Tại dãy núi Himalaya phát hiện vật thể kim loại kia bị chôn trong vách đá núi lửa vô cùng cứng rắn đã hơn ngàn năm, quân sĩ Anh mang theo công cụ giản dị căn bản không cách nào đem nó móc ra. Bởi vì đang vận chuyển rất nhiều vật trân quý cướp đoạt tại Tây Tạng nên không tiện ở trong núi lâu. lại cảm thấy vật thể kim chúc này không giống như di vật văn hóa đáng giá, cho nên lúc ấy cũng không quá để ý.
Nhưng đoàn quân kia sau khi từ Tây Tạng trở lại Ấn Độ, vẫn đem việc phát hiện trên đường này báo cáo về phía Tổng đốc, mấy vị khoa học khảo sát vừa vặn tới Ấn Độ sau khi biết được tin tức này, lại phi thường cảm thấy hứng thú. Bọn họ dựa theo binh sĩ miêu tả, lập một đội thám hiểm đi tới xem xét, phát hiện vật thể lộ ra ờ ngoài núi lửa xác thực là kim loại, hơn nữa so với bất luận kim loại gì mà bọn họ biết đều cứng rắn hơn, mặc cho đánh đập như thế nào, đều không thể để lại trên mặt nó một chút dấu vết nào.
Tòa núi lửa đã tắt tối thiểu đã ngoài ngàn năm, vật kim loại bị chôn ờ trẽn sườn núi lửa, tất nhiên cũng đã bị dung nham núi lửa chôn đã ngoài ngàn năm, nhưng mặc dù vào lúc ấy trình độ kỹ thuật luyện kim các quốc gia Âu Mĩ đã tương đối cao cũng tinh luyện kim loại không ra loại hợp kim siêu cường này, đừng nói chi là các quốc gia phương đông còng nghiệp phát triển lạc hậu. hơn nữa lại là hơn một nghìn năm trước.
Các khoa học gia đối với phát hiện này rất là hưng phấn, lập tức trở về châu Âu gom góp tài chính, mua thiết bị đào bới, thuê một đám lao động tiến đến đảo bới. Làm cho bọn họ càng không nghĩ đến là, khối kim loại lộ ra chi là phần nổi của tảng băng, hao phí suốt hơn một năm, mới đưa diện mục chân chính của nó hiện ra trước mặt mọi người.
Vật thể kim loại này một mặt cao chừng 5m, rộng gần 7m, có hình thoi. một mặt khác dài nhỏ hơn, dài chừng hơn 20m, đường kính hơn 1m, sau đó càng ngày càng mảnh, phẩn đuôi cơ hồ là mũi nhọn, giống như một cái đuôi dài ở đằng sau. Chỉnh thể thoạt nhìn như một con nòng nọc lớn. Hai bộ phận thoạt nhìn đều giống như kim loại. Nhưng mà phần đuôi chất liệu rõ ràng không bằng chủ thể ở trước, đã trải qua mấy lần núi lửa bộc phát, phần đuôi dài nhỏ có nhiều vị trí rõ ràng đã biến hình, thậm chí có chỗ tồn hại, còn chủ thể ở trước thì không chút trầy xước. sau khi cọ rửa sạch sè thì sáng bóng lên.
Trong quá trinh đào bới hơn một năm, các nhà khoa học tham dự càng ngày càng nhiều, nhiều nhất đã vượt qua trăm người, cái này cũng chưa tính trợ thủ cùng học sinh của bọn họ, nhưng không ai có thể xác định vặt kim loại kia là vật gì, có thể làm được cái gì. Có người suy đoán có khả năng là phần mộ của đế vương cổ đại, cũng có người cho rằng nó là đồ tế tự của tôn giáo cổ nào đó, bởi vi bị núi lửa hoạt động khiến cho địa chấn đẩy lên mặt đất. Nhưng mà những suy đoán này sau khi trải qua thảo luận thậm chí là khắc khẩu, rất nhanh bị mọi người bác bỏ.
Cuối cùng chi còn lại có hai dạng không cách nào bác bỏ, đồng thời cùng khó có thể chứng thật suy đoán. Một là vào trăm triệu năm trước kia địa cầu đã từng tồn tại qua một thế giới văn minh so với hiện tại càng phát triển hơn. Bởi vì một hồi hao kiếp mà chôn vùi biến mất, vật kim loại kia chính là vật còn sót lại của nền văn minh viễn cổ kia. Một suy đoán khác là nó đến từ nền văn minh bên ngoài địa cầu, vào một ngàn năm hoặc lâu hơn trước kia đã đi tới địa cầu, cùng có thể là rơi xuống ở địa cầu.
Muốn biết chân tướng đến tột cùng như thế nào, chỉ có mở ra "Con nòng nọc" này tiến vào bên trong làm thăm dò nghiên cứu thì mới có thể kết luận. Chỉ là lớp vỏ kim loại bên ngoài vô cùng cứng rắn, muốn mở ra cùng không dễ dàng, cho dù có thể mở cũng cẩn thời gian rất lâu, bởi vậy nó thuộc quvền sở hữu của quốc gia đem nó ra.
Trên trăm nhà khoa học đến từ các nơi trẽn thế giới, lại đều xuất tiền xuất lực. Hơn nữa ở trong lĩnh vực khác nhau đều là nhân vật có quvền uy, trong lúc đó cũng không chịu phục, khó có thể phân ra chủ yếu và thứ yếu. May mắn khoa học gia không phải chính trị gia, phẩn lớn đều có thế giới quan rất mạnh, đối với bọn họ mà nói, làm sao có thể nhanh chóng tìm ra chân tướng mới là quan trọng nhất. Thế là hơn một trăm khoa học gia tại sườn núi lửa cùng ký tên hiệp nghị, cùng tạo thành tổ chức nghiên cứu nhằm vào "Con nòng nọc" kim loại kia, bọn họ nhất trí vật này là tài sản chung của nhân loại, vứt bỏ lợi ích riêng của dân tộc, tất cả thành quả do mọi người cùng hưởng.
Thật ra vào lúc ấy bọn họ coi như không phải là một tổ chức nghiêm cứu bí mật. chi là dưới tinh huống đặc biệt vì cân đối ích lợi của mọi người mà tạm thời tổ chức ra một đội nghiên cứu, thậm chí không đặt tên cho đội này. Bởi vì còn không biết có thể ờ nơi ngẫu nhiên phát hiện vật thể kim loại kỳ quái phát hiện thêm những thứ gì, cho nên đối với tương lai có thể phát hiện thành quả như thế nào phân phối cùng chi làm một hiệp định đơn giàn mơ hồ.
Sau đó "con nòng nọc" kim loại được chuyển dời đến địa điểm bí mặt, dựa theo hiệp định, phí tổn chi cho nghiên cứu đều do người tham dự cùng gom góp. Nhưng mà phí tổn mọi người đẩu nhập không thuộc về đầu tư hoặc quyên tặng, mà là chờ sau khi nghiên cứu phát hiện thảnh quả có thể chuyển hóa thành ích lợi, sẽ trả lại cho mọi người. Tuy phí tổn rất lớn. có thể không đạt được thành quá gì có thể chuyển hóa thành tài chính, nhưng đối với tất cả các khoa học gia tham dự trong đó đều rất có lòng tin. Việc phát hiện vật kim loại kia bản thân nó đã đủ kinh thế hãi tục, mặc dù sau khi mở nó ra không được gì, thì cầm lắy đi triển lãm cùng đủ thu hồi tiền vốn, bởi vậy đối với gom góp tài chính đểu phi thường tích cực.
Làm cho bọn họ không có dự liệu được là, trong "con nòng nọc" bi mật chứa đựng có giá trị lớn đến mức không cách nào tưởng tượng được, so với bọn hắn kỳ vọng còn muốn cao hơn vạn lần, thế cho nên đã ảnh hưởng thật lớn đến sụ phát triển của thế giới khoa học kỳ thuật cùng với nhận thức về vũ trụ của nhân loại. khiến cho khoa học kỹ thuật của nhân loại tiến được một bước mấu chốt, con người trên địa cầu đã bắt đầu vươn ra vũ trụ, đồng thời cũng mang đến cho những khoa học gia này tài phú cùng quyền lực khó có thể đo đếm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Các nhà khoa học ở khắp nơi trên thế giới tạm thời xây dựng lại đội ngũ nghiên cứu dần dần biến thành một tồ chức thần bí đem ích lợi cùng khoa học buộc chặt cùng một chỗ, hơn nữa không ngừng đem tất cả các học giả đứng đầu trong lĩnh vực hấp thu vào trong tổ chức, trong đó nổi tiếng nhất chính là Albert Einstein đã đưa ra Thuvết tương đối.
Cái tổ chức này đương nhiên chính là tổ chức thần bí giấu ở sau lưng Beila. Thạch Thiên đối với lịch sử của tổ chức cũng không để trong long, lúc đẩu đối với "con nòng nọc" kim loại trong miệng Beila cũng không quá để ý, nhưng khi Beila nói đến cự năng thể trong tay hắn cũng là vật trong "con nòng nọc", mới nhịn không được hô lên: "Cái gì..." Đồng thời nghĩ đến, phát hiện sớm nhất "con nòng nọc" này nhắm chừng cũng không phải khoa học gia đến từ phương Tây, mà là tổ sư Thái Ất chân nhân của hắn.