Chương : Triệu hồi thú mạnh nhất?
"Vì sao ông lại xuất hiện ở đây?" Keisy khó có thể tin hỏi.
Gre nhướn nhướn mày, ung dung chậm rãi nói: "Lạ ghê, lỗ vừa lại không phải của ta mở, ta cũng còn chưa trách các ngươi mở lỗ ở nhà ta đây, các ngươi trái lại trách ta trước rồi? Chẳng lẽ đầu năm nay, ngay cả nằm ngủ trưa ở nhà mình cũng không được?"
"Gre!" Long Hoàng nghiến răng nghiến lợi rống giận.
"Ái chà! Long Hoàng, ngươi vẫn thật là chẳng thay đổi chút nào, vẫn là một bộ dạng giả vờ lương thiện." Gre ngồi dậy, hai mắt trên dưới đánh giá Long Hoàng.
"Ngươi nói bậy gì vậy?" Long Hoàng giận dữ trách mắng một tiếng, lồng ngực không ngừng phập phồng kịch liệt, hắn hoàn toàn không ngờ ma vương lại có thể sẽ xuất hiện ở lúc này, bây giờ đại lục Acalane và Liên Minh Thương Tế đều tỏ rõ đối nghịch với hắn, nếu ma vương lại nhúng vào một tay, đó cho dù là hắn cũng ăn không tiêu rồi.
"Tức cái gì thế?" Gre biếng nhác dựa ở trên ghế: "Ta cũng đâu định đi qua."
Long Hoàng phẫn nộ đến căn bản nghe không lọt bất cứ lời nào của Gre: "Thủ tướng Acalane quả nhiên đang bao che ngươi."
"Hừ! Mắc mớ gì đến bọn họ chứ, ta đường đường là ma vương Gre còn cần bọn họ bao che? Chuyện hài!" Ánh mắt của Gre cũng trở nên bén nhọn, mặc dù nói năm đó hắn cùng Long Hoàng đấu thua rồi, hắn cũng không có lời gì để nói, nhưng nếu như Long Hoàng còn muốn kéo sự tình lên thân người khác, vậy hắn thế nhưng sẽ không tiếp tục bấm bụng nhẫn nhịn nữa.
Mắt thấy Gre hình như có chút bị mình chọc giận, Long Hoàng lúc này mới đột nhiên phát hiện mình đã làm chuyện biết bao ngu xuẩn. Gre ngay từ đầu hình như không muốn nhúng tay vào chuyện này, hắn thì lại hà tất gì cố ý chọc giận đối phương, khiến hắn nhúng một tay vào?
Nghĩ đến đây, Long Hoàng cũng bình phục tâm tình kích động, may là hắn đã sống mấy vạn năm, chuyện có thể khiến hắn triệt để mất khống chế gần như là không có.
Hắn lãnh tĩnh hỏi: "Ma vương Gre, ngươi định nhúng tay vào vấn đề kế thừa giữa ta và thái tử sao?" Long Hoàng khéo léo đem thi đấu lần này thiết định thành vấn đề kế thừa giữa mình và thái tử, nếu đã là kế thừa của nội bộ hoàng thất Long Hoàng, vậy tự nhiên không có chỗ cho người khác nhúng tay.
"Giữa ngươi và thái tử?" Gre đầy hứng thú hỏi ngược lại, đồng thời ánh mắt cũng phiêu về hướng Leola, nhìn trái nhìn phải cũng không có vương tử và công chúa khác rồi, nhưng cái gã này làm sao vậy mà đã biến thành thái tử? Le làm thái tử? Thú vị đấy!
"Đúng vậy, đúng vậy! Chúng tôi phải đánh thắng trận đấu, Leola mới có thể lên làm Long Hoàng, thế này hiểu rồi chứ?"
Keisy đột nhiên la hét kêu gào, thu hút lực chú ý của Gre. Gre đối với sự tinh quái của đời sau nhà mình thì quá hiểu rồi, hắn biết rõ Keisy nếu không có chuyện gì nhất định không muốn dẫn tới chú ý của mình, bây giờ lại có thể cố lấy dũng khí thu hút chú ý của hắn? Keisy khẳng định vừa lại có chủ ý quỷ gì rồi...
"Ai da! Chẳng qua Misery thực sự quá mạnh rồi, chúng tôi căn bản đánh không thắng đây." Keisy khoa trương lớn tiếng thở dài.
Misery? Gre nhíu mày, gã đó làm sao có thể đối đầu với đoàn người của Le? Hắn chẳng phải muốn để cho Le giết Long Hoàng, đồng thời thay thế sao?
Ánh mắt của Gre nhìn về phía Misery, lại phát hiện Misery mặt không chút biểu tình đứng ở trên lôi đài, ngay cả thấy đến hắn cũng không có bất cứ phản ứng nào, rõ ràng là rất có vấn đề. Gre chỉ do dự một lát, liền hiểu gã này khẳng định là bị người khống chế rồi, nếu không tuyệt đối không dám coi hắn như không có.
Tên đần này!
Một cỗ lửa giận đột nhiên thiêu lên trong lòng của Gre, thân là đại đệ tử của mình, hắn lại có thể bị Long Hoàng khống chế? Đây là tình hình gì, đơn giản là quá khó coi rồi!
Gre cấp tốc đứng lên, trong mắt còn bùng cháy lửa giận hừng hực, do tín ngưỡng giáo dục bạo lực, hắn vươn tay phải ra, lập tức một cái ma pháp hình mũi khoan xoắn ốc bắn thẳng về phía Misery, chỉ là trước khi bắn trúng hắn, một cái ma pháp trọng lực hung bạo đem ma pháp công kích hình xoắn ốc đang bay tới áp xuống đất. Bởi vì đã bị công kích, Misery theo bản năng tiến hành phản kích, mười mấy quả hắc cầu thể mãnh liệt bắn về phía lỗ đen chỗ của Gre.
"Misery! Ngươi muốn ăn đòn sao?"
Tiện tay phá vỡ hắc cầu, Gre lần này phát cáu thật rồi, hắn lại có thể dám công kích mình? Đây đơn giản là, đơn giản là...
Chán – sống – rồi!
Gre trái thanh long, phải bạch hổ... Sai! Là tay phái thi triển ra một con hỏa long, tay phải vừa lại phun ra một con hổ điện, hai con động vật ma pháp này đều cao lớn đến có thể sánh với rồng thật, ngọn lửa nóng cháy mà hỏa long phát ra ngay cả Long Hoàng ở chỗ khá xa cũng có thể cảm nhận được luồng nóng bức đó, hổ điện thì càng không cần nhắc tới, chỉ nhìn thanh thế của dòng điện kia đã đủ dọa người rồi, tia điện thỉnh thoảng thoát ra cao bằng một người, cho dù Mai Nam đã thi triển vòng bảo hộ, nhưng vẫn không khỏi liên tục lùi lại.
"Shit! Có cần phải khoa trương như thế không hả!" Keisy há hốc miệng, kêu lớn: "Hỏng rồi! Misery cuối cùng có thể sẽ không bị Long Hoàng thủ tiêu, trái lại là bị Gre tiêu diệt hay không?"
"A A A!" Thanh Thanh la hét lên: "Rồng, rồng... hổ, con hổ..."
Thanh Thanh mặc dù kêu một cách thảm thiết, nhưng lại không có người dám nói cô không đúng, bởi vì lúc này, long hổ song thú trên tay Gre đã không thể chờ được từ trong lỗ đen lao vụt ra, nhất thời, cả lôi đài đều bị bao trùm ở dưới hai cái ma pháp này, đầy sân đều là hỏa diễm và lôi điện toán loạn, đây khiến cho Keisy và Mai Nam cũng chói tai la hét lên: "A—-!"
Người ở lúc nguy hiểm, quả nhiên tiềm lực là vô hạn, vòng bảo hộ của Mai Nam trong chớp mắt đề cao đến cường độ hắn trước giờ đều chưa từng đạt tới. Rất nhanh chóng, hỏa diễm long và lôi điện hổ rốt cuộc nổ tung trên lôi đài, nhất thời ngoại trừ cường quang màu đỏ lửa và màu xanh lam, trên lôi đài cái gì cũng nhìn không thấy, đồng thời ngoại trừ tiếng bạo tạc ầm ầm không ngừng, ngay cả tiếng la hét cao quãng tám của ba người Keisy cũng nghe không thấy.
"Gay go rồi, nhóm Keisy có thể sẽ có nguy hiểm hay không?" Bạch Thiên cuống đến như con kiến bò trên chảo nóng, liên tục dò xét qua lại giữa lôi đài và trên mặt của Leola, muốn từ trên mặt của Leola nhìn ra một chút đầu mối.
Mặc dù âm thanh và hình ảnh là không thể thấy, nhưng Leola lại không cần dựa vào những thứ này, hắn nếu có thể ở lúc lỗ đen vẫn còn là một mảnh đen kịt đã phát giác được khí tức của Gre, vậy tự nhiên cũng có thể nắm vững trạng huống trên lôi đài gần trong gang tấc kia, hắn cảm giác được khí tức của ba người Keisy vẫn còn, cũng không có thay đổi quá lớn.
"Không sao." Leola gật đầu nói với Bạch Thiên đang quay đầu nhìn hắn lần nữa.
Bạch Thiên cuối cùng cũng yên tâm, khôi phục bình tĩnh nhìn trạng huống trên lôi đài. Mặc dù tiếng bạo tạc và cường quang đều đã trải qua rồi, nhưng trên lôi đài vẫn là một mảnh lặng im, hơn nữa khói bụi tràn ngập, khiến người không thể nhìn rõ trạng huống phía trên.
"Papa?"
"Là sư phụ! Đồ khốn!"
"Ngài làm sao lại ở đây?" Misery hết sức kinh ngạc hỏi.
"Còn không phải tại các ngươi khoét lỗ bừa bãi ở nhà ta! Một đứa khoét lỗ bậy, một đứa khác lại có thể còn dám công kích ta, lũ ranh con các ngươi, thật là tức chết ta rồi!"
Khói bụi dần dần tán đi, tình huống trên lôi đài rốt cuộc cũng nhìn thấy được rồi, chỉ thấy ba người Keisy đã mềm nhũn ngã xuống đất, Misery cũng thê thảm nằm bò trên đất, trường bào hai màu đen trắng vừa rách vừa bẩn, căn bản đã biến thành trường bào màu xám rồi, đồng thời thương tích trên người không ít, chẳng qua may là thoạt nhìn thương thế vẫn không tính là quá nghiêm trọng.
Quan trọng là, hắn đã không còn vô biểu tình nữa, trái lại là vẻ mặt có chút mê hoặc ngỡ ngàng nhìn Gre trong lỗ đen, sau đó vừa lại nhìn hoàn cảnh mình ở trong, hình như có chút không hiểu mình vì sao lại ở cái nơi kỳ quái này.
"Lâu lắm không thấy rồi, Gre, ngươi vẫn là làm loạn như thế."
Barbarise chậm rãi từ không trung bay xuống, khi hỏa long, điện hổ phát nổ, hắn đã lựa chọn cách làm đơn giản nhất —- bay cao một chút, thế này thì nổ không tới rồi.
"Ngươi là ai hả?" Gre lạnh lùng liếc một gã thoạt nhìn chính là lão già khú đế, làm sao cũng nghĩ không ra mình có quen biết lão già thế này.
Barbarise trên trán nổi ra gân xanh: "Ta là Barbarise!"
"Barbarise?" Gre ngẩn người, trên dưới đánh giá lão già đối diện: "Ngươi làm gì khiến cho mình thành bộ dạng lão già này?"
"Ta vốn đã là một lão già rồi." Barbarise lắc lắc đầu nói: "Ta thế nhưng không có cái hứng duy trì bề ngoài của mình giống như một gã trẻ tuổi."
"Hừ!" Gre nhướn nhướn mày, phản kích nói: "Người thích để cho mình giống một lão già sắp đi đứt mới là lạ đây!"
Barbarise cười hơ hơ một hồi, cảm khái nói: "Ngươi vẫn là càn quấy như trước kia, chẳng qua quấy thì quấy nhưng luôn là thuận tay giải khai phiền toái của người khác, ta mấy trăm năm qua đều không hiểu ngươi cái gã này rốt cuộc là thật sự càn quấy, hay là đang giúp đỡ."
Gre không chút khách khí nói: "Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì thế? Bề ngoài giống lão già, đầu óc cũng già lão lú lẫn rồi sao?"
"Không có gì, chỉ là lỗ đen cũng sắp đóng lại rồi, ngươi hay là mau nói chuyện với người khác đi."
"Ta tưởng rằng ngươi sẽ khuyên ta trở về, lại có thể ngay cả khuyên cũng không khuyên, thật không lương tâm!" Gre bĩu môi, có chút không cam nguyện nói.
Barbarise cười lắc lắc đầu, tính cách ngượng ngạo của người này vẫn là không đổi, Keisy với hắn thế nhưng thật là giống nhau mười phần mười.
Misery lúc này đã chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Gre, thân thể... lại chậm rãi càng cách càng xa, hắn rốt cuộc nhớ tới mình đã bị Long Hoàng khống chế, hơn nữa còn chán sống mà công kích Gre, đây đơn giản là hành động tự tìm cái chết!
Gre nguy hiểm nheo mắt, lạnh lùng nói: "Làm gì vậy! Muốn chạy sao?"
"Không..." Misery vẻ mặt khốn khổ, nói lời bịa đặt mà ngay cả mình cũng không tin: "Chỉ là chân bị chuột rút, bất tri bất giác lùi về sau thôi."
Gre từ mũi hừ một tiếng, nói: "Còn không mau cút cho ta! Nếu lại để ta tiếp tục nhìn thấy ngươi, khó đảm bảo ta sẽ không nổ banh ngươi đến còn mỏng hơn móng tay ta!"
Misery cười khổ, dưới dìu đỡ của Barbarise, hai người chậm rãi bay lên trời.
Trước khi đi, Barbarise thuận miệng nói: "Suýt nữa quên... hai người bọn ta đều nhận thua."
Nghe thấy câu này, Long Hoàng mặc dù tức đến xì khói, nhưng dưới ánh nhìn lạnh lùng của Gre, hắn cũng chỉ có thể nắm chặt tay, nhẫn nhịn lửa giận đầy lòng, không có nói thêm nửa câu, trơ mắt nhìn hai người từ trước mắt hắn bỏ chạy.
Nhìn thấy tình huống này, Barbarise nhàn nhạt cười, bỏ xuống một câu cuối cùng, thân ảnh dần dần nhạt đi: "Mặc dù ngươi cái gã này thật là ngượng ngạo, mỗi lần giúp người khác đều không chịu nói rõ, chẳng qua vẫn là cảm tạ nhé, bạn già."
"Hừ!" Lúc này lỗ đen đã đóng chỉ còn lại một vòng nho nhỏ rồi, vừa vặn lộ ra khuôn mặt lạnh lùng của Gre, hắn quay đầu nhìn Keisy và Leola, uy hiếp nói: "Bất luận các ngươi bây giờ đang làm cái gì! Tóm lại, nếu dám thua, đừng nói ta ở thế giới khác, cho dù ta ở mười tám tầng địa ngục, cũng bò lên làm thịt các ngươi cho bằng được, nghe thấy chưa!"
"Nghe thấy rồi." Keisy và Leola đồng thanh trả lời.
Trong lỗ đen đang dần dần thu nhỏ, thấp thoáng có thể nhìn thấy Gre ngáp một cái, vừa lại nằm xuống ghế một cách thoải mái, chống một tay tiếp tục giấc ngủ trưa của hắn. Trong nửa tỉnh nửa mê hắn còn đang nghĩ, tiếp đến phải đại náo võ lâm làm sao đây? Viết cuốn bí kíp võ công đem chôn, rồi vẽ bản đồ kho báu, để cho trên giang hồ tranh giành một sống một còn trái lại cũng không tệ...
"Ha ha ha!"
Cho đến khi lỗ đen hoàn toàn đóng kín, chỉ để lại tiếng cười dài hết sức thích thú không biết từ đâu phát ra của Gre, dọa cho những người liên quan lông tơ dựng thẳng, bắt đầu lo lắng hắn ngày nào đó có sẽ đột nhiên chạy về đại náo?
Người ở hiện trường hoàn toàn không hiểu vừa rồi rốt cuộc là tình huống gì, chỉ thấy sắc mặt của Long Hoàng cực kỳ âm lãnh, nhưng đột nhiên, hắn vừa lại cười, đột ngột đứng lên, lớn tiếng tuyên bố: "Các ngươi thua rồi, chỉ có thể phái lên ba ma pháp sư thi đấu, các ngươi lại tìm trợ thủ thứ bốn, nghiêm trọng vi phản quy tắc thi đấu."
"Nói bậy!" Keisy lập tức phản bác theo phản xạ nói: "Đây chỉ là tuyệt chiêu của Thanh Thanh mà thôi."
Tuyệt chiêu của mình? Thanh Thanh trợn lớn mắt, cố nhẫn nhịn xúc động muốn lộ ra biểu tình kinh hoảng, dùng khuôn mặt cứng đờ nỗ lực gật đầu, phụ họa lời bịa đặt siêu cấp lớn của Keisy.
"Ăn nói xằng xiên!" Long Hoàng nhíu mày, khinh thường gầm lên.
Keisy vừa mới mới bị Gre cảnh cáo thế nhưng sẽ không bởi vì cái nhíu mày nho nhỏ của Long Hoàng mà từ bỏ quyền lợi thắng lợi, cậu lạnh lùng nói: "Không hiểu biết cũng phải có chút thường thức, chẳng lẽ ngươi ngay cả triệu hồi thuật cũng không biết hả?"
"Triệu hồi thuật?" Long Hoàng thật sự ngẩn người, làm sao dính dáng đến triệu hồi thuật?
"Cái gọi là triệu hồi thuật chính là mở ra không gian khác, từ trong đó triệu hồi ra sinh vật dị giới để hiệp trợ ma pháp sư." Keisy tỉnh bơ giải thích: "Lỗ đen vừa rồi chẳng phải là không gian khác sao? Kỳ thực Thanh Thanh chỉ là đã dùng "triệu hồi thuật ngẫu nhiên" trước giờ không ổn định lắm của cô ấy —- để triệu hồi ra "triệu hồi thú", chỉ là lần này đúng lúc trúng giải lớn, triệu hồi đến ma vương để giúp đỡ mà thôi, thế này làm sao có thể tính là bọn ta thua đây?"
"Đây sao có thể tính!" Long Hoàng chừng như sắp nổi khùng rồi, đây căn bản là già mồm cãi lý! Ma vương Gre là triệu hồi thú? Nói ra ai tin đây?
Lại có thể nói Gre là triệu hồi thú, bị hắn nghe thấy nhất định sẽ nổ banh cậu đến còn mỏng hơn móng tay hắn... Bạch Thiên và Leola đồng thời nghĩ thầm trong lòng.
"Ngươi có thể đi tra à!" Keisy hất cao cằm, dương dương đắc ý nói: "Bất luận ở loại đối quyết ma pháp nào, triệu hồi thuật đều được thừa nhận, cũng không có người quy định không thể triệu hồi ra ma vương làm triệu hồi thú à!"
"Bọn ta có thể triệu hồi ra ma vương, đó là vận may của bọn ta! Thế nào? Ngươi chịu cược không chịu thua sao?" Keisy cố ý dùng biểu tình khinh bỉ nói: "Quá mất phong độ rồi đi? Long Hoàng bệ hạ."
Long Hoàng nhìn Y Đa Nhân, hắn sau một hồi suy nghĩ, lắc lắc đầu với Long Hoàng. Đích xác, lỗ đen của Thanh Thanh mở ra là một loại "mở ra cánh cửa dị giới" trong triệu hồi thuật, là phương pháp bất ổn định nhất cũng cực kỳ ít người sử dụng, loại phương pháp này bình thường mà nói, mặc dù rất ít dùng ở phương diện thực chiến, nhưng người tỷ thí thích sử dụng nó ở lúc chiến đấu, trái lại cũng không thể quở trách.
Nhìn thấy Y Đa Nhân lắc đầu, sắc mặt của Long Hoàng âm trầm xuống, hắn nhìn ba người Keisy, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Vậy thì coi như là triệu hồi thú của các ngươi đánh bại hai ma pháp sư bên ta đi, nhưng, bên ta vẫn còn có một ma pháp sư ở trên sân đấu, thắng lợi thế nhưng vẫn chưa thuộc về các ngươi."
Keisy chớp mắt, lúc này mới nhớ tới... A, đúng rồi, còn có một Y Đa Nhân đây, suýt nữa tưởng đã thắng rồi...
"Vậy thì... tiếp tục đánh đi!" Lời của Keisy vừa mới ra khỏi miệng, hỏa cầu trong khẩu súng lớn đã gào rít mà ra... nói rõ một chút, chính là thừa dịp người không phòng bị, nói rõ thêm một chút nữa, chính là cậu đánh lén người ta!
Y Đa Nhân cũng không ngờ đến, đối phương lại có thể trước mặt mọi kỵ sĩ giở chiêu đánh lén này, dưới tình huống không kịp làm phép, hắn đành lăn lộn một cách khó coi, chật vật tránh qua quả hỏa cầu đánh lén này.
Mọi người đều ném một cái ánh mắt khinh thường về phía Keisy.
"Chậc, thật đáng tiếc." Chỉ là người nào đó lại ngay cả một chút năng lực tự kiểm điểm cũng không có, thậm chí còn lườm mọi người trở lại: "Nhìn cái gì mà nhìn hả! Ta cũng đâu phải kỵ sĩ, không quang minh chính đại không được à?"
Mặc dù cảm thấy người này cực độ không biết xấu hổ, nhưng đúng như Keisy nói, cậu cũng không phải kỵ sĩ, chúng kỵ sĩ cũng không thể yêu cầu người ta nhất định phải tuân thủ tinh thần kỵ sĩ, cùng lắm chỉ là cố gắng