Bát Gia Tái Thế

chương 1130

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Ông ta cũng không ngờ hắn sẽ dùng phương pháp này để vượt sông Tây Lưu!

Thành thật mà nói, ngay cả Tử Vân Tử cũng phải cảm thán, trong lòng không ngừng dậy sóng.

Khi còn trẻ như Diệp Ca, cho dù một nửa của hắn ông ta cũng làm không được!

Không ngoa khi nói rằng có cây cầu băng này, ngay cả một người bình thường cũng có thể đi bộ sang bờ bên kia!

Khóa này, chỉ cần tuyển được người như Diệp Ca đã là quá đủ rồi!

Chỉ cần bồi dưỡng thêm nữa, tương lai nhất định sẽ là người nổi bật nhất của học viện Vô Song!

“Viện trưởng, theo như tôi biết, Diệp Ca không chỉ có thực lực mạnh mà còn rất có thiên phú, cậu ấy là người xuất sắc nhất nhà họ Diệp”, Cung Bất Phàm nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng nói: “Ngay cả một số bậc tiền bối trong nhà họ Diệp cũng bị cậu ấy bỏ lại phía sau”.

“Ừm, quả thực”, Tử Vân Tử gật đầu đồng ý, trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng: “Bất Phàm, Văn Hữu, lần này hai thầy trò đã lập công lớn cho học viện Vô Song, trở về tôi nhất định sẽ thưởng hẫu hình cho hai người!”

“Viện trưởng, thực ra…Trần Bát Hoang đến từ khu vực Vân Bắc cũng không tệ”, Trần Nguyên Bình nhìn thấy Cung Bất Phàm được khen ngợi, không nhịn được nói.

“Ừm, hy vọng cậu ta không tệ”, nghe thấy cái tên này, trong mắt Tử Vân Tử lóe lên vẻ chán ghét, ông ta có ấn tượng không tốt về Trần Bát Hoang. Một là vì Kỳ Hàn và những người khác, hai là bởi vì chưa từng có một tân học viên nào một mình hành động trong đợt chiêu sinh của học viện Vô Song.

Thấy biểu hiện của Tử Vân Tử như vậy, Trần Nguyên Bình biết rằng nói nhiều cũng vô ích, cho nên ông ta chỉ có thể chọn im lặng.

Cung Bất Phàm lạnh lùng hừ một tiếng, kỳ lạ nói: “Diệp Ca là người đứng đầu trong dánh sách gia tộc Địa Sát. Trần Bát Hoang đến từ đâu? Cậu ta thực sự không tệ? Haha, e là còn không bằng ngón chân của Diệp Ca”.

“Thực lực của Diệp Ca rõ như ban ngày, thiên tài hiếm có cực kỳ xuất sắc, có thanh niên nào trong giới thế tục có thể vượt qua cậu ấy?”, Vũ Văn Hữu đắc ý cười chế nhạo: “Không phải ai cũng tùy tiện có thể so sánh được”.

Trần Nguyên Bình không nói gì, chọn im lặng.

Vô cùng mong đợi Trần Bát Hoang có thể sớm xuất hiện, vả mặt bọn họ cho tỉnh!

“Phù…”

Diệp Ca hoàn thành nhiệm vụ, thở dài một hơi.

Chiêu thức này là võ kỹ mà hắn vừa học được, là võ kỹ Hoàng giai cao cấp duy nhất của nhà họ Diệp!

Lý do tại sao nó được thi triển lúc này, không phải để giúp những người này vượt sông Tây Lưu, mà là để khoe khoang võ kỹ!

Để Tử Vân Tử, Lục Phong, Vũ Văn Hữu, Trần Nguyên Bình và tất cả các tân học viên của khóa này biết hắn là người mạnh nhất!

Rõ ràng, hiệu quả mà hắn mong muốn đã đạt được!

Các tân học viên phía sau đều im lặng như tờ, nhóm người bên phía Tử Vân Tử cũng sửng sốt không kém!

“Rất tốt!”

Khóe miệng Diệp Ca nhếch lên một vòng cung tự hào, hắn hài lòng quét mắt về phía mọi người phía sau: “Được rồi, bây giờ mọi người cùng tôi vượt qua sông Tây Lưu nào!”

Giọng hắn vang lên, suy nghĩ của mọi người đột nhiên bị kéo trở về thực tại.

“Đệt, Diệp Ca trâu bò quá!”

Truyện Chữ Hay