĩ ta dẫn ngươi đi sao? Nhà ta ở dưới nước muốn nuôi ngươi cũng không được, ta cùng Khiếu đang nói đùa. Xem ngươi khóc đến mắt cũng biến đỏ rồi.
Thủy Thần đi lên đem Bính Bính ôm lấy.
-Đều là lỗi của ta, mới vừa rồi dọa đến bé thỏ nhỏ, chỉ đùa một chút còn đem bé thỏ chọc đến khóc, ta nên bồi thường cho ngươi, không nên khóc, ta đưa ngươi một món đồ coi như bồi thường.
Thủy Thần từ trên đỉnh đầu gỡ xuống một cái lược.
-Cái lược này theo ta nhiều năm có một ít pháp lực, ngươi chỉ cần dùng nó nhẹ vẽ lên mặt đất sẽ xuất hiện một dòng nước nhỏ, đừng đánh giá thấp dòng nước này, thời khắc nguy cấp có thể giúp ngươi, hơn nữa một dòng nước nhỏ này để cho một con thỏ nhỏ giải khát vậy là đủ rồi, như vậy ngươi sau này cũng không cần chạy đến thiên hà xa như vậy để uống nước nữa.