Khóa học kế tiếp là khóa vật lý, giáo viên dạy vật lý là một người đàn ông cao ráo mang mắt kính, có một cái tên rất giống với tên của mấy gã BOSS võ hiệp "Diệp Viễn Phong", đối với những nữ sinh vừa gặp phải quả đầu trọc độc hại của lão thầy dạy ngữ văn thì thầy Diệp hơi đẹp trai này lập tức đã trở thành thần tượng học đường, thậm chí còn có người lấy di động ra chụp ảnh lưu niệm.
"Mọi người đừng ồn ào, đi học mà mang theo điện thoại là phạm qui, sẽ bị tịch thu, mọi người nhanh cất vào đi."
Giáo viên dùng giọng điệu ôn hòa, giơ tay ngăn cản mọi người, trên mặt hắn lộ ra biểu cảm túng quẫn mà lại còn có vẻ rất sợ bị vợ bạo hành.
"Trước khi giảng về điện trường và điện lưu, tôi hi vọng các em cũng có thể cảm nhận được nét đẹp của vật lý học như tôi, vật lý học chẳng những tương quan với sự phát triển của nhân loại mà còn tràn ngập đối xứng, hài hòa, thống nhất, tuy nếu tôi nói lời này thì có lẽ sẽ làm giáo viên giảng dạy chính trị cảm thấy mất hứng, nhưng theo tôi vật lý mới là cảnh giới cao nhất của triết học..."
Đối với học sinh bình thường thìuận điệu của thầy Diệp tương đối mới lạ, nhưng với sinh vật trí tuệ nhân tạo cấp 12 như Lục Sắt thì lại chẳng gây được bao nhiêu hứng thú.
"Tranh luận xem ngành khoa học nào là quan trọng nhất chẳng có chút ý nghĩa nào, giống như ta hack vào kho số liệu của bộ quốc phòng Mỹ, sau đó trộm mất dữ liệu nghiên cứu, dùng cái đó chế tạo Sonar System làm thay đổi tuyến bài tiết của chim cánh cụt, biến chúng nó thành đồng tính luyến ái hết, đấy mới là hướng đi thực tiễn của vật lý học..."
Quân đội Mỹ nghiên cứu phát triển vũ khí kiểu mới vốn dĩ vì mục đích biến toàn bộ quân địch thành gay, chờ đến khi toàn bộ quân lính cảm thấy "Sư trưởng thật dâm, thật muốn làm" thì hiển nhiên toàn bộ sức chiến đấu đã sụp đổ rồi. Mà trong quần thể chim cánh cụt tự nhiên luôn tồn tại một tỷ lệ đồng tính luyến ái nhất định, Lục Sắt chỉ cần hơi cải tạo một chút, dùng Sonar System tăng cái tỷ lệ đó lên, nhưng tiếc là sau đó đội trưởng đội khảo sát Canada nói bông cúc của mình bị đau lại còn chẳng có ai đứng ra chịu trách nhiệm, Lục Sắt mới lặng lẽ dời Sonar System đặt bên ngoài trạm nghiên cứu khoa học Canada đi mất.
"Hắc Hắc, Lục Sắt, tôi chợt nhớ tới cái thí nghiệm của cậu hồi còn ở trạm nghiên cứu khoa học..." Bao Hưng cười với gương mặt đầy vẻ hèn mọn, "Vũ khí của nước Uống Cháo Mốc lại khiến cho đội trưởng của nước Lá Phong bị bạo cúc, cười chết tôi rồi, cậu nói xem rốt cục là người làm hay chim cánh cụt làm?"
Chịu gia đình ảnh hưởng nên Bao Hưng khá là phẫn thanh, đôi khi sẽ gọi nước Mỹ là "Uống Cháo Mốc", thậm chí là "Uống Cháo Mốc Sốt Rét", dù thực tế là nước Mỹ người ta chẳng uống cháo hay gì.
"Nhỏ giọng xuống, tốt nhất cậu nên giữ bí mật tuyệt đối chuyện này, nếu không tôi sẽ đem Sonar System gay hóa đặt dưới nhà cậu!"
Ở cùng nhà với cha nên Bao Hưng cảm thấy sự uy hiếp của Lục Sắt rất đáng sợ, vậy nên tranh thủ ngậm miệng lại.
Bài học nhanh chóng giảng đến chỗ Franklin làm thí nghiệm dẫn điện {Con Diều}, Lục Sắt cũng đã từng thiết kế "Trang Bị Chính Nghĩa" lợi dụng {Con Diều} và nguyên lý nhiệt khí cầu để ghìm chết chim cánh cụt, nhưng đáng tiếc là chim cánh cụt không có cổ, Lục Sắt trắng công nghiên cứu thiết bị siết cổ, sau đó còn bị mẹ phát hiện, lấy roi da đánh cho một trận giữa băng thiên tuyết địa.
Nói đến máy móc, Lục Sắt chợt nhận ra quần áo của Lâm Cầm bây giờ không giống với khi trước, tuy váy đen, tất đen, giày cao gót này nọ không thay đổi gì, nhưng cái vòng tay trí năng đeo trên cổ tay trái --- hoặc nói là điện thoại hình vòng tay --- không thấy đâu nữa.
Như thể biết Lục Sắt đang nghĩ gì, Lâm Cầm vừa lật sách vừa nói: "Cái thứ bán thành phẩm phế thải kia đã bị vứt rồi, do cái lần gặp phải dâm tặc trước đó nó chẳng có tác dụng gì."
Dâm tặc? Đang nói tới ta, người vì kiểm tra xem tim ngươi còn đập không mà sờ ngực ngươi ư? Lúc đó ta nghĩ ngươi chết rồi, không phải cố tình sờ... Hơn nữa nếu ngươi mặc áo lót thì làm gì bị ta sờ sạch sành sanh như vậy?
Tùy tiện lật sách giáo khoa đến trang "Định luật cảm ứng điện từ Farady", Lâm Cầm một tay ôm má, tỏ vẻ bất mãn.
"Trong tập đoàn tùy ý đều có thể gặp kẻ phụ trách vô năng cùng nhân viên vô năng, tốn mất nửa năm chỉ để tạo ra một cái điện thoại vòng tay đần độn vô dụng như vậy, cái bộ môn rác rưởi đó và sản phẩm của họ đều đã bị xóa bỏ."
"Quả nhiên là lãnh khốc vô tình...," Lục Sắt giễu cợt, "Hơi không hợp ý liền đuổi cổ nhân viên, cô coi mình là nữ vương đương nhiệm của tập đoàn à?"
"Vô dụng chính là vô dụng, có nói thế nào cũng không thay đổi được." Lâm Cầm hơi nhếch lông mày lên, nhìn qua không có một chút hối hận, "Hại nữ vương bệ hạ bị người khác sờ mó, nếu ở thời cổ đại thì đã phải lên đoạn đầu đài rồi. Tôi đặc biệt khai ân, chỉ đuổi cổ bọn họ, còn cho bọn họ phí tổn nhiều gấp 10 --- đương nhiên là phải vào mấy box QQ nói 'Tôi là vô dụng ngu xuẩn' thì mới nhận được số tiền kia."
Khốn nạn có tiền thật ghê gớm! Nhìn biểu lộ đắc ý của ngươi thì cái đám nghiên cứu viên kia chắc chắn không có chí khí mà thừa nhận mình ngu xuẩn sau đó cầm tiền đi rồi! Cốt khí của khoa học gia đâu cả rồi...! Ta bây giờ tuyệt đối không đồng tình với các ngươi!
"Nhưng cái vòng tay điện thoại kia ít ra cũng có chức năng định vị và báo cảnh sát," Lục Sắt nói, "Cô không cần lỡ đâu chết ở bên ngoài nhưng người nhà tìm không thấy thì sao?"
Lâm Cầm cuối đầu nhìn xuống lồng ngực của mình, mười phần tin tưởng nói: "Tôi có mặc áo ngực."
"Cô có mặc áo ngực cũng vô dụng...!" Lục Sắt cố tình nhấn mạnh hai chữ "vô dụng", xét về mặt thị giác, Lâm Cầm có mặc áo ngực hay không chẳng có gì khác nhau cả.
"Đây là sản phẩm thay thế của vòng tay điện thoại," Lâm Cầm nghiêm trang mà nói, "Nó có chức năng giám thị sinh mệnh của tôi, tại thời điểm chứng chết giả phát tác thì sẽ phát ra tín hiệu báo động và định vị, nếu gặp phải dâm tặc như lần trước thì còn có thể phát ra điện áp 5 vạn volt ngay tức khắc, cam đoan giật tới hắn dễ chịu mới thôi."
Trong lúc nói chuyện, Lâm Cầm vẫn luôn nhìn Lục Sắt, như thể đã nhìn thấy bộ dạng bị điện giật thê thảm của hắn.
Ai nha nha, ta có Sonar System gay hóa, ngươi có áo lót điện kích, thật đúng là hai người cực giỏi vận dụng vật lý học mà, thầy giáo trên bục có thể sáng mắt ra rồi...
Tuy chưa có cơ hội thưởng thức hình dạng nội y của vị hôn thê trước, nhưng với tư cách là sinh vật trí tuệ nhân tạo cấp 12, Lục Sắt có thể đoán được một bộ phận số liệu.
"Vốn có cơ hội tăng thêm kích cỡ thị giác, nhưng do phải dán sát vào người để kiểm tra sinh mệnh nên mới không kê lót thêm gì ư? Nếu gia tăng thêm chức năng chống dâm tặc, chỉ áo lót e là không đủ, phía dưới..."
"Không sai," Lâm Cầm trả lời mà không thèm xấu hổ, "Quần lót cũng có 5 vạn volt, cộng lại là 10 vạn volt, cậu muốn thử không?"
Lục Sắt đẩy đẩy kính mắt, thu hồi ánh nhìn, "Tự khởi động sau khi sinh mệnh mất đi, lấy cơ thể của cô làm vật dẫn điện để tạo ra phạm vi công kích lớn nhất --- cô không sợ điện?"
"Tôi nói rồi, khi đã chết giả thì chính tôi chẳng cảm thấy gì cả," Lâm Cầm nói, "Khi còn bé đã trải qua sốc điện rất nhiều lần, nhưng căn bản là vô dụng, điện kích không thể cứu tỉnh tôi, cũng chẳng thể khiến tôi bị thương, bây giờ lượng điện áp mà tôi có thể chịu được đã cao vô cùng."
Lục Sắt hơi nhíu mày, nhập mớ thông tin này vào kho dữ liệu trong não.
Nói cách khác, trong lúc Lâm Cầm chết giả, nếu có ai muốn cởi bỏ nội y của cô ta thì sẽ bị gặp phải 10 vạn volt điện kích (áo lót và quần lót nhất định là đồng thời kích hoạt), xét phề mặt phòng chống dâm tặc thì đúng là đã có tiến bộ vượt bậc so với vòng tay điện thoại.
"Hừ, dù là loại điện kích gì đi nữa thì cũng cần được cung cấp năng lượng, cho dù cô sử dụng kỹ thuật pin tích trữ năng lượng hàng đầu đi nữa thì nhiều lắm cũng chỉ kích hoạt được hai ba lần rồi mất hiệu lực đúng không?"
Lâm Cầm không giống loại người vì an toàn mà sẽ hi sinh sự thoải mái dễ chịu, nếu cô ta có thể mặc áo lót và quần lót điện kích lên người thì chắc chắn bề ngoài của nó sẽ không quá khó coi, hơn phân nửa là sử dụng loại pin mỏng dễ che giấu.
"A?" Lâm Cầm ranh mãnh nói, "Đã nghĩ tới việc làm sao để cởi bỏ áo lót của bạn gái rồi sao? Nếu miệng cậu đủ ngọt thì tôi sẽ tự mình cởi cho!"
Lúc này, Lục Sắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy lễ khai giảng của bộ phận sơ trung học viện Thanh Tư đã kết thúc, các học sinh vai khoác cặp sách, túm năm tụm ba ra về.
"Tiểu Giai có trong đó không? Nhiều người quá nhìn không rõ... Hy vọng con bé về nhà không gây phiền toái gì cho mình."
Tuy đồng phục bộ sơ trung và bộ cao trung của học viện Thanh Tư giống nhau, nhưng thời gian lên lớp thì có sự khác nhau rất lớn, ví dụ như giờ vào học của bộ cao trung là 7 giờ, bộ sơ trung là 7 giờ 50, bộ cao trung buổi sáng học 5 khóa, bộ sơ trung chỉ học 4 khóa, bộ cao trung tan học sớm lắm cũng hơn 6 giờ chiều, bộ sơ trung thì tầm hơn 5 giờ chiều đã tan rồi...
"Đang lo lắng cho Tiểu Giai ư?" Lâm Cầm hơi rướn cổ lên nhìn ra ngoài cửa sổ, "Trong xã hội bây giờ, dâm tặc như cậu đúng là không ít, hay là đưa cho Tiểu Giai một bộ nội y loại này đi, ngược lại vốn là hạng mục nội y đề phòng dâm tặc của cấp dưới trong công ty, bất quá hiện tại chỉ có mỗi một kiểu viền tơ đen thôi."
"Thôi đi, sản phẩm vô năng do dám kỹ sư vô năng nghiên cứu ra, cái đó cô tự mặc một mình là được rồi!"
"A? Vừa rồi vẫn còn cảm thấy bất bình hộ cho nhân viên nghiên cứu, bây giờ lại chuyển lời bảo họ vô năng rồi? Hay là với tư cách dâm tặc lâu năm, cậu cảm thấy một khi mặt hàng này được quảng bá rộng rãi chính là tận thế của mình nên tìm trăm phương nghìn kế mắng chửi nó ư?"
"Ai là dâm tặc lâu năm hả...! Sờ ngực cô có một lần mà đã ngậm mãi không nhã rồi à?"
"Bịch" một tiếng, không có dấu hiệu báo trước, Lâm Cầm ngã sấp lên bàn học, không rõ là đã chết hay chỉ là không muốn nói chuyện với Lục Sắt nữa.
Không có Lâm Cầm quấy nhiễu, Lục Sắt tiếp tục phân tích hoàn cảnh mới và các thế lực tạo thành.
"Sau khi được học viện Thanh Tư tiếp nhận quản lý, nhất trung Đông Sơn đã trở thành đối tượng trọng điểm được bộ giáo dục chú ý, nhất định phải chịu không ít công tác làm vì mặt mũi, vừa phải cam đoan thành tích của học sinh, lại không thể bị vướng vào giáo dục tệ đoan... Nói dễ vậy sao? Phương diện khác, toàn lớp 35 người không phân văn lý có rất nhiều khoa mục phải học tập, đến lúc đó thì phải tuyển ra ít nhất 9 đại biểu môn, mọi người nhanh không đủ dùng..."
Lục Sắt đang tính toán xem phải nhận chức gì thì càng có lợi cho kế hoạch phục thù của mình, Bao Hưng sau lưng hắn lại lặng lẽ nói: "Lục Sắt, cậu cảm thấy tôi tranh tuyển lớp trưởng thì sao?"
"Cái gì?" Lục Sắt không thể tin được vào tai mình, "Lần duy nhất cậu làm lãnh đạo là tổ trưởng hồi mẫu giáo, nhưng vì cướp đồ ăn vặt của bạn cùng lớp mà bị miễn chức, dựa vào cái gì cậu cho rằng mình có thể làm lớp trưởng của năm hai cao trung?"
"Mặt tôi đen mà!" Dường như nhận được sấm truyền, Bao Hưng hết sức kích động, "Cậu xem này, vừa nãy tôi nằm sấp trên bàn ngủ mất, trán bị hằn ra một vệt trăng lưởi liềm nhỏ, đây là điềm lành dự báo muốn làm quan...! Sau này phải gọi tôi là Bao đại nhân!"