"Thật là... Cậu ham vui hơi quá rồi đó! Tớ ướt nhẹp này.!" Yvonne phàn nàn khi cô bước ra khỏi phòng tắm và lau khô mái tóc bằng một chiếc khăn. Vì những hành động ngốc nghếch của Elsa mà họ ướt sũng khi về đến nhà. "Thế này thì chúng ta dễ bị cảm lắm!"
"Ehehe. Không phải cậu cũng rất vui à, Evie?"
Tuy nhiên, kẻ khơi mào chuyện này lại có vẻ đang rất phởn. Cô ấy hiện đang ngồi trên chiếc sofa cũ Yvonne đã mua, mặc bộ váy ngủ hai dây vừa tậu và đung đưa chân qua lại một cách vô lo vô nghĩ. Chỉ nhìn cảnh tượng đó thôi cũng đủ khiến Yvonne phát cáu.
"Tuyệt lắm! Giờ thì cả hai ta đều ướt như chuột lột!"
"Đang hè mà. Đừng có looooo."
Công bằng mà nói, Elsa cũng không sai. Mưa mùa này cũng như một ngọn gió, lúc đến lúc đi. Khi họ rảo bước về nhà, trời đã tạnh hẳn. Cái nóng mùa hè quay lại cùng ánh nắng. Để chân trần mà đi thoải mái hơn rất nhiều trong thời tiết này.
"Cậu bị cảm thì tính sao hả, ngốc này?!"
"Được cậu chăm sóc thì tớ cũng không phiền đâu... ẮT XÌ!"
Cứ như bị nghiệp quật, Elsa hắt xì ngay sau khi nói những lời ngang tàng đó. Cô ấy vội vàng lấy tay che miệng.
"Thấy chưa? Tớ đã bảo mà. Cậu định làm gì nếu ốm thật đây, hả đồ ngốc?" Phát hiện ra tóc Elsa vẫn ướt đẫm, Yvonne cau có đặt chiếc khăn của mình lên đầu cô ấy. "Thật đấy, sao cậu không lau khô tóc sau khi tắm vậy hả? Được rồi, cứ ngồi yên đó đi và đừng cử động."
Đứng đằng sau Elsa, Yvonne đang cẩn thận lau khô những chỏm tóc của cô ấy khi mắt cô lia sang đôi vai trần trước mặt. Đôi vai ấy thật gầy. Một vài giọt nước lăn xuống xương đòn thẳng và nổi bật của cô ấy.
Nàng thiếu nữ này gầy quá. Điều này làm Yvonne muốn bảo vệ cô ấy.
Cô có thật sự bảo vệ được cô ấy không...?
Chọn ở bên cô ấy có thật sự là đúng...?
Yvonne không để ý rằng những cảm xúc này càng lớn lên trong cô, thì tay cô lưu lại nơi tóc Elsa càng lâu.
Khi người đang đứng đằng sau âu yếm vuốt mái tóc của cô, Elsa cảm nhận được Yvonne vuốt vài lọn tóc ra sau tai, và khẽ lướt qua làn da của mình. Cứ như cái chạm bật lên một công tắc, toàn thân cô như bị điện giật.
Cơ thể cô nóng lên. Mặt cô đỏ lên cho đến khi cô không thể nghĩ được điều gì để nói.
Có phải đầu óc cô đen tối quá không? Lý trí cô như suýt sụp đổ mỗi khi Yvonne tự nguyện tới gần.
Cứ thế này, nhiệt lượng đang tỏa ra từ đầu cô sẽ đủ nóng để làm bốc hơi hết số nước còn lại.
"Ờ-Ờm, tóc tớ khô gần hết rồi, Evie."
Cố gắng hành xử như không có gì xảy ra quá khó. Mặc dù Elsa muốn tận hưởng khoảnh khắc này thêm một chút, cô vẫn miễn cưỡng thoát ra khỏi hai bàn tay quyến rũ ấy.
"Bây giờ đến lượt tớ lau khô tóc cậu."
"Được chứ? Tóc tớ khá dài đó. Chỉ lau bằng khăn chắc là sẽ lâu."
"Không vấn đề! Tớ có ý này!"
Như đang muốn chứng minh điều gì đó, pháp sư thiên tài Elsa đưa cả hai tay ra.
Vúúúút!
"Cái này là-" Trước khi Yvonne kịp ngạc nhiên, một làn gió ấm thổi vào người cô. Ma thuật bao lấy cô với không khí ấm và nhanh chóng thổi bay hơi ẩm trong mái tóc.
"Chỉ ma thuật gió thì sẽ làm giảm thân nhiệt và khiến cậu bị lạnh, nhưng chỉ cần thêm một chút nguyên tố lửa là sẽ có ngay một làn gió ấm!"
"Cậu khá là tuyệt vời với mấy chuyện như này đấy."
Trước đó Yvonne đã dạy Elsa vài kỹ thuật điều khiển ma thuật gió và không ngờ rằng cô ấy lại có thể áp dụng chúng thành thục đến vậy.
Là một pháp sư với thiên phú dùng Phong ma thuật, Yvonne cũng có thể sử dụng phép thuật để làm khô đi hơi ẩm trên người mình,
nhưng thế sẽ giống như dùng máy sấy chế độ lạnh vậy. Tự sấy khô mình với gió lạnh sau khi ướt sũng trong mưa sẽ rất dễ bị cảm, nên cô đã bỏ ý định đó từ lâu.
Nhưng Elsa thì có thể hoàn thiện kỹ thuật đó với khả năng thao túng nhiều nguyên tố. Điều này có thể trông đơn giản khi Elsa giải thích, nhưng chỉ điều khiển một nguyên tố đã đủ khó rồi, chưa kể đến hai.
Tất nhiên là nữ phản diện thì sao bằng được nữ chính.
"Hehe, cậu đã dạy tớ rất tốt mà."
Yvonne có thể hiểu được với những nguyên tố khác mà cô không thể dùng, nhưng khi Elsa có thể đánh bại cô ở cả hạng mục cô giỏi nhất, cô không thể ngăn mình cảm thấy có chút ganh tị.
Dù vậy, đằng nào thì cô cũng ngưỡng mộ điểm này ở Elsa hơn là ghen tị. Yvonne thậm chí còn thấy tự hào đến lạ khi chứng kiến Elsa thành thục áp dụng kỹ thuật cô đã dạy cô ấy.
Cô càng ngày càng cảm thấy như một bà mẹ đơn thân vậy.
"Cám ơn nhé. Lau khô tóc tớ thường khá tốn thời gian, nên thế này tiết kiệm được kha khá thì giờ đó."
Guh... Elsa tính sai rồi!
Cô đã lỡ mất rất nhiều thời gian thân mật với Yvonne!
"K-Không có gì!"
Elsa hối hận tột cùng. Cô muốn đấm hai tay xuống đất.
"Tớ đi giặt quần áo đây."
Chỗ quần áo họ vừa thay ra vẫn đang chất đống trong giỏ quần áo bẩn. Chúng phải được giặt sạch trước khi đến trường vào ngày mai.
"À, để tớ giúp!"
Đã đánh mất một cơ hội ở bên nhau, cô phải tìm cách có thêm từ chỗ khác. Elsa vội vàng đứng dậy định đi theo. Thay vào đó, cô lại vướng vào Yvonne vừa đi trước một bước.
"OÁI!"
BỐP!
Hai người họ ngã ra.
"Owwww, cậu ổn chứ, Elsa?!" Yvonne dùng tay ôm lấy cô ấy theo phản xạ. Khi cô nhận thức được xung quanh một lần nữa, khuôn mặt đỏ ửng của Elsa chiếm toàn bộ tầm nhìn của cô.
Tim Yvonne như ngừng đập. Má cô nóng bừng lên cùng nhiệt lượng còn sót lại của làn gió ấm.
Cô thậm chí còn không rõ được họ gần nhau đến mức nào.
Cô chỉ cần nghiêng tới trước một chút thôi là hôn được vào đôi môi đỏ mọng đó.
Hiện tại có nhiều chuyện hệ trọng hơn phải làm, như là đứng lên hay xin lỗi Elsa… Nhưng vì lí do nào đó, Yvonne không còn tâm trí nào để quan tâm tới bất kỳ thứ gì khác ngoài cặp môi hồng kia.
Có phải do cơn mưa không?
Yvonne có cảm giác như cơ thể cô ấy tỏa ra mùi mưa, một mùi hương đặc biệt cô không biết nên miêu tả ra sao.
Đó là một mùi hương tươi mát và nhẹ nhàng, như mùi hương của mùa hạ.
Lúc bình thường đọc sách, cô đã thấy hàng trăm dòng thơ về mùa hè, nhưng không dòng nào so sánh được với mùi hương đang nương theo gió thổi vào từ cửa sổ này. Cô không thể ngừng hít nó vào được.
Hơi thở của cô trở nên nặng nề khi Elsa tới gần hơn.
"Mặt cậu đỏ thật đó, Evie. Có phải cậu đang nghĩ về điều gì đó hư hỏng không?" Elsa khúc khích cười.
"T-Tất nhiên là không!" Yvonne cố phân bua, nhưng khi cô thấy ánh nhìn của Elsa, nhiệt lượng trong má cô chỉ tăng thêm chứ không hề giảm.
"Cậu muốn đến với tớ lúc nào cũng được, Evie. Chỉ cần là cậu thôi." Elsa thì thầm, dường như đang trêu đùa, nhưng cũng đồng thời như đang thầm khuyến khích cô. Bên cạnh đó, những ngón tay của cô ấy dịu dàng đặt lên mu bàn tay của Yvonne. Cô ấy nằm trên sofa, đôi mắt vẫn dán vào Yvonne, cứ như quyết tâm chiếm lấy trái tim cô vậy.
"Đ-Đây chỉ là tai nạn thôi!" Yvonne nhảy ra xa, khuôn mặt nóng bừng. "Tớ đi giặt đồ đây!"
Để giấu đi sự hoảng loạn của mình, cô vội vã rời căn phòng.
Tim cô đập nhanh quá.
Cái gì…
Cảm giác vừa rồi là cái gì vậy?
Yvonne dựa vào cửa, cảm thấy chóng mặt và nhũn cả hai chân.
Cô đã muốn khóa môi cô ấy.
Một suy nghĩ cực kỳ nguy hiểm đã hình thành trong khoảnh khắc đó.
Không, không… Không đời nào.
Chuyện đó là hoàn toàn không khả thi.
Cô đã được chuyển sinh vào thế giới này. Cô biết câu chuyện diễn biến thế nào. Nữ chính của trò chơi otome này chắc chắn sẽ yêu một chàng trai là đối tượng chinh phục. Cho dù chàng trai đó có không phải là Duyên Tiền Định của Elsa đi chăng nữa, thì đó cũng sẽ không bao giờ là Yvonne.
Không bao giờ.
…Chắc vậy.
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/bat-nat-to-di-ma-tieu-thu-phan-dien-oi/chuong-27-thanh-qua-ngay-ha-chi-v-115