Bất Diệt Kiếm Thể

chân thân cổ long

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lăng Phá Thiên thét to một tiếng, mười hai đạo kiếm quang vạn trượng bắn ra hợp lại giữa không trung, không ngờ ngưng kết lại thành hình kiếm rõ ràng. Đây là một thanh thần kiếm vạn trượng màu trắng tinh thuần, tràn ngập lôi khí vô tận. Lôi khí này càng bá đạo uy nghiêm hơn cả khí Thiên Lôi, ẩn chứa ý chí Thiên Đạo. Ý chí này vừa toát ra, nhục thân của Phong Lôi vốn gần như sụp đổ, sau khi phá tan được sáu đạo kiếm quang rốt cục không còn chịu được, vỡ vụn ra.

Thiên Đạo Lôi Kiếm!

Ngoài ngọc đài Kiếm Tôn cái thế các tông đều lộ vẻ hoảng sợ. Đây là uy năng của Kiếm Tổ Tuyệt Thế, mượn Kiếm Bảo Hoàng giai không ngờ có thể dẫn động uy Thiên Đạo. Chuyện này khác với Kiếm Tông của cảnh giới Kiếm Hồn dẫn động lực Thiên Đạo, nhiều nhất chỉ có thể xem như vỏ ngoài của Thiên Đạo mà thôi thậm chí chỉ là mượn dùng khí tức Thiên Đạo. Nhưng lúc này Lăng Phá Thiên đã chân chính xuất ra được ý chí Thiên Đạo.

Một thanh Thiên Đạo Lôi Kiếm này giống như Thiên Đạo tự tay đánh xuống, muốn nghiền nát tất cả những gì ngược lai Thiên Đạo.

Phong Lôi phun ra từng ngụm Long huyết thật to, nhưng bước chân y vẫn không lùi lại, ngược lại để lộ ra chiến ý vô cùng mạnh mẽ. Chiến Ý này không hề thỏa hiệp cùng sức mạnh trước mặt, cho dù là Thiên Đạo cũng không được!

Nhìn Thiên Đạo Lôi Kiếm tới gần trước mặt. Phong Lôi lộ vẻ châm chọc:

- Lúc trước ta chưa sinh ra, bị Huyền Băng trấn áp dưới đáy sông Lệ Thủy, là ai cứu ta ra khỏi bể khổ, là Thiên Đạo ư? Không phải, là cha! Lúc trước ta mới vừa tới Lăng Tiêu tông, bị Thanh Tử Song Kiếm cưỡng ép muốn lấy linh huyết, là ai đã cứu ta. Thiên Đạo ư? Không, là sư phụ! Thiên Đạo ngươi chưa từng cứu Phong Lôi ta lấy một lần! Cả đời Phong Lôi ta bất kính thiên địa, chỉ kính cha và sư phụ, Thiên Đạo Lôi Kiếm thì đã sao? Vạn Tổ Long Châu, ta Phong Lôi, lấy danh nghĩa con cháu đời sau, khẩn cầu giáng xuống lực Thập Long, cho dù phải tan xương nát thịt, cũng phải đập nát Thiên Đạo này!

Thanh âm kiên cường vang dậy theo tiếng gầm giận dữ của Phong Lôi chấn động vạn dặm hư không. Trong Lăng Tiêu tông, Lăng Tiêu lộ vẻ kinh hãi nhìn Phong Lôi ở xa xa, những lời nghịch thiên như vậy thật sự là kinh thế hãi tục. Dù là Kiếm Tôn cái thế các tông ngoài xa vạn dặm cũng phải cười khổ lắc đầu, tên Phong Lôi này thật sự lớn gan làm loạn!

Nhưng lúc này trên chín tầng trời hư ảnh cự long mười vạn trượng bay lên, trong mắt cũng dầy lên hai ngọn lửa màu tím trắng. Giờ phút này hư ảnh cự long kia dường như sống lại, đầu rồng khổng lồ cúi xuống nhìn Phong Lôi:

- Hỡi tộc nhân của ta, ta cho ngươi mượn lực Thập Long!

Hư ảnh cự long mười vạn trượng kia quả thật mở miệng nói chuyện, giọng của nó như ngàn vạn tiếng sấm nổ vang cùng lúc.

Giờ phút này ở hư không vô tận, trong một sơn cốc thật lớn, có mấy trăm Chân Long đang phủ phục dưới đất. Mấy trăm Chân Long này, dù là con nhỏ nhất cũng dài tới năm trăm trượng. Trong sơn cốc rộng mênh mông này có một ngọn cô phong thật lớn, cô phong cao vạn trượng, trên đỉnh có một lão nhân thân khoác kim bào đang khoanh tay đứng đó, hai mắt màu vàng nhìn về phương xa vô tận.

Bất chợt lão nhân ủa lên một tiếng, lát sau trong mắt bốc lên ngọn lửa màu vàng nhạt, thân thể cũng run rẩy hẳn lên. Truyện Sắc Hiệp -

- Giọng của Tổ Long, đây là giọng của Tổ Long!

Lão nhân lầm bầm hai câu, lập tức bước ra một bước, biến mất ngay tại chỗ.

Bên ngoài Lăng Tiêu tông, ánh mắt Lăng Phá Thiên nhìn chăm chú vào hư ảnh cự long mười vạn trượng kia. Nếu như lão đoán không sai hư ảnh cự long này chính là Tổ Long đã chết vào thời Thượng cổ!

Nhưng rõ ràng là Tổ Long này đã chết, vậy vì sao...

Lăng Phá Thiên cảm thấy chấn động trong lòng. Cũng phải nói rằng nếu như hiện tại lão đánh với Long Hoàng Long Tuyền một trận, cho dù lão có được Kiếm Bảo Hoàng giai là Thiên Đạo Chuy và Lôi Kiếm Truy, cũng tuyệt đối không có chút lực phản kháng, đừng nói là tổ tiên của Long tộc. Uy nghiêm của Tổ Long lúc trước cho dù là Thiên Đạo cũng không thể làm cho Tổ Long thần phục, chỉ có thể chờ sau khi chết, trấn áp hậu bối trở thành thần thú của Thiên Đạo. Có thể tưởng tượng được, uy năng của Tổ Long rốt cục lớn tới mức nào.

Mà giờ phút này, trên Tổ Long Long Châu to ngàn trượng kia, năm hư ảnh Chân Long lại hạ xuống, lập tức bị Phong Lôi nuốt chửng.

Lúc này thân hình Phong Lôi không có dấu hiệu vỡ nát nữa, ngược lại sau khi được một luồng sức mạnh vô hình to lớn rót vào lại trở nên cứng cấp hơn nhiều. Ngoại trừ khí tức của y hơi dao động, thân hình lớn chừng ngàn trượng nổi vồng lên những sợi kinh mạch màu tím trắng, chẳng khác những Chân Long đang uốn khúc.

Lúc này ở ngoài ngàn dặm, bên cạnh hai người Triệu Thiên Diệp hiện ra một đạo kim quang, ngay tức khắc, thân hình một lão nhân khoác kim bào hiện ra.

- Chân thân Cổ Long! Hóa ra y đã có thể vận dụng Chân thân Cổ Long!

Nhìn bóng dáng người khổng lồ cao ngàn trượng ở xa xa, ánh mắt lão nhân không giấu được vẻ kích động.

- Bái kiến Long hoàng!

Hai người Triệu Thiên Diệp nhìn nhau, đồng thời nghiêng mình thi lễ.

- Không cần khách sáo!

Long Tuyên khoát tay, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú Chân thân Cổ Long của Phong Lôi như trước

Hai người nhìn nhau cười khổ, nhưng nỗi lo lắng trong mắt đã hoàn toàn tan biến. Có Long Hoàng ở đây, tối thiểu cũng có thể bảo đảm an toàn cho Phong Lôi.

Phong Lôi cao tới ngàn trượng chẳng khác một ngọn núi lớn, một cổ khí tức như từ ngàn xưa toát ra. Đó là một cỗ chiến ý bất khuất, bất phục thiên địa. Chiến ý này vừa tràn ra, linh lực màu tím trắng trên người Phong Lôi cũng dần dần biến hóa, chỉ trong thoáng chốc đã hóa thành màu vàng tinh thuần.

Linh lực màu vàng này vừa xuất hiện, một cỗ khí thế mạnh mẽ tinh thuần đè ép về phía bốn phương tám hướng.

- Chân thân Cổ Long! Chân lực Cổ Long!

Ngoài vạn dặm, hai mắt rồng của Long Tuyền rực sáng:

- Chân lực đơn thuần của nhục thể, không nằm trong vòng Thiên Đạo, đây chính là đạo Tổ Long, là đạo của Long tộc ta !

Một quyền đánh ra, phong vân biến sắc, một tầng Hỗn Độn màu xám rõ ràng bao phủ toàn bộ hữu quyền Phong Lôi. Tuy rằng Hỗn Độn màu xám chỉ có một tầng mỏng manh, nhưng lại vô cùng kiên cố, đối mặt với Thiên Đạo Lôi Kiếm không hề có dấu hiệu gì là thua kém.

- Ầm...

Hỗn Độn màu xám mười mấy trượng ở giữa hai người bắt đầu khuếch tán ra. Bên ngoài Lăng Tiêu tông, Thiên Lôi màu tím tinh thuần lại hiện ra vô số kiếm vân, bảo vệ toàn bộ mười mấy vạn dặm tông vực Lăng Tiêu tông vào trong.

-Ùng...

Trên bầu trời Lăng Tiêu tông lập tức hiện ra một trận đồ màu tím lơ lửng. Trận đồ này có hình kiếm, nhưng thân kiếm rất rộng, toát ra một luồng sức mạnh to lớn vô biến bao phủ toàn bộ Lăng Tiêu tông.

- Một trong mười đại trận đồ Hoàng giai: Thiên Lôi Kiếm Đồ! :

Kiếm Tôn cái thế các tông kinh hô thất thanh, không ngờ một trong mười đại trận đồ Hoàng giai từ thời thượng cổ lại ở trong tay Lăng Tiêu tông. Lại thêm lúc trước Huyền Âm tông có Huyền Âm Kiếm Đồ, hiện tại trong mười đại trận đồ Hoàng giai, đã có hai xuất thế.

Nhưng mà bọn họ không biết rằng lúc trước, Lục Thanh đã đem trận đồ đứng đầu trong mười đại trận đồ Hoàng giai là Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận cho Sinh Tử môn, nếu không hiện tại địa vị của Sinh Tử môn càng cao hơn nữa.

Giờ phút này, có Thiên Lôi Kiếm Đồ bảo vệ, tông vực Lăng Tiêu tông không còn nguy hiểm. Bên ngoài Lăng Tiêu tông, Hỗn Độn màu xám bao phủ hữu quyền Phong Lôi va chạm cùng Thiên Đạo Lôi Kiếm, mười mấy trượng Hỗn Độn khuếch tán. Phong Lôi gầm lên giận dữ, chân lực Cổ Long màu vàng dốc hết toàn lực xuất ra, dù là hai mắt lúc đầu màu tím trắng của y, lúc này cũng hóa thành màu vàng nhạt.

- Phá cho ta!

Phong Lôi quát to, hữu quyền lập tức toát ra ánh sáng vàng chói mắt, lực thuần túy của cơ thể xuất ra. Một quyền này e rằng có vài chục vạn cân sức lực, dù là một ngọn thần sơn vạn trượng trong nháy mắt cũng phải hóa thành bụi phấn.

-Thịch...

Rốt cục Thiên Đạo Lôi Kiếm không chịu nổi lập tức vỡ nát.

- Ầm...

Trên chín tầng trời lôi quang màu trắng hội tụ phát ra tiếng gầm giận dữ ngập trời, lúc này không còn là trận chiến của riêng Phong Lôi và Lăng Phá Thiên nữa. Phong Lôi phá vỡ Thiên Đạo Lôi Kiếm bằng phương pháp vô lễ như vậy, dù là Thiên Đạo cũng sinh lòng tức giận khôn cùng.

Đây là phản ứng của Thiên Đạo trấn áp thế gian, đã tồn tại từ ngàn xưa.

Thấy lôi quang màu trắng mênh mông hội tụ, trên mặt Lăng Phá Thiên lập tức lộ vẻ vui mừng. Thiên Đạo đã giúp lão, cho dù Phong Lôi có mạnh mẽ tới mức nào, cũng tuyệt đối không thể chống được lão.

Lúc này trong tay Lăng Phá Thiên, Thiên Đạo Chuy và Lôi Kiểm Truy đồng thời toát ra ánh sáng trắng chói mắt, dường như là ánh sáng duy nhất trên thế gian này. Kiếm Ý Thiên Lôi mười vạn trượng lập tức ngưng tụ thành thực chất, màu sắc cũng biến thành màu trắng tinh thuần.

Giờ phút này, Kiếm Ý Thiên Lôi mười vạn trượng mới chân chính là Kiếm Ý Thiên Lôi. Thiên Lôi màu trắng tinh thuần này mới là Lôi của Thiên Đạo chân chính, cơn giận của Thiên Đạo.

Đối mặt với chiến ý đầy vẻ khinh miệt của Phong Lôi, rốt cục ý chí Thiên Đạo mượn tay Lăng Phá Thiên giáng xuống uy nghiêm vô tận.

Thiên Đạo Chùy của Lăng Phá Thiên lại nện xuống, rốt cục cự kiếm Thiên Lôi mười vạn trượng hạ xuống, một đạo Hỗn Độn màu xám hẹp dài ngưng tụ ở thân kiếm thành một đường chỉ rất nhỏ. Cự kiếm vừa hạ xuống, lập tức chém tới Phong Lôi.

Sắc mặt Phong Lôi đại biến, dù với Chân thân Cổ Long ngàn trượng hiện tại, Phong Lôi vẫn cảm thấy nguy cơ sinh tử, nguy cơ này càng sâu sắc hơn lúc trước. Trước mặt cự kiếm Thiên Lôi ngàn trượng này, Chân thân Cổ Long run lên rằng rắc, lực thế giới Thiên Đạo khôn cùng kia đã hoàn toàn giam cầm Phong Lôi giữa không trung.

Trên đầu Phong Lôi, lúc này Tổ Long Long Châu màu vàng đã toát ra một mảng hào quang sáng chói bao phủ Phong Lôi vào trong. Nhưng hào quang kia cũng đang vô cùng nguy cấp, dưới sự trấn áp của ý chí Thiên Đạo, dù là Tổ Long Long Châu, nhưng bị giới hạn tu vi của Phong Lôi cũng không thể bảo vệ chu toàn.

Ngoài ngàn dặm. Long Tuyền biến sắc, nhưng lão vừa bước ra một bước, một giọng nói khe khẽ chợt vang lên bên tai:

- Trấn!

Giờ phút này, sắc mặt Long Tuyền đã trở nên giận dữ vô cùng.

- Đạo Linh, ngươi dám cản ta ư?

Thân hình Long Tuyền dường như bị một sức lực vô hình trấn áp, nửa bước cũng khó đi. Bước ra một bước chỉ đi được trăm trượng, đến khi lão tới được bên cạnh Phong Lôi, thời gian vượt qua vạn dặm như vậy, e rằng Phong Lôi đã tiêu tan thành bột phấn.

Nhưng giọng nói lạnh nhạt kia chưa kịp đáp, ngoài vô số vạn dặm, một thanh âm dường như xuyên qua hư không vô tận, chấn động cả thế giới Thiên Đạo này:

- Thời không nghịch chuyển!

Truyện Chữ Hay