Định sẵn bởi Số Phận.
Nhân Duyên Tiền Định.
Tất cả đều là những cụm từ hoa mỹ, lãng mạn mà mọi thiếu nữ mơ về.
Suốt cuộc đời mình, Elsa đã luôn luôn mê những câu chuyện tình. Cô trở nên cực kỳ phấn khích mỗi khi nghe một câu chuyện về hai người vượt qua vô vàn khó khăn thử thách để đến với nhau. Hy vọng trong lòng cô cũng sẽ càng trở nên mạnh mẽ.
„Liệu em cũng sẽ được gặp lại Duyên Tiền Định của mình chứ?“
„Em chắc chắn sẽ gặp lại người đó lần nữa, Elsa ạ.“ Cô vẫn nhớ Sơ Delia dịu dàng xoa đầu mình và tiếp tục nói, „Em đã được số phận lựa chọn. Đây là một phước lành, nhưng cũng là một bài kiểm tra.“
Elsa biết cô không phải một nàng công chúa trong truyện cổ tích, nên cô không thể chỉ chờ trong một tòa lâu đài chờ duyên tiền định đến tìm.
„Nếu em đã tìm được động lực, thì hãy dũng cảm tiến bước.“
Cô phải tự đi tìm hạnh phúc của mình.
***
Không ai yêu mày cả.
Mày sẽ không bao giờ có được thứ mày khao khát nhất.
Cảm giác như có ai đó đang thì thầm vào tai cô.
Cuối cùng sẽ mày chẳng thay đổi được gì cả.
Bởi vì mày *hoàn toàn vô dụng*.
Mày không thuộc về nơi này.
Hủy diệt nó đi.
Hủy diệt tất cả!
!!!
Elsa đột ngột bừng tỉnh, sốc vì những suy nghĩ đang quay cuồng trong đầu cô.
C-Cô đang-
Một vực sâu hun hút đang nằm ngay trước mặt cô. Chỉ khi ấy Elsa mới nhận ra rằng cô đã vô thức tới một nơi cực kỳ nguy hiểm.
Cô đang đứng trên nóc trường.
Tại sao cô lại ở đây?!
Cô muốn lùi lại nhưng lại không làm được. Cứ như cơ thể cô không còn nằm trong sự kiểm soát của cô nữa vậy.
Nếu cô chỉ bước tới thêm một bước, cô sẽ ngã từ đỉnh tòa nhà và gãy toàn bộ xương trong cơ thể.
Nhảy.
Nhảy đi. Nó sẽ làm dịu cơn đau.
Lời thì thầm quỷ quyệt tiếp tục.
Không... Không, cô không thể!
Elsa cố hết sức bình sinh nhưng vẫn không thể giành lại quyền kiểm soát cơ thể.
Vào thời điểm đó, cô gái đứng bên rìa mái bỗng cứng lại như một con rối gỗ. Chân cô run rẩy khi nó nâng lên, cứ như đang bước lên một bậc thang lơ lửng trên không. Một nụ cười rùng rợn xuất hiện trên mặt cô, cứ như thể cô đang đi tới một thiên đường vĩnh cửu vậy.
Có ai-
Có ai cứu với-
Elsa muốn hét lên, nhưng cô không thể hé răng nửa lời, cổ họng cô dường như đã bị chặn cứng.
Nếu cô ngã từ độ cao này xuống, cái chết sẽ là không thể tránh khỏi.
Cô sẽ chết ư...?
Tất cả sẽ kết thúc tại đây một cách vô nghĩa và vô vị sao?
Cô- Cô vẫn còn chưa tìm được Duyên Tiền định nữa!
Cô vẫn chưa hoàn thành được lời hứa với người đó!
Mặc dù cô đã phải chịu nhiều dè bỉu và ức hiếp, thế giới này vẫn còn nhiều thứ cô muốn trân trọng và theo đuổi.
Elsa muốn sống.
Cô muốn sống!
„Elsa!“ Ai đó gọi tên cô từ phía sau. Một bàn tay nắm lấy cô, kéo cô ra khỏi bóng tối.
Hơi ấm của bàn tay ấy làm tan đi cái lạnh thấu xương, cô không cần phải đau đớn nữa.
Trong khoảnh khắc ấy, cô gái trong ký ức Elsa và người đang đứng trước mặt cô, với khuôn mặt đau khổ tột độ, hòa làm một trong tâm trí cô.
Mặt Yvonne trắng không còn một giọt máu khi cô giữ chặt bàn tay Elsa. Cô không dám thả lỏng bàn tay. Cô mà đến chậm một giây thôi, Elsa đã gặp rắc rối lớn. „Cô nghĩ gì vậy?! Đừng có tự mình đâm đầu vào nguy hiểm!“
Sau khi cứu mạng Elsa, Yvonne mắng cô té tát, lo lắng khôn nguôi.
Elsa lắp bắp, không thể trả lời một cách rành mạch. Cô muốn biết tại sao Yvonne lại ở đây nhiều hơn là hiểu rằng tình huống của cô nguy hiểm đến mức nào.
Ngay lúc đó, một cái bóng đen luồn ra từ người Elsa. Phản ứng nhanh như điện, Yvonne ngay lập tức sử dụng một lưỡi kiếm ma thuật gió để chém nó, nhưng cái bóng tan ra như khói, biến mất mà không để lại dấu vết.
Với sự biến mất của cái bóng, Elsa ngay lập tức lấy lại được quyền điều khiển cơ thể mình. Nhưng cô nhanh chóng mất hết sức lực. Cảm thấy yếu ớt, cô ngã về phía trước. Yvonne vội vàng lao tới đỡ, ngăn cô khỏi ngã xuống đất.
„Khỉ thật... Một con „Mộng Quỷ“ xuất hiện ở đây sao...? Chuyện này không nên xảy ra... Mình biết chuyện này không xảy ra trong cốt truyện chính...“ Yvonne đang chau mày và tự lẩm bẩm một mình, nói gì đó mà Elsa không hiểu. Cô ấy vẫn đang ôm chặt Elsa như không có ý định thả cô ra.
„Ờm... Tiểu thư Yvonne?“ Elsa khó khăn nói. Cô không ngại được ôm như vầy, nhưng đây không thực sự là thời điểm thích hợp, đúng không?
„À... Xin lỗi, để tôi sử dụng phép hồi phục khẩn cấp.“ Để ý thấy tư thế của họ, Yvonne vội vàng thả Elsa ra. Sau đó, một làn gió dịu dàng cuộn lên quanh họ, và những vết bầm và xước ngoài da Elsa được hồi phục hoàn toàn.
„Trông có vẻ như cô bị ám bởi một con Mộng Quỷ,“ Yvonne giải thích khi đang chữa thương cho Elsa.
„“Mộng Quỷ“?“ Mắt Elsa mở lớn khi nghe thấy cái tên quen thuộc.
Mộng Quỷ là sinh vật được tạo thành từ những ý niệm ác độc không có một cơ thể hay ý thức. Nó khuếch đại những cảm xúc tiêu cực của con người. Trong trò chơi, nó chỉ là một sinh vật ma thuật cấp thấp. Nhưng con Mộng Quỷ vừa ám Elsa ở một đẳng cấp khác hẳn những con quái yếu Yvonne từng biết. Nó còn có thể điều khiển suy nghĩ và cảm xúc con người...
„Tiểu thư Yvonne, có chuyện gì vậy...?“ Elsa rụt rè hỏi, nhìn thấy cách hành xử lạ lùng sau khi cứu mình của Yvonne. Dù Elsa mới là người suýt gặp nạn, Yvonne lại trông nhợt nhạt và sợ hãi.
Tất nhiên Yvonne như thế này là có lí do cả. Ngay trước đó, hệ thống đã xuất hiện với ba lựa chọn giống nhau như thể bị lỗi.
[Lực chọn 1: Đẩy nữ chính Elsa khỏi mái nhà trường. (+100)]
[Lực chọn 2: Đẩy nữ chính Elsa khỏi mái nhà trường. (+100)]
[Lực chọn 3: Đẩy nữ chính Elsa khỏi mái nhà trường. (+100)]
Nhận ra rằng có chuyện không ổn, Yvonne lao thẳng lên mái. May thay cô đã tới kịp. Nhưng tất nhiên, chọn cứu nữ chính là hoàn toàn trái ngược với nhiệm vụ.
Nhìn thấy dòng chữ đỏ tươi [Nhiệm Vụ Thất Bại] hiện lên trước mắt, Yvonne nổi điên. Nếu hệ thống là một con người đứng trước mặt cô, cô sẽ đập nó ra bã ngay lúc này.
Hệ thống phản diện có ghi, nó sẽ thực hiện bất kỳ ước nguyện gì cô muốn nếu cô có đủ 100 điểm phản diện. Vậy nên, đưa ra lựa chọn với phần thưởng là 100 điểm cũng tương đương với việc cho cô lựa chọn ngay lập tức hoàn thành trò chơi.
Kệ mẹ nó việc hoàn thành trò chơi! Và kệ mẹ cái hệ thống khốn nạn này!
Nó nghĩ cô sẽ lấy mạng một cô gái vô tội vì một phần thưởng như thế à?! Còn lâu!!!
Cô không thể giết người được!!!
[Nhiệm Vụ Thất Bại]
[Nhiệm vụ không được hoàn thành trong thời gian quy định.]
[Ending 1: Điều kiện cho “Tội Hình sự” được thỏa mãn, áp dụng ngay lập tức.]
“Cái hệ thống ngu ngốc rác rưởi này!!!” Yvonne hét lớn với biểu cảm kinh hoàng. Điều này dọa Elsa phát khiếp.
Cái hệ thống đốn mạt này chưa bao giờ mang ý định tốt. Từ khoảnh khắc cô gặp nữ chính, hệ thống phản diện đã cố ý thúc cô làm hại Elsa. Bây giờ, nó trực tiếp ra lệnh cho cô giết nữ chính.
Thất bại trong một nhiệm vụ là sẽ bị phạt. Đây là luật được đặt ra ngay từ đầu.
Có vẻ tất cả đã kết thúc. Cô để ý thấy khuôn mặt lo lắng của Elsa và thầm thở dài.
Ít ra… cô sẽ không phải bắt nạt cô ấy nữa. Cô cảm thấy nhẹ nhõm, như thể lưỡi đao lơ lửng trên đầu cô cuối cùng cũng vung xuống. Đã phải hành động như phản diện quá lâu, cũng đã đến lúc vai của cô trong vở kịch này kết thúc. Điều cuối cùng cô có thể làm là giúp nữ chính một lần nữa.
Sau khi bình tĩnh lại, Yvonne hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại biểu cảm khuôn mặt, và quay sang đối mặt với Elsa: “Dorothy! Nghe cho rõ những điều tôi nói đây!”
“V-Vâng?” Elsa tập trung cao độ vào Yvonne, vì cô tiểu thư trông nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Yvonne nắm lấy vai Elsa. “Tất cả những gì đang xảy ra chỉ là một bài kiểm tra trước khi câu chuyện của cô thực sự bắt đầu thôi! Nhưng đừng lo. Chỉ cần cô vượt qua được một năm nữa, cô sẽ được ở bên Duyên tiền định của mình sau khi lên mười sáu và sống hạnh phúc mãi mãi về sau với người thương – một số phận không thể bị thay đổi!”
“Duyên tiền định của tớ…!” Nghe thấy cụm từ đó, Elsa cảm nhận được sức kéo của số phận trên khắp cơ thể. “Sao cậu chắc vậy được…?”
“Ờ, cứ coi như là tôi nhìn thấy được tương lai đi.” Yvonne không biết giải thích thế nào về việc cô từ thế giới khác đến và biết được cốt truyện trò chơi, nên cô tạm thời chuyển chủ đề. “Cô có một tương lai xán lạn. Nên đừng đau khổ và buồn rầu nữa. Giữ lấy hy vọng, và tiếp tục nhìn về phía trước.”
Nàng nữ chính quả thật là xinh đẹp. Yvonne không thể cưỡng lại được việc lau đi những giọt nước mắt đang ứ lên trên khóe mắt Elsa với một ánh nhìn dịu dàng. Cô chưa từng thể hiện bất cứ điều gì ngoài sự coi thường đối với Elsa suốt thời gian qua. Giờ đây khi số cô đã định, cô không cần giả vờ ghét bỏ nữa.
Ít nhất thì cô cũng phải giúp Elsa có được một cái kết đẹp.
Trước khi cô rời khỏi cuộc chơi, cô cực kỳ lo lắng cho nàng cựu nữ chính ngốc nghếch suốt ngày bị bắt nạt này. Vì là nữ chính, cô ấy cần trở nên mạnh mẽ hơn.
“Cho dù cô có là người duy nhất, cô cũng phải làm được đến cùng!”
Elsa gật đầu trong ngây ngất. Ở thời điểm đó, cô vẫn chưa hiểu được trọng lượng của những gì Yvonne nói.
Không lâu sau đó, Yvonne biến mất khỏi thế giới của cô.
“Các cậu nghe gì chưa?”
“À… Về nhà Smollett á?”
“Tó không nghĩ rằng Tiểu thư Smollett lại…”
Việc Gia tộc Smollett bị kết tội “phản quốc” là chuyện không tưởng.
Một vài thế kỷ trước, loài người và loài quỷ đánh nhau liên miên để tranh giành lục địa. Quỷ chắc chắn có lợi thế so với con người về mặt sức mạnh vật lý và ma pháp. Dựa vào lợi thế này, loài quỷ gần như hủy diệt toàn bộ dân số con người. Vô số trận chiến đấu và giao tranh đã đem cái chết và lầm than đến với con người. Chỉ khi phù thủy Oz quyền năng được sinh ra thì tình thế mới được đảo ngược. Gần như là một vị thần ma thuật, Oz cách mạng hóa khái niệm về ma thuật. Ông phát minh ra thần chú và ma trận, tái tổ chức ma pháp nguyên tố vốn hỗn loạn, và viết nên một hệ thống lý thuyết ma thuật hoàn chỉnh. Những thành tựu khổng lồ này giúp những người có tiềm năng sử dụng ma thuật một cách dễ dàng bằng việc tuân thủ những quy định chặt chẽ. Từ đó trở đi, con người nhanh chóng tiến thêm những bước dài trong lĩnh vực ma thuật, và sức chiến đấu của họ cũng tăng cao. Sử dụng những vũ khí được gia cường bằng ma thuật, họ đánh tan lực lượng quỷ một cách nhanh chóng, đuổi chúng trở lại lãnh thổ cằn cỗi của mình. Vương quốc Oz nghiễm nhiên trở thành vương quốc hùng mạnh nhất khu vực và bước vào một thời kỳ tương đối hòa bình.
Tuy nhiên, hòa bình chỉ hiện hữu trên bề mặt. Những lực lượng hắc ám vẫn lẩn khuất trong bóng tối. Mặc dù ma thuật loài quỷ không quá phát triển, chúng vẫn là một chủng loài với nhiều khả năng thiên bẩm. Ví dụ, chúng có thể tạo ra ảo ảnh để thay đổi ngoại hình, giấu mình giữa hàng ngũ con người chờ thời cơ chín muồi để trỗi dậy.
Một bộ phận con người cũng đã bị tẩy não và trở thành tín đồ của Quỷ Vương, con rối của loài quỷ. Cục Điều tra ở kinh đô đã phát hiện ra rằng những kẻ cực đoan này liên lạc qua những lá thư nặc danh với một con dấu đặc biệt. Do vậy, một lệnh khám được ban ra cho tất cả các tư dinh quý tộc trong kinh đô. Một trinh sát đã bí mật khám dinh thự Smollett và tìm thấy một lá thư mang dấu của Quỷ Vương. Cứ như biết trước tương lai, Yvonne đã viện lí do sức khỏe và xin thôi học từ trước. Sau đó, họ bị xét tội hình sự, và với tư cách là con gái duy nhất của công tước, Yvonne bị quản thúc và dành một năm bị giám sát chặt chẽ.
Sau khi một năm trôi qua và sự vô tội của Yvonne đã được kiểm chứng, và sau khi biết được nơi cô bị đày tới, Elsa kiên cường đi theo.
Câu chuyện sau đó có lẽ không cần giải thích thêm.
“Dù sao thì… tớ chỉ vui khi được gặp lại cậu thôi.” Khi nhắc lại quá khứ, Elsa ôm chặt lấy tay
Yvonne không chịu rời, như sợ rằng Yvonne sẽ rời xa mình một lần nữa. “Gia đình cậu chịu nhiều khó khăn quá… Tớ rất biết ơn Bệ Hạ đã không kết tất cả tội phản nghịch. À, nhắc mới nhớ, Hoàng tử Michel giúp hai chúng ta nhiều lắm đó.”
“…Michel?” Người Elsa nhắc tới là một trong những hoàng tử của Ozland, đứng thứ hai trong hàng kế vị ngai vàng. Đây cũng là nam chính của câu chuyện và là cựu hôn phu của nữ phản diện.
“Ừ, sau khi tớ nhờ cậu ấy giúp, tớ nghe rằng cậu ấy đã cố gắng không ngừng để thuyết phục Bệ Hạ cân nhắc lại án phạt dành cho gia đình cậu.”
Nghe lời Elsa nói, Yvonne chìm vào im lặng. Cô đã nghĩ rằng khá kỳ lạ khi Michel tiếp cận cô và ngỏ ý giúp. Và đó là do Elsa nhờ cậu ta giúp? Có vẻ tên hoàng tử tự luyến đó giúp cô hoàn toàn vì Elsa, chứ không phải vì hôn thê của cậu ta.
Tuy vậy, cậu ta vẫn không phải người xấu. Mặc dù Yvonne không có tình cảm lãng mạn gì cho cậu ta, cậu ta vẫn là người Yvonne đã lớn lên và chơi cùng từ khi còn nhỏ. Cô sẽ phải đại diện gia đình thể hiện sự biết ơn dành cho cậu ta vì đã thuyết phục cha mình. Nhưng cùng lúc đó, cô cũng thấy không thoải mái khi không biết rằng Elsa và Michel đã biết nhau.
Bây giờ điều đó không quan trọng. Điều làm cô thắc mắc nhất vẫn là Elsa.
“Tất cả điều đó đã nằm trong quá khứ rồi, nên không cần phải nhắc lại đâu. Nghĩ cho bản thân cô đi! Cô đã rất cố gắng để tạo dựng tên tuổi ở một học viện ma thuật ở kinh đô. Tại sao cô lại còn theo tôi đến tận đây?!”
Yvonne không hiểu. Chẳng phải tất cả những gì Elsa làm là để có được ending hạnh phúc cho mình sao? Vậy mà nữ chính lại đến chỗ khỉ ho cò gáy này, vo ve quanh cô mọi lúc để được bắt nạt… Nếu những lựa chọn chết người xuất hiện một lần nữa, Yvonne sẽ không thể sống sót qua được hậu quả của việc từ chối chúng, dù cô có chín mạng đi chăng nữa!
“Chẳng phải chính cậu đã nói thế sao, Evie?”
Elsa nhìn cô, có vẻ ngạc nhiên, và nở một nụ cười rạng rỡ. Yvonne chỉ càng thêm bối rối hơn. “Tôi nói gì cơ?”
“Mm… Cái gì đó như “cô sẽ ở bên Duyên tiền định sau khi lên mười sáu và hạnh phúc mãi mãi với người thương – một số phận không thể thay đổi!””
“?!?!” Yvonne sốc toàn tập.
Cô đã tiết lộ một phần cốt truyện nữ chính vì Elsa. Vậy mà sao cô ấy lại tự đào hố chôn mình thế này vậy?!
Chuyện này đúng là đau đầu thật mà. Vì họ đang ở quá xa bối cảnh gốc của câu chuyện, cô biết tìm đâu ra một nam chính để nàng nữ chính yêu bây giờ?
“Bình tĩnh lại đi!” Yvonne ngắt lời kể mơ mộng của Elsa. “Chúng ta đều là con gái, cô biết chứ? Làm sao mà tôi là Duyên tiền định của cô được?”
“Chẳng ai nói Duyên tiền định của tớ phải là người khác giới, đúng không?”
Có vẻ Elsa không có ý định bỏ cuộc chỉ vì giới tính của họ. Quan trọng hơn, Yvonne không thể nghĩ ra được một ý kiến phản bác nào.
“Dù sao thì… Với tớ, cậu là Duyên tiền định, Evie. Tớ luôn tin vậy, và điều đó sẽ không bao giờ thay đổi.” Nàng nữ chính nói và nở nụ cười lần nữa. Mắt cô dần chuyển thành hình trăng khuyết khi chúng khép lại.
Duyên tiền định sẽ không xuất hiện nếu cô chỉ ngồi chờ, nên cô sẽ phải tự đi tìm cô ấy.
Ánh mắt nàng nữ chính nhìn Yvonne đầy nhiệt huyết và sốt sắng. Khi Elsa nói những điều chẳng khác gì một lời tỏ tình đó, Yvonne cảm thấy rằng cô có thể là cả thế giới của Elsa. Tim cô bắt đầu đập thình thịch mà không rõ lí do. Cô không thể nói gì cả.
“Sao cậu không nói gì vậy? Hehe, hay có lẽ là cậu đang thấy xấu hổ?”
“…Tất nhiên là không! Giờ ăn trưa sắp kết thúc rồi.” Yvonne tức giận đứng lên và bắt đầu đi về phía lớp học. “Tôi không có thời gian cho trò hề của cô. Tôi quay lại đây!”
“Eviiiiie, chờ tớ với!” Elsa vội vã đứng dậy đi theo Yvonne. Cô không thể ngăn bản thân cười khúc khích trước đôi tai đỏ chót của Yvonne.
“Đúng là cậuthấy xấu hổ, đúng không?”
“Tôi đã bảo là không mà!”
Mọi chuyện giữa họ sẽ tiếp tục thế nào đây? Yvonne là một nữ phản diện đáng ra đã phải chịu ending lưu đày, và Elsa là nữ chính đã bỏ mạch truyện chính từ lâu.
Có vẻ câu chuyện của họ vẫn còn dài.