Nhoáng cái đã qua hai tháng, tháng rồi.
Liễu Thời Hoán tháng trở về thủ đô, cùng hắn trở về là cậu chàng Mông Chính vừa được nghỉ hè.
Mông Chính theo đuổi thần tượng thật sự thành công, anh chàng từ một bé fans biến thành trợ lý của Liễu Thời Hoán, không chỉ có có thể tiếp xúc gần gũi với Liễu Thời Hoán, còn có thể đi theo Liễu Thời Hoán tiến vào đoàn phim tham gia hoạt động......!Cục Bột Trắng thực hâm mộ, đặc biệt khi Mông Chính gửi cho nhóc xem ảnh chụp.
Sau khi Liễu Thời Hoán cùng Mông Chính rời đi, Cục Bột Trắng cũng không có cô đơn như trong tưởng tượng, nhóc còn có Vương Tử Ngọc cùng Hà Tiểu Bảo.
Hà Tiểu Bảo được nghỉ hè, sau khi giúp Hà Trần đưa cơm hộp, cậu bé liền tới đây cùng Cục Bột Trắng chơi.
Trên tầng của cửa hàng thú cưng, thường xuyên có thể nhìn thấy cảnh tượng một bé tiểu chó săn cùng một bé tiểu lão hổ lăn thành một đoàn, hai cái cục lông xù xù làm nhân tâm đều phải manh hóa.
Lâm Hạ hóa thân thành nhân viên phục vụ tận tình cơm bưng nước rót cho bọn nhóc.
Sau khi cuộc thi The Rap of China kết thúc, La lão sư cùng Vương Gia Minh đã trở lại, Mạt Lị cũng được bọn họ đưa về, nhưng Vương Gia Minh vẫn thường xuyên đưa theo Mạt Lị lại đây ngồi chơi.
Có vẻ như tiết mục nổi tiếng không hề ảnh hưởng quá lớn đối với cuộc sống của Vương Gia Minh, hắn không có ký kết hợp đồng với bất kì công ty nào, mà tự mình xử lý Weibo của mình, quyết tâm trở thành người nổi tiếng trên mạng, ngẫu nhiên hắn cũng đi tham gia một ít chương trình kiếm thêm khoản thu nhập.
Dù vậy thì Vương Gia Minh vẫn càng tập trung vào việc học tập âm nhạc, ca sĩ theo dòng hip hop của Giang Thành nhiều lên, Vương Gia Minh tìm được mấy người cùng chung chí hướng, cùng nhau thảo luận về sở thích âm nhạc của nhau.
Điều đáng nói là sau khi Vương Gia Minh nổi tiếng, cha mẹ hắn từ trên mạng thấy được đứa con rời nhà trốn đi hồi lâu chưa về.
Bọn họ chưa từng nghĩ đến, bọn họ cho rằng Vương Gia Minh lựa chọn con đường sai lầm sẽ đạt được thành công, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Vương Gia Minh ở trên lễ trao giải lễ cảm ơn cha mẹ, trở khi trờ vèe Giang Thành hắn liền gọi điện thoại về nhà, cha mẹ không hề phản đối hắn theo đuổi thích đam mê, người một nhà cũng hoà thuận trở lại.
Nhưng không bao lâu sau Vương Gia Minh lại bị đuổi ra ngoài.
Bởi vì Vương Gia Minh đem chuyện của hắn cùng La lão sư nói lỡ miệng, ba mẹ Vương nhất thời vô pháp tiếp thu, nhưng dưới sự thuyết phục của Vương Gia Minh cùng La Hi Vũ cũng đã từ từ dịu đi.
......!
Ngày mai chính là sinh nhật của Cục Bột Trắng, trước tiên Lâm Hạ cùng Đường Ân Lãng gửi thiệp mời cho người thân cùng bạn bè.
Cục Bột Trắng cũng bởi vì sắp đến sinh nhật mà hưng phấn không thôi, ở cửa hàng thú cưng tung tăng chạy nhảy.
"Ngao ô!" Thời Hoán ca ca, Mông Chính ca ca, ngày mai sinh nhật An An! Cục Bột Trắng chạy mệt liền lấy điện thoại của Lâm Hạ cùng Liễu Thời Hoán gọi video.
"Ngày mai chúng ta liền trở về cùng An An đại bảo bối ăn sinh nhật!" Liễu Thời Hoán đã đóng máy, ngày mai bọn họ liền trở về tổ chức sinh nhật với Cục Bột Trắng, hơn nữa sẽ ở lại Giang Thành.
"Ngao ô!" An An chờ mọi người trở về!
Liễu Thời Hoán nhìn thấy cái đuôi Cục Bột Trắng vì sung sướng mà cong vút lên, nhịn không được nở nụ cười, đóng phim mỏi mệt tức khắc trở thành hư không.
Tưởng tượng đến ngày mai có thể nhìn thấy Cục Bột Trắng thơm tho mềm mại, hắn liền cảm thấy toàn thân tràn ngập năng lượng, đối với bữa tiệc đóng máy tối nay cũng không còn buồn bực nữa.
"An An ngoan, chờ ca trở về." Liễu Thời Hoán cười đến càng thêm xán lạn.
"Bảo bảo, chúng ta trở về thôi." Cửa hàng thú cưng lại đến giờ tan tầm, Lâm Hạ cùng Vương Tử Ngọc chuẩn bị cho tốt sau đó liền kém rèm khóa cửa.
"Ngao ô!" Ba ba, ngày mai Thời Hoán ca ca cùng Mông Chính ca ca sẽ về! Cái đuôi của Cục Bột Trắng vẫn đang sung sướng vẫy vẫy.
"Vậy thật sự tốt quá." Lâm Hạ cười nói, kỳ thật anh đã sớm biết Liễu Thời Hoán cùng Mông Chính ngày mai trở về.
Ở thủ đô, ba mẹ của Đường Ân Lãng cũng nghĩ sẽ đến Giang Thành cùng Cục Bột Trắng ăn sinh nhật, bất quá bọn họ có việc không thoát thân được.
Hơn nữa Đường Ân Lãng nói Tết Trung Thu sẽ mang Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng về thủ đô, chỉ hơn một tháng nữa là bọn họ có thể gặp được, vì thế hai người không có qua đây.
Bọn họ gửi quà cho Cục Bột Trắng, Lâm Hạ đã nhận được.
Hiện tại đặt ở trong phòng, chờ khi Cục Bột Trắng ăn sinh nhật sẽ mở ra.
"Ngao ô?" Ba ba, chúng ta khi nào làm bánh kem? Cục Bột Trắng hỏi.
Khi nhóc sinh nhật một tuổi bánh kem là nhóc cùng Lâm Hạ cùng nhau làm, làm bánh kem biến thành chuyện Cục Bột Trắng chờ mong nhất trong sinh nhật.
"Bánh kem chúng ta ngày mai sẽ làm." Lâm Hạ cất di động rồi đem Cục Bột Trắng bế lên, bọn họ chuẩn bị về nhà.
"Ngao ô!" An An phải làm một cái thật lớn thật lớn lớn lớn......!bánh kem! Cục Bột Trắng muốn làm một cái bánh kem cực to, có thể ăn được rất lâu, như vậy nhóc liền có thể mỗi ngày ăn một miếng.
"Phải làm bao lớn?" Lâm Hạ thấy Cục Bột Trắng mở miệng rất to, cảm thấy rất buồn cười.
"Ngao ô!" An An phải làm một cái so với cái bàn còn to hơn, phải làm thật nhiều tầng! Cục Bột Trắng đang tưởng tượng, bọn họ làm bánh kem to hơn cái bàn, Cục Bột Trắng liền vây quanh cái bàn gặm a gặm.
"Làm như vậy ăn không hết sẽ hỏng mất." Lâm Hạ điểm điểm cái mũi này tiểu lão hổ tham lam này.
"Ngao ô!" Có thể cất tủ lạnh! Cục Bột Trắng nhếch cái đuôi lên tỏ vẻ hiển nhiên, nhóc đã nghĩ kỹ biện pháp bảo quản rồi.
"......" Lâm Hạ không biết nói cái gì mới tốt, Cục Bột Trắng nói không sai, này thật đúng là khó trả lời.
Nhưng mà Lâm Hạ cũng không lo lắng, bởi vì khi làm bánh kem sẽ không làm một cái lớn như vậy.
Khi tới chợ Lâm Hạ mua đồ ăn cho buổi tối cùng sáng mai, mua xong liền về nhà nấu cơm.
Ăn uống tắm rửa xong xuôi, người một nhà lên lầu ngủ, tiến vào toeng giấc mộng ngọt ngào.
Hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua bức màn,in bóng những hoạ tiết khác nhau, và lại là một ngày ánh nắng tươi sáng.
Lâm Hạ, Đường Ân Lãng cùng Cục Bột Trắng ngủ đến khi tự nhiên tỉnh, Đường Ân Lãng không cần đi làm, Lâm Hạ bởi vì sinh nhật của Cục Bột Trắng nên đóng cửa hàng một ngày.
Một nhà ba người hưởng thụ sự thanh nhàn khó có được của buổi sáng, không cần phải gấp gáp rời giường công tác.
Cục Bột Trắng là hạnh phúc nhất, ba ba cùng cha nhóc đều ở bên người, bọn họ phân biệt mỗi người cho nhóc một cái hôn: "Chào buổi sáng, tiểu thọ tinh!"
"Ngao ô!" Ba ba, cha, chào buổi sáng! Cục Bột Trắng xấu hổ che mặt, nhưng cái đuôi lại vui sướng lay động biểu hiện nhóc đang cao hứng.
"Em đi nấu mì, anh mang bảo bảo đi rửa mặt đi." Lâm Hạ nói với Đường Ân Lãng.
Hắn gật đầu, một nhà ba người xuống tầng.
Cục Bột Trắng rửa mặt xong, chờ ba ba nấu mì.
Lâm Hạ không để Cục Bột Trắng đợi lâu, anh rất nhanh đã bước từ phòng bếp bưng tới một chén mì trường thọ cùng trứng gà trần ra.
"Tiểu thọ tinh tới ăn mì nào!" Lâm Hạ cười mủm mỉm đem bát mì với trứng đặt ở trước mặt Cục Bột Trắng.
"Ngao ô!" Cảm ơn ba ba! Cục Bột Trắng được Lâm Hạ đút cho ăn mì, hút a hút những sợi mì thật dài.
Ăn xong mì, Cục Bột Trắng được Đường Ân Lãng đút cho ăn trứng gà, cuối cùng đem cả nước lèo uống hết, bụng cũng no rồi.
"Ngao ô!" Cục Bột Trắng ngồi ở trên sô pha phát ra thanh âm thỏa mãn, bụng nhóc tròn vo.
Cục Bột Trắng sờ sờ cái bụng tròn, ha ha ha mà cười.
"Hôm nay thời gian của hai ba đều là của con, bảo bảo muốn làm cái gì chúng ta đều bồi con." Lâm Hạ nâng móng vuốt đang xoa bụng của Cục Bột Trắng lên ở trên đó nhẹ nhàng hôn một cái.
"Ngao ô!" Cảm ơn hai ba! Cục Bột Trắng cao hứng muốn hỏng luôn rồi, ngay cả việc Lâm Hạ hôn móng vuốt của nhóc cũng quên thẹn thùng.
"Ngao ô!" An An muốn chơi cầu thang trượt, An An muốn bơi lội!
Cục Bột Trắng biết chỗ mình có thể đi không nhiều lắm, nhưng không có việc gì cả, tiểu biệt thự của cha chính là lâu đài của nhóc.
"Được, chúng ta trước chơi cầu thang trượt sau đó đi bơi được không?" Lâm Hạ vừa nói vừa hướng Cục Bột Trắng giang hai tay, Cục Bột Trắng tự giác lăn vào vòng tay anh.
"Nhưng giờ mới vừa ăn xong bữa sáng trước tiên phải đi tản bộ tiêu thực đã."
"Ngao ô!" Ba ba, chúng ta đi ra sân tản bộ đi!
Buổi sáng tươi đẹp, ánh mặt trời không quá nóng bỏng.
Đắm chìm trong ánh dương ấm áp, chắc hẳn rất dễ chịu khi đắm chìm trong đó.
"Được."
Một nhà ba người đi vào trong sân, sân không tính là lớn.
Nhưng tâm tình rất tốt nên Cục Bột Trắng cứ ở trong sân tới tới lui lui mà đi, một chút đều không cảm thấy phiền.
Tiêu thực xong, cả nhà đi vào căn biệt thự của Đường Ân Lãng.
Cục Bột Trắng chơi cầu thang trượt, Đường Ân Lãng cũng biến thành đại bạch hổ bồi nhóc chơi.
Lâm Hạ ở một bên dùng di động quay chụp lại hình ảnh tốt đẹp này, anh đôi khi cũng sẽ gia nhập cuộc vui của bọn họ.
Anh vừa gia nhập đã bị hai lão hổ một lớn một nhỏ đè xuống, Lâm Hạ giãy giụa muốn đứng dậy, kết quả bị liếm mặt.
Sau khi Lâm Hạ được, anh đem cái mặt bị liếm ướt sũng lau lên trên lông đại bạch hổ, lông mao dài của đại bạch hổ bị dính toàn bộ nước miếng của hắn cùng Cục Bột Trắng.
Lâm Hạ thành công phản kích một đợt, dựa vào bên cạnh cầu thang trượt cười ha ha.
"Ngao!" Đại bạch hổ dùng hai chân trước bám vào cầu thang trượt, biến thành một con hổ thật dài, so với Lâm Hạ còn muốn cao hơn.
Cục Bột Trắng cũng đi theo bám ở trên cầu thanh trượt, nhưng cái chiều dài của nhóc so với đại bạch hổ thì ngắn hơn rất nhiều.
Một nhà ba người được sắp xếp từ cao đến thấp giống như tín hiệu, sau đó ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, không biết làm như vậy ý nghĩa gì.
"Ngao ô?" Ba ba, cha, chúng ta đang làm gì vậy ạ? Cục Bột Trắng xem không hiểu thao tác này, vẻ mặt mờ mịt hỏi.
"Ngao!" Hoạt động móng vuốt! Đại bạch hổ cơ trí trả lời.
"Ngao ô!" An An sẽ hoạt động móng vuốt! Cục Bột Trắng nói liền làm, Cục Bột Trắng có phương thức hoạt động móng vuốt chính là khiêu vũ.
Móng vuốt nâng lên, giao nhau, dậm chân......!Cục Bột Trắng thật không hổ là tiểu lão hổ chuyên nhảy quảng trường, nếu phối với âm nhạc liền trở lên hấp dẫn mười phần, đại bạch hổ cùng Lâm Hạ nhịn không được cũng nhảy theo.
Nhảy xong, Cục Bột Trắng liền muốn đi bơi lội, Lâm Hạ thay quần bơi cũng tiến vào bể bơi.
Bơi tới tận hứng, bọn họ mới đi lên nghỉ ngơi.
"Ngao ô!" An An thích bơi lội! Cục Bột Trắng hưng phấn tru lên, Lâm Hạ giúp nhóc lau mình.
Giúp Cục Bột Trắng lau xong, Lâm Hạ qua loa lau cho chính mình một lần, sau đó bọn họ trở về tắm rửa.
Không ai thương nên đại bạch hổ đành phải biến trở về hình người, nhưng hắn nắm lấy cơ hội cùng Lâm Hạ tiến phòng tắm tắm rửa, trong lòng vẫn rất chi là thỏa mãn.
Một buổi sáng qua đi, đảo mắt đã tới giờ cơm trưa.
Liễu Thời Hoán cùng Mông Chính về vừa vặn kịp giờ cơm trưa, Mông Chính đem Cục Bột Trắng chọc cười khi kể chuyện thú vị khi cậu cùng Liễu Thời Hoán gặp được.
Cơm còn chưa có ăn xong, có người đã gọi điện thoại cho Liễu Thời Hoán.
Hắn nghe xong điện thoại, ở dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người cười thần bí: "Phần quà chuẩn bị đưa cho An An tới rồi nha!"
"Ngao ô?" Là quà gì vậy á? Cục Bột Trắng gấp không chờ nổi muốn biết Liễu Thời Hoán đưa cho nhóc món quà gì, lần trước Liễu Thời Hoán đưa nhóc quà gặp mặt khiến Cục Bột Trắng rất thích thú.
"Chờ lát nữa con sẽ biết." Liễu Thời Hoán cười tủm tỉm mà nói, cứ như cũ giả một bộ dáng thần thần bí bí.
"Ngao ô!" An An rất chờ mong! Chỉ cần là Liễu Thời Hoán đưa, Cục Bột Trắng đều thích.
"An An sẽ thích." Liễu Thời Hoán đối với mình đưa tin tưởng mười phần, hắn tin Cục Bột Trắng sẽ thích.
Món quà này dựa theo sở thích của Cục Bột Trắng, nhóc con sẽ thích.
Qua không bao lâu, chuông cửa vang lên, Liễu Thời Hoán cùng Mông Chính thần bí đi ra ngoài, một lát sau bọn họ trở lại, hai người khiêng một cái hộp được đóng gói đến kín mít.
"Ngao ô?" Đây là cái gì? Cục Bột Trắng tò mò vây quanh gói hàng.
Gói hàng rất lớn, còn chưa có mở ra, Cục Bột Trắng nhìn không ra là thứ gì.
——-
//.