Nó quay lại thấy anh. Nó kéo anh ngồi xuống xích đu cùng với nó.
- Khánh Thi em ấy sao rồi anh? (Nó nhìn anh với vẻ mặt nôn nóng)
- Vợ của anh yên tâm đi. Điều mà vợ muốn thì đương nhiên là anh sẽ hoàn thành thật tốt rồi. (Anh xoa đầu nó rồi cười)
- Anh nói nghe giỏi nhỉ. Kể em nghe đi. (Nó kéo kéo tay anh)
- Rồi... rồi.
-- phút trước --
Cốc... cốc. Anh gõ cửa phòng của Khánh Thi.
- Ai vậy ạ? (Tiếng của Thi trong phòng vọng ra)
- Là anh trai của em đây. Mở cửa cho anh đi.
- Anh. Hôm nay em muốn ở mình thôi. Có gì ngày mai nói nhé. (Cô trả lời với giọng nói khá buồn và sầu não)
- Bây giờ anh có chuyện muốn nói với em đây. Em mà không mở cửa ra là anh tự lấy chìa khóa mở đấy nhé. (Anh nghiêm giọng)
- Anh lúc nào cũng vậy hết là sao. Anh là kiểu tổng tài bá đạo à. (Thi tức giận đi ra mở cửa cho anh)
- Anh không phải kiểu tổng tài bá đạo như mấy tiểu thuyết mà em đã đọc đâu. Nhưng anh cứ như vậy đó. (Anh lườm cho cô một phát rồi ngồi xuống ghế sofa ở phòng nó)
- Rồi anh nói đi có chuyện gì vậy? (Nó đi lại ghế ngồi đối diện anh)
- Anh biết em đang buồn vì chuyện của Gia Khiêm đúng không? (Giọng nói của anh lúc này trầm và ấm áp hơn rất nhiều so với thường ngày anh nói chuyện với cô)
- Sao anh lại biết. (Cô ngỡ ngàng. Cô nhớ là trước lúc đi lên cô đã che giấu nổi buồn đó rất kĩ rồi mà)
- Em là em gái của anh. Cho dù em có giấu kĩ đến cỡ nào thì anh cũng có thể nhận ra biết chưa hả. (Anh búng nhẹ vào trán Thi)
- Anh này... (Cô cau mày nhìn anh. Tay cô xoa xoa vào chỗ vừa mới bị anh búng)
- Anh biết em rất thích Gia Khiêm. Cậu ấy là một người con trai rất tốt. Anh cũng rất quý cậu ấy. Và anh cũng biết là cậu ấy thích An. Nhưng anh luôn tin vào bản thân mình và luôn tin vào An. Nếu em thật sự nghĩ rằng mình thích cậu ấy thì anh nghĩ em nên tự tin vào bản thân mình. Cái gì cũng vậy, chỉ cần chúng ta tự tin vào chính mình thì chắc chắn rằng chúng ta sẽ làm được. Với lại anh nghĩ Khiêm không phải là thích An theo kiểu như anh thích An đâu. Anh nghĩ cậu ấy chỉ ngộ nhận tình bạn thân đó thành tình yêu thôi. Em nên suy nghĩ thật kĩ lại chuyện này. Nếu thật sự thích thì hãy theo đuổi. Còn nếu không phải thích thì đừng vướng bận. Anh và An luôn ở phía sau ủng hộ em hết mình. Cố lên. (Anh xoa đầu cô)
- Em hiểu rồi. Em sẽ suy nghĩ thật kĩ, lắng nghe kĩ con tim của mình. Em sẽ quyết định đúng đắn và sẽ không hối hận. Cảm ơn anh vì hôm nay nhé. (Thi nháy mắt với anh)
- Nay bầy đặt khách sáo với anh nữa hả. Thôi đi ngủ đi. Anh đi xuống nhà đây. (Anh nói rồi đứng dậy)
- Dạ. Anh xuống dưới với vợ yêu của anh đi (Thi cười vui vẻ nhìn anh)
-----------
- Wow anh hôm nay riết lí nhỉ (Nó cười cười trêu anh)
- Hử em đang trêu anh hả vợ. (Anh quay lại nhìn nó)
- Từ lúc quen nhau đến giờ lúc nào anh cũng kêu em bằng vợ là sao vậy. Em chưa lấy anh mà. (Nó lườm cho anh một phát)
- Thì đằng nào em cũng là vợ anh mà. (Anh cười nhếch môi)
- Hử. Ai nói với anh như vậy hả.
- Thì ở đây nói nè. (Anh chỉ tay vào trái tim của mình)
- Anh lương lẹo quá rồi đó. (Nó cười trong sự ngượng ngùng)
- Anh đâu có đâu. (Anh gãi đầu cười cười)
-----------
Từ ngày hôm đó trở đi Thi xác định rằng bản thân cô thật sự đã thích Gia Khiêm nên cô quyết định là sẽ cố gắng hết sức mình để theo đuổi cậu. Lần này cô nhất định sẽ không bao giờ từ bỏ nữa.
Gần tháng trôi qua, Khánh Thi và Gia Khiêm dần dần trở nên thân thiết với nhau hơn. Bọn họ cùng nhau đi chơi rất nhiều nơi. Đây cũng có thể gọi là hẹn hò. Người ta thường nói "Mưa dầm thấm lâu " có lẽ câu nói này rất đúng cho Khiêm và Thi lúc này, dần dần Khiêm cũng đã nhận ra được tình cảm của bản thân dành cho Thi rồi. Nhưng đây chưa phải là lúc thích hợp để Khiêm nói cho Thi biết. Khiêm sẽ lựa một thời điểm thích hợp để nói với cô. Chắc lúc đó cô sẽ vui lắm.
- Em nghe đây. (Cô bắt máy cuộc gọi từ Gia Khiêm)
- Ngày mai chúng ta đi biển nha.
- Vâng. Em cũng gần đến lúc phải trở về Mĩ rồi. Hay là ngày mai em rủ thêm anh em và chị An luôn nhé. Anh không phiền chứ.
- Có gì đâu. Miễn sao em vui là được rồi. (Khiêm nở một nụ cười hiền hoà)
- Vậy thôi em cúp máy đây.
Thi cúp máy trong lòng cô bây giờ cảm thấy rất vui. Bây giờ Gia Khiêm đã nghĩ đến cảm xúc của cô rồi.