Thử vai, lần thứ hai.
Những diễn viên không trúng cử lúc trước đều hoa hoa lệ lệ trở thành giám khảo. Một đám giám khảo có dung mạo xuất sắc cùng những giám khảo ban đầu vây quanh anh chàng tóc vàng mắt xanh.
Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng vẫn ngồi một bên. Tô Khinh Lăng cảm thấy Jaymond giống như một tên hoàng đế được chúng phi tần hầu hạ bên cạnh.
Nhóm giám khảo hùng mạnh đứng ngoài, chính giữa là Dương Phỉ Phỉ cùng Lãnh Thanh Thu.
Bề ngoài của Dương Phỉ Phỉ đầy vẻ kiêu ngạo, nhưng Tô Khinh Lăng lại cảm thấy cô ta phần nhiều là không cam lòng và lo lắng.
Từ đầu tới cuối, Lãnh Thanh Thu không chút hoảng hốt, vẫn duy trì sự bình thản.
Hai người đứng nơi đó, Dương Phỉ Phỉ dùng ánh mắt như phóng phi tiêu về phía Lãnh Thanh Thu, hận không thể đục cho đối phương vài lỗ thủng. Mà Lãnh Thanh Thu chỉ dùng ánh mắt đầy khinh thường nhìn Dương Phỉ Phỉ.
Jaymond nhìn hai người, không biết biểu hiện của Dương Phỉ Phỉ kia như thế nào.
“Có thể bắt đầu rồi, ai diễn trước đây?”
“Tôi…”
“Chờ một chút” Tô Khinh Lăng đột nhiên chen vào một câu, cắt đứt lời nói của Dương Phỉ Phỉ.
“Cô Tô còn có đề nghị gì sao?” Jaymond cười, nhìn Tô Khinh Lăng, vẫn không gọi là cô Hạ. Nguyên nhân bởi vì Tô Khinh Lăng nhìn ra cũng không giống người đã kết hôn, hắn ta cũng không muốn gọi một cô gái trẻ như vậy với danh xưng của một bà cô già.
“Chỉ có một đề nghị, hai người họ có thể diễn cùng nhau hay không? Đưa ra một kịch bản, hai người họ đóng vai hai nhân vật khác nhau” Tô Khinh Lăng cảm thấy làm như vậy sẽ kích thích hơn.
“Rất hay!” Lúc này nói chuyện chính là đạo diễn, chỉ thấy hắn ta vừa nghe lời Tô Khinh Lăng nói thì hai mắt lập tức sáng lên “Kịch bản quảng cáo lần này là một cốt chuyện xưa, đây đúng thật là điều kiện cần có cho nội dung chính”
Các giám khảo khác cũng gật gật đầu.
“Một khi đã như vậy, hai cô cùng diễn đi” Jaymond cũng gật gật đầu.
“Vậy họ phải diễn như thế nào đây?” Giám đốc Lưu hỏi, những người khác cũng tò mò không kém.
Jaymond nhìn về phía Tô Khinh Lăng, nếu cô đã là người đề nghị thì cũng sẽ có cách đưa ra nội dung.
Tô Khinh Lăng nhếch môi cười đầy mê hoặc, khiến cho những người đàn ông xung quanh cũng nhịn không được mà ngây ngốc.
Ánh mắt Hạ Tư Lạc biến lạnh nhìn từng người một.
Những người đó nhanh chóng thu lại ánh mắt. Hạ Tư Lạc mặc dù tuấn mỹ, nhưng hơi thở thật sự quá lạnh, khiến cho người ta nghi ngờ mùa hè không cần mở máy lạnh cũng sẽ không thấy nóng.
Chỉ có một người không lập tức thu hồi ánh mắt, chính là Jaymond. Người phương Tây từ trước đến nay đều nhiệt tình hào phóng, đối mặt với một Tô Khinh Lăng mê người như vậy, hắn ta đương nhiên cũng sẽ không keo kiệt lời khen ngợi.
“Cô Tô, cô thật mê người”
Từ trước đến nay Tô Khinh Lăng đều đã quen với lời khen ngợi, gật đầu như một điều đương nhiên.
“Cám ơn, anh cũng rất anh tuấn”
Jaymond mỉm cười.
Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Tư Lạc càng lạnh hơn vài phần, toàn thân đều tản ra sự khó chịu, cực kỳ khó chịu.
Dường như cảm thấy hơi thở khó chịu của chồng, khóe miệng Tô Khinh Lăng lại càng nhếch cao hơn. Ôi, chồng yêu ghen tị rồi! Cô đưa tay nắm lấy bàn tay to của Hạ Tư Lạc, ngón tay còn tại vẽ vài vòng vào lòng bàn tay hắn. $
Gương mặt lạnh của Hạ Tư Lạc quả nhiên được thu lại. $
Tô Khinh Lăng đắc ý.
Những người khác nghe thấy lời thổi phồng Tô Khinh Lăng của Jaymond thì lòng đầy ghen tị. Người phương Tây quả nhiên rất yêu thích sắc đẹp, hắn ta rõ ràng có thái độ yêu thích Lãnh Thanh Thu, bây giờ nhìn thấy dung mạo của Tô Khinh Lăng thì lại không nhịn được mà chú ý.
Ngay cả Lãnh Thanh Thu cũng phải nhíu mày. Không phải cô ta muốn độc chiếm hắn ta, cô ta biết rõ hắn đối xử với mình rất tốt, nhưng cô ta lại thấy khó chịu khi Tô Khinh Lăng lại lọt vào mắt xanh của Jaymond, giống như cô ta luôn bại trong tay Tô Khinh Lăng.
“Thật ra nội dung cũng không cần phải phức tạp, nếu buổi thử vai lần này là vì quảng cáo nước hoa, vậy cứ lấy nội dung quảng cáo làm đề thi đi. Không phải cần hai nữ diễn viên sao? Cứ để cô Dương cùng cô Lãnh mỗi người một vai là được…”
“Đúng đó, cứ làm như vậy đi” Jaymond gật gật đầu, nhìn về phía Lãnh Thanh Thu cùng Dương Phỉ Phỉ “Hai người tự lựa chọn vai diễn đi”
“Tôi chọn vai chính” Dương Phỉ Phỉ nói trước.
Mọi người đều nhìn Lãnh Thanh Thu.
“Tôi thì sao cũng được” Lãnh Thanh Thu cũng gật đầu.
“Vậy được rồi, bắt đầu đi”
Kế tiếp, Dương Phỉ Phỉ cùng Lãnh Thanh Thu đều nhanh chóng tiến vào trạng thái của vai diễn.
Jaymond không thể không chấp nhận rằng kỹ thuật diễn xuất của Dương Phỉ Phỉ rất tốt, cũng khó trách Lãnh Thanh Thu thua dưới tay cô ta ở lần trước. Thế nhưng hắn không biết lúc nãy hai người diễn như thế nào, nhưng lần này Lãnh Thanh Thu diễn tương đối khá. Hai người có thể nói là “kẻ tám lạng, người nửa cân”, nhưng sau khi kết thúc thì giữa hai người đã tạo ra một khoảng cách tương đối.
“Bây giờ mọi người chấm điểm đi” Jaymond nói.
Đám đông giám khảo cùng giám khảo chuyên nghiệp cũng bắt đầu bỏ phiếu, một số thì bỏ cho Dương Phỉ Phỉ, một số thì bầu cho Lãnh Thanh Thu.
Nhìn thấy mọi người bỏ phiếu, Dương Phỉ Phỉ rất lo lắng, đôi bàn tay mềm mại bất giác nắm chặt lại.
“Bây giờ đã bầu xong, Dương Phỉ Phỉ phiếu, mà Lãnh Thanh Thu là phiếu”