Chương . Phiên ngoại về hành trình trưởng thành của nữ vương thụ: Kết tâm.
Ta còn tưởng rằng bọn họ sẽ sánh vai nhau bỏ đi.
Có điều thế sự khó lường, vốn ta vẫn nghĩ nếu thật sự giữa Liên Tinh và Vạn Xuân Lưu có cái gì đó, ta sẽ lập tức giết chết con bé, kết quả là, ta lại thả cả hai người đó đi.
Thời điểm Liên Tinh muốn cứu giúp vợ chồng Giang Phong, có phải tâm trạng con bé cũng như vậy hay không?
Thích nhiều như thế, nên sẽ không đành lòng, sẽ để bọn họ ra đi sao?
Con bé... cũng thích Giang Phong như vậy ư?
Hay là vì Giang Phong nên mới không đến bên Vạn Xuân Lưu đây?
Hoặc là, bởi nó muốn bảo vệ Vạn Xuân Lưu, cho nên mới giả bộ không đi chung đường với hắn?
Trong lòng con bé, ta có không đáng tin như vậy không?
Trong lòng con bé, ta có khó có thể chịu đựng nổi như vậy không?
Hoa Liên Tinh à, ngươi chớ nên để ta bắt gặp ngươi đi chung với Vạn Xuân Lưu, nếu không, hừ.
"Tử Kinh, sai người bám theo Vạn Xuân Lưu đi, nếu có tin tức gì thì phải nhanh chóng hồi báo."
"Đại cung chủ, tin tức ở đây là chỉ..."
"... Nếu Liên Tinh gặp hắn thì phải lập tức hồi báo! Ngoài ra phái người ra trông mộ Giang Phong, nếu có tin tức gì thì cũng hồi báo."
"Dạ!"
Tử Kinh lẳng lặng lùi ra, gọi đệ tử tới phân phó, "Theo dõi cả nhị cung chủ, báo cáo lại hành trình của người."
Yêu Nguyệt ở trong điện vờ như không nghe thấy, điểm thiện cảm đối với Tử Kinh lại tăng thêm vùn vụt.
------------------
Hết Phần I.
Tác giả: Con đường bỏ nhà ra đi của Phần II sẽ rất chi là si mê, rất chi là quanh co, nói chung là không về thì không được rồi.