Chương
Với tính cách của Lâu Tinh Hải, tiếp theo, hắn nhất định sẽ rất rất rất tức giận và giết người, nói không chừng, còn giết luôn cả bọn họ!
“Thằng nhóc, con mẹ nó mày muốn chết hả!”
Quả nhiên, Lâu Tinh Hải rất tức giận, có thể thấy rõ con ngươi của hắn đang trợn trừng lên, vệt đỏ ngầu bao phủ toàn bộ nhãn cầu như mạng nhện, con kiến này vậy mà lại dám khiến hắn bị thương!
Nếu chuyện này bị lan truyền ra ngoài, Lâu Tinh Hải hắn nào còn mặt mũi nữa?
Hắn là cháu trai của người bảo vệ Côn Luân Hư, là niềm tự hào của gia tộc!
Trong cơn thịnh nộ, cánh tay trái của Lâu Tinh Hải đột nhiên nổi gân xanh, cơ bắp căng phồng, trực tiếp thi triển võ kỹ!
Võ kỹ Hoàng giai cao cấp!
“Hổ Tiếu Quyền!”
Hắn thét lên một tiếng, trong vòng một phần trăm hơi thở, một quyền nhanh chóng giáng ra.
“Gầm!”
Cú đấm đó được linh lực bao quanh, tạo thành một con hổ uy vũ xông về phía trước, hổ gầm chói tai, cuồng phong dữ dội!
Dưới sự gia trì của võ kỹ và sức mạnh trong cơ thể, nắm đấm này quả thực khủng khiếp đến mức không gì có thể sánh được, nắm đấm đi qua nơi nào, trên không trung liền xuất hiện từng tầng gợn sóng dao động dữ dội giống như sóng nước!
Cách đó không xa, Lương Khâu, Mậu Danh và hai ông bà lão đều nhìn đến nỗi ngây người, cần bao nhiêu sức mạnh mới có thể tạo ra hiệu ứng như thế này?
Trong đầu mọi người đều bất giác nghĩ đến một chuyện ở Côn Luân Hư được người ta thi nhau truyền miệng hai ngày trước.
Thiên Kiếm Phong đã bị đánh sập bởi một cú đấm!
Mà mấy ngày nay đúng lúc Lâu Tinh Hải luôn ở gần đây, lại nhìn thấy cú đấm này, khiến bọn họ không khỏi nghĩ rằng chuyện đó là do Lâu Tinh Hải làm!
Trên mặt Lương Khâu xẹt qua một tia hưng phấn, kích động, đôi mắt hung tợn tràn đầy chờ mong, trong lòng không ngừng gào thét: “Trần Bát Hoang, đây chính là kết cục của mày, chết đi, haha, chết càng thảm càng tốt!”
Lâu Tinh Hải không hề giữ lại sức, thậm chí cũng không có chút phòng bị nào, sự tức giận đã lấn chiếm hết lý trí của hắn, toàn bộ sức mạnh và linh lực trên người hắn đều tập trung vào Hổ Tiếu Quyền này, biến thành những đòn tấn công dữ dội, thi nhau bạo phát.
“Thình thịch!”
Nắm đấm đang lao tới gần, không gian đã bắt đầu dâng trào, gợn sóng dao động dữ dội, cỏ cây xung quanh xôn xao, gió thổi vù vù, âm thanh xoèn xoẹt vang lên giống như bị một lưỡi dao sắc bén cắt đứt!
“Mau tránh đi chứ!”, sắc mặt của Đạm Đài Nguyệt cực kỳ khó coi, đồng tử run lên.
Ngay cả Ưng Thanh Vũ cũng thay đổi sắc mặt, một chút dao động bắt đầu xuất hiện trong cơ thể cô ta, chuẩn bị sẵn sàng sử dụng sức mạnh đáng sợ đó, chỉ có cách này cô ta mới có thể cứu được Trần Đức.
“Ơ!”
Ngay khi Ưng Thanh Vũ chuẩn bị sử dụng sức mạnh đó thì đột nhiên dừng lại!
Cô ta phát hiện Trần Đức ra tay rồi!
Lúc này, hai tay Trần Đức nhanh chóng kết ấn, vô số dư ảnh tuôn ra, không tới một phần mười hơi thở liền xuất hiện rất nhiều tia điện!
“Đây là…”