Bạo Rồi

chương 4: 4: bạc dĩ tiệm ngu sinh vi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Đuổi (wattpad.com/Oong_)

Bạc Dĩ Tiệm ngồi xuống sofa.

Hắn đưa ra lon bia mà Diêu Lập Minh đã đặt cọc trước: "Đạo diễn Diêu, bia của chú."

Diêu Lập Minh "Ừ" một tiếng, nhận lấy lon bia, nhưng không bật nắp, chỉ nắm trong tay chậm rãi cảm nhận sự mát lạnh từ lon bia truyền đến.

Nội dung hấp dẫn trên TV nhanh chóng thu hút sự chú ý của hai người, đặc biệt là Bạc Dĩ Tiệm.

Một bộ phim truyền hình từ lúc bắt đầu sản xuất cho đến khi công chiếu thành công, diễn viên là người đầu tiên tiếp xúc trực tiếp, tuy nhiên lại không nhất thiết luôn được xem trước khán giả.

Có đôi khi là do đoàn phim bảo mật, cũng có đôi khi là vì chính bản thân diễn viên đó không thèm để ý.

Bộ phim trước mắt này, mặc dù Bạc Dĩ Tiệm đã quay xong từ năm năm trước nhưng mãi cho đến hôm nay hắn mới được xem toàn cảnh.

Đơn giản thanh thoát, giống như lưỡi dao cắt qua miếng mỡ, cố sự đều bắt đầu từ nhân vật "Hà Thâm" này.

Ở chốn đô thị phồn hoa xương sắt cốt thép, một tòa nhà cao tầng hiên ngang vươn cao giữa trời, trông như đang muốn chọc thủng cả tầng mây.

Bên trong tòa nhà, nơi tọa lạc của văn phòng luật sư số một thành phố, vô số sinh viên tốt nghiệp từ các trường đại học danh giá tụ về, đi tới đi lui ngang qua mặt bàn chất đầy tài liệu, tốc độ nói chuyện so với bình thường còn nhanh hơn gấp đôi, bận rộn như những chú ong thợ hay mấy chú kiến xây, cả ngày không ngẩng nổi đầu.

Ống kính bỗng cắt đổi.

Trước mắt lóe lên một cái, văn phòng luật sư bộn bề tấp nập biến mất, nhường chỗ cho khung cảnh ấm áp đang diễn ra ở khu vui chơi trẻ em.

Hà Thâm không khoác lên mình bộ âu phục phẳng phiu như thường lệ khi đứng trên tòa án, lúc này đây hắn chỉ mặc một bộ quần áo ở nhà bình thường đơn giản, trông giống như một ông bố trẻ tuổi, ngồi bên cạnh một người phụ nữ trung niên lạ mặt, cùng đối phương nói chuyện.

Vừa bắt đầu hai người có vẻ không được tự nhiên.

Nhưng sau khi Hà Thâm đỡ lấy bé gái suýt té ngã ở phía sau người phụ nữ nọ, bọn họ đã trò chuyện vui vẻ hơn, cuối cùng lúc tạm biệt, Hà Thâm thậm chí còn tặng cho đứa bé một con búp bê nho nhỏ bằng vải.

Người phụ nữ trung niên nắm bàn tay nhỏ của con gái mình, hướng về phía Hà Thâm quơ quơ, nói với bé: "Mau nói cảm ơn và hẹn gặp lại chú nào."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của bé gái đỏ bừng, trên mái tóc ngắn kẹp hai chiếc kẹp tóc hình lỗ tai thỏ đáng yêu.

Bé vẫy tay với Hà Thâm, âm thanh non nớt: "Cảm ơn chú, hẹn gặp lại chú ạ."

Hẹn gặp lại.

Lại một lần nữa gặp mặt.

Mà lần gặp mặt này của bọn họ, là ở trên tòa án.

Người phụ nữ trung niên ấy là nguyên cáo, mà Hà Thâm, lại là luật sư biện hộ cho bị cáo.

Ở phiên tòa chiều hôm đó, hắn dễ dàng sử dụng những tin tức mình có được, bằng vốn từ sắc bén của bản thân, đứng trên góc độ pháp luật nhận định kết quả của trận kiện tụng này, làm cho nguyên cáo phải khóc rống lên.

Quan tòa gõ xuống chiếc búa, biểu thị thẩm vấn kết thúc.

Từ trên cao nhìn xuống, lần thứ hai mỉm cười đắc ý, sự khinh miệt hiện lên rõ ràng trên khóe miệng Hà Thâm.

Hắn quay người rời đi.

Để lại sau lưng nỗi giận dữ cùng tiếng mắng chửi điên cuồng.

Mỗi khi hắn thành công, tựa hồ lúc nào cũng kèm theo sự điên cuồng căm hận như vậy.

Màn ảnh lại đổi cảnh.

Văn phòng luật sư vẫn bận rộn như thế, mà Hạ Thâm, vẫn nhàn nhã như vậy.

Vị luật sư trẻ tuổi nhất, thành công nhất, cũng giỏi kiếm tiền nhất!

Ống kính dừng lại, cố định lại hình ảnh này.

Diêu Lập Minh giơ tay lên, nhấn nút pause, quay đầu hỏi Bạc Dĩ Tiệm: "Thế nào? Bộ phim này cũng không tệ lắm phải không?"

Bạc Dĩ Tiệm nhất thời trầm mặc.

Công bằng mà nói, quả thật bộ phim này không thể cho là một bộ phim dở.

Nhân vật Hà Thâm này rất sắc sảo, rất đa chiều, cũng rất nổi bật, tuy rằng vừa bắt đầu có thể sẽ không được khán giả yêu thích nhưng tuyệt đối có thể khiến họ nhớ đến ngay từ lần đầu tiên.

Bây giờ không phải giống như hai mươi năm trước, cái thời đại không có nhiều tác phẩm phim ảnh, giới giải trí khuếch trương và phát triển với một trình độ vô cùng đáng sợ, cái gì cũng có người quay quay chụp chụp, tỷ như năm ngoái, phim truyền hình phim điện ảnh số lượng nhiều ít khoan nói tới, chỉ riêng mấy bộ phim nội dung nhàm chán đại loại như nhau, đã có tận bộ.

Một năm sản xuất hàng ngàn phim truyền hình cùng phim điện ảnh, khán giả nào có ai rảnh đi quan tâm yêu thích từng bộ một?

"Có thể được khán giả ghi nhớ", thật sự là một thành tựu rất ghê gớm.

Nếu được khán giả nhớ kỹ, trong suốt quá trình chiếu phim sẽ được để mắt đến, cứ quan sát lâu dần chắc chắn sẽ tóm được một nhóm người yêu thích nhân vật, đây cũng chính là một loại thành công.

Bạc Dĩ Tiệm công nhận bộ phim này, thế nhưng...

Diêu Lập Minh vẫn luôn quan sát Bạc Dĩ Tiệm, lúc này hiểu rõ cười cười: "Ảnh đế không thiếu phim tốt.

Cảm giác trong ba giải nam chính xuất sắc nhất cả nước nhận được hai là loại cảm giác gì vậy?"

Đúng, vấn đề là ở chỗ này.

《Đại luật sư》 tốt thì tốt, nhưng mà hắn cũng đã đoạt được mấy giải thưởng phim rồi còn gì.

Tâm trạng thư thái thế này, quay lại đóng mấy bộ phim không phải càng tốt hơn?

Bạc Dĩ Tiệm cười cười: "Cảm giác cũng khá tốt."

Nói đến chỗ này, bầu không khí tức thì có điểm ngưng trọng.

Thời điểm Bạc Dĩ Tiệm chuẩn bị chính thức từ chối Diêu Lập Minh, đối phương bất thình lình nói chuyện.

"Ảnh đế không thiếu phim tốt, mà gần đây tương đối thiếu tiền nhỉ?"

Bạc Dĩ Tiệm ngẩn ra, nhìn vào mắt Diêu Lập Minh, nhưng không từ trên mặt đối phương nhìn ra được cái gì.

Đối phương giờ khắc này trạng thái rất bình tĩnh, câu nói này cũng không giống như là đang nén giận mà nói ra.

Hắn nhíu mày: "Đạo diễn Diêu, chú có ý gì?"

Sau đó hắn nhìn thấy, khóe miệng Diêu Lập Minh giật giật mấy lần, đau lòng đến độ không khống chế được biểu tình.

"Cổ phần."

"Tôi cho cậu cổ phần, chúng ta hợp tác, đem bộ phim này đẩy lên trước khán giả, cùng nhau kiếm tiền."

Hồi ức ngắn ngủi kết thúc, Bạc Dĩ Tiệm lại nhìn Ngu Sinh Vi đang ngồi trước mặt.

Hắn xoa xoa thái dương, suy nghĩ phải nên mở lời như thế nào: "Nếu đạo diễn Diêu đã nói chuyện tuyên truyền《Đại luật sư》 cùng tổ chương trình của các cậu, tôi cũng nói luôn, thật ra tôi vẫn chưa quyết định sẽ tham gia hay không."

Ngày đó, Bạc Dĩ Tiệm về nhà xem hợp đồng, xác định Diêu Lập Minh không có gạt mình, rất sảng khoái ký tên.

Nhưng được mất phải cân nhắc thật tốt:

Bạc Dĩ Tiệm lúc này thiếu tiền, hắn chỉ cần ký tên là có thể lấy cổ phần, một khi phim truyền hình bán đi, hắn lập tức sẽ kiếm được một số tiền lớn; dù cho nỗ lực qua đi, cuối cùng không bán được, hắn cũng sẽ không bị ảnh hưởng, cùng lắm chỉ bỏ ra chút lao động mà thôi.

Kỳ thực bộ phim truyền hình này cũng rất khó nắm trong tay.

Dù sao hắn cũng là diễn viên chính.

Sau khi ký hợp đồng, Bạc Dĩ Tiệm nghe ngóng được chút ít về lý do bộ phim chậm chạp mãi không bán đi: Diêu Lập Minh dùng chiêu bài hai giải ảnh đế lôi kéo, đem《Đại luật sư》thổi thành một bộ phim hot, lại ra một cái giá trên trời, mục đích muốn mượn bộ phim truyền hình này để trở mình.

Nói chung, tuyên truyền là một chuyện, nhưng cuối cùng phải làm thế nào để tuyên truyền, Bạc Dĩ Tiệm vẫn còn đang suy tư.

Ngu Sinh Vi cười cười: "Em biết, nếu như tiền bối quyết định tham gia, vậy chúng ta bây giờ chắc hẳn phải đang thảo luận chuyện kịch bản.

Anh do dự, là bởi vì không thể tiếp thu được chương trình truyền hình giải trí, hay là có nghi ngờ đối với hiệu quả tuyên truyền của chương trình ạ?"

Dừng lại một chút, cậu nói: "Em đoán là vế sau, đúng không ạ?"

Lúc hai người thảo luận, cũng không tách rời chuyện xào CP cùng việc tham gia chương trình truyền hình, xem hai thành một.

Hay nói chính xác hơn, lúc Ngu Sinh Vi đem chuyện xào CP ra nói, cũng đã đem phương án tuyên truyền thông qua show tạp kỹ này làm dự bị cho kế hoạch của mình.

Bạc Dĩ Tiệm nhíu mày: "Cậu có vẻ hiểu tôi rất rõ."

Ngu Sinh Vi: "Đó là đương nhiên, ai bảo em thích tiền bối chứ?"

Bạc Dĩ Tiệm: "Ừ, tôi cũng thích cậu." Hắn nhìn đối phương mở to hai mắt, hài lòng, nở một nụ cười chế nhạo, "Lớn lên trở thành một người tốt sẽ luôn được mọi người yêu thích."

Sinh năm , còn nhỏ hơn tôi bảy tuổi.

Có thể cho cậu giỡn mặt được à?

Sau khi Bạc Dĩ Tiệm bất ngờ đáp trả như vậy, cũng không đặt ở trong lòng.

Hắn nói tiếp, cân nhắc thiệt hơn: "Đề nghị của cậu cũng được...!Nhưng cậu không sợ thất bại, nổi lên hiệu quả trái ngược sao?"

Ngu Sinh Vi hoàn hồn, cậu rũ mắt, lấy ngón tay lau sạch nước trà bắn lên trên mặt bàn, lời ít ý nhiều: "Sẽ không thất bại, tiền bối giống như ánh sáng vậy, có thể hấp dẫn bất luận là người nào.

Em có thể chứng minh chuyện này," cậu ngước mắt, nhìn thẳng vào Bạc Dĩ Tiệm, "Tiền bối sẽ đồng ý cho em một cơ hội chứ?"

Bạc Dĩ Tiệm cũng lộ ra nụ cười, không che giấu sự hăng hái dạt dào của chính mình nữa: "Tốt, nếu như vậy, tôi cho cậu cơ hội chứng minh kế hoạch này có thể thành công như thế nào.

Thời hạn thì..., một..."

Ngu Sinh Vi: "Một ngày? Đủ rồi ạ."

Bạc Dĩ Tiệm vốn muốn nói một tháng lặng lẽ ngậm miệng.

Đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, muốn đem sóng trước đè bẹp trên bãi biển luôn.

Ngu Sinh Vi còn nói: "Tiền bối, chúng ta như vậy là quyết định rồi phải không?"

Bạc Dĩ Tiệm: "Chắc chắn rồi."

Một cánh tay đưa tới trước mặt Bạc Dĩ Tiệm.

Cánh tay thon dài vắt ngang mặt bàn, năm ngón tay khẽ nhếch, đầu ngón tay như có điểm sáng, hướng về phía hắn nhẹ nhàng quơ.

Bạc Dĩ Tiệm cầm lấy bàn tay trước mắt.

Hắn nói thêm một câu: "Không cần gọi tôi là tiền bối, cứ gọi Dĩ Tiệm là được."

Sau đó hắn phát hiện Ngu Sinh Vi nở nụ cười.

Lúc cười, ánh mắt của đối phương nheo lại, cong cong cứ như một con hồ ly.

Bạc Dĩ Tiệm nghe thấy âm thanh của đối phương, không chỉ làm theo yêu cầu của hắn, còn bổ sung nhiều thêm một chữ, thanh âm cũng mang theo điểm cười cong cong.

"Anh Dĩ Tiệm."

Bạc Dĩ Tiệm thần sắc quái lạ, cảm thấy chính mình dường như cũng đang theo điểm cong cong đó đi xuống mất rồi...

Một ngày trôi qua rất nhanh, buổi tối tám giờ ngày thứ hai, Bạc Dĩ Tiệm nhận được điện thoại của người đại diện Cao Nghĩa, vừa bắt máy đối phương đã hỏi ngay: "Cậu câu được Ngu Sinh Vi từ lúc nào vậy hả?"

Bạc Dĩ Tiệm: "Câu cái gì, tôi câu Tiểu Ngu chỗ nào? Rõ ràng là kết giao bình thường!"

Dứt lời, hắn bỗng nhớ lại ngày hôm qua hai người trò chuyện với nhau, tâm tình nhất thời có chút vi diệu.

Cao Nghĩa rất biết nghe lời: "Vậy cậu kết giao với Tiểu Ngu từ khi nào vậy?"

Anh ta còn tăng thêm hai chữ "Tiểu Ngu".

Tâm tình Bạc Dĩ Tiệm càng vi diệu hơn...

Bạc Dĩ Tiệm lảng sang chuyện khác: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Cao Nghĩa: "Xem weibo." Anh ta còn chưa nói hết, "Chuyện với tiểu thịt tươi đang hot tạm gác sang một bên, ông chủ, cậu nói cho tôi biết, có phải cậu chuẩn bị khởi công một lần nữa đúng không? Nếu đúng như vậy, tôi sẽ xóa tấm hình "Dừng lại, là vì một xuất phát tốt hơn" đăng trên vòng bạn bè ngay và luôn, xong đổi thành "Lao động là vinh quang".

Đối phương nói một ngày, thật sự là một ngày sao?

Bạc Dĩ Tiệm có chút giật mình, không để ý Cao Nghĩa đang ba la bô lô cái gì.

Hắn đặt điện thoại lên bàn, mở máy vi tính đổ bộ tài khoản weibo chính thức ngàn năm không dùng đến, đầu tiên nhìn thấy lượng fan của bản thân bỗng tăng thêm hai mươi vạn, bình luận cũng tăng lên ba vạn.

Tổng cộng lượng fan của mình cũng mới có hai triệu...

Bạc Dĩ Tiệm cầm lòng không đậu liếc nhìn tổng số fan của bản thân.

Hắn thành danh sớm, có giải thưởng chứng minh, có phòng bán vé đảm bảo, đối với loại hình xuất hiện sau màn ảnh, show cuộc sống đời thực trên weibo tính ỷ lại khá thấp, tuy rằng cũng theo xu hướng mà mở một cái chứng thực, nhưng lại không nghiêm túc quản lý.

Bài viết cuối cùng cũng đã được đăng cách đây một năm rưỡi, chính là lúc hắn phát biểu nhận giải nam diễn viên xuất sắc nhất lần thứ hai, lúc đó chỉ có hơn ba ngàn bình luận, còn hiện tại...

Hắn liếc mắt nhìn thống kê bình luận.

Ba mươi ba ngàn.

Tăng gấp mười lần.

Bạc Dĩ Tiệm không nhịn được click mở khung bình luận, kiểm tra tình hình một cách cụ thể và tỉ mỉ.

"Ai thích ảnh giơ tay! [nhấc tay][nhấc tay]"

"Hai diễn viên tui thích nhất rất hợp nhau nha, hú hú hú!"

"Ánh mắt của mị cũng giống với bé Cá nhà mị [phun bong bóng][cực kỳ vui vẻ]"

"Phóng mắt nhìn xung quanh một chút, đều là người quen nha, chính là nhóm cá mẹ cầm vây."

"Đại biểu vi sinh vật hướng về phía tiền bối kính chào, chúng tui đều yêu anh, thật lòng." (Vi sinh vật chắc là fandom của bé Cá:v)

Xem xuống chút nữa, các bình luận cũng không khác gì mấy, cơ bản là fans Ngu Sinh Vi bày tỏ cảm xúc của mình hoặc là tìm kiếm các trạm fan lớn để rep lại.

Ở giữa còn chen vào mấy bình luận linh tinh:

"Đây đều là fans của cậu kia đến moi chân "anh chú" sao? [đoàn người][tụ nhiều vây xem]"

"Fan nhà Bạc cảm thụ một chút cảm giác Bạc Dĩ Tiệm làm hot face nha, wtmxs" (wtmxs: tui mẹ nó cười chết)

"Sai, anh Bạc của tui chỉ có fan điện ảnh thôi."

Bạc Dĩ Tiệm giật giật khóe miệng, đóng khung bình luận, đem chuột chuyển tới mục hotsearch của Weibo.

Trong khung hotsearch, hashtag Tiệc sinh nhật của Ngu Sinh Vi chình ình đứng hạng nhất, theo sau là kí tự "bạo" đỏ rực.

Xuống chút nữa, mấy hotsearch còn lại lần lượt là:

Bóc trần khung ảnh trong phòng Ngu Sinh Vi

Bạc Dĩ Tiệm Ngu Sinh Vi

Thần tượng của Ngu Sinh Vi

Chỉ trong thời gian một ngày, đối phương cuối cùng đã làm được gì vậy?

Nỗi hiếu kỳ của Bạc Dĩ Tiệm hoàn toàn bị khơi dậy, hắn nhấn vào hotsearch có tên của chính mình.

Tiến vào hotsearch, cảnh tượng cực kỳ nhộn nhịp nhảy ra, vô số blogger đồng loạt đăng ảnh chụp màn hình thư phòng của Ngu Sinh Vi; lượt bình luận cùng lượt share ba đến năm ngàn có, mà ba đến năm vạn cũng không hiếm.

Cảm giác khi bình luận tăng thêm ba vạn, fans nhiều hơn mười vạn lúc nãy của mình...

Bạc Dĩ Tiệm bất giác cảm khái.

Mang theo tâm tình vi diệu, hắn tiếp tục nhìn màn hình.

Chỉ thấy bên trong mấy tấm ảnh được đăng lên, khiến mọi người chú ý nhất chính là cái kệ sách khổng lồ lấn chiếm toàn bộ bức tường đặt trong phòng.

Mà trên kệ sách, mọi vật phẩm trưng bày trên đó đều được blogger khoanh đỏ, sau đó post lên với độ nét cực cao để người hâm mộ tranh nhau giải mã từng cái một.

DVD Blu-ray, tạp chí thời trang, búp bê, còn có các loại đồng hồ đeo tay phân tán nhiều chỗ trên kệ, nước hoa bản limited vẫn còn trong hộp chưa bóc tem, kính râm xếp thành một hàng, rải rác khắp nơi còn được trang trí tỉ mì bằng từng đóa từng đóa hoa hồng tim tím.

| Ynhư tui trưng goods idol z chèn =)))))))|

DVD Blu-ray phân làm ba phần, mỗi một phần Bạc Dĩ Tiệm đều biết rõ hơn ai hết, bởi vì đây đều là DVD của những bộ phim nhựa hắn từng tham gia diễn xuất.

Tạp chí thời trang Bạc Dĩ Tiệm cũng không xa lạ gì, dù sao blogger sau khi khoanh đỏ còn đăng kèm theo tấm ảnh chụp trang bìa tạp chí bên cạnh, ảnh bìa của mình, hắn đương nhiên nhớ rõ.

Mấy con búp bê Bạc Dĩ Tiệm không rõ lắm, thế nhưng blogger lại rất tri kỷ chú thích: "Bạc Dĩ Tiệm năm từng tham gia lồng tiếng nhân vật cho bộ phim điện ảnh《Yo! Good Rabbit》.

Con búp bê này là phiên bản giới hạn đó!"

Bạc Dĩ Tiệm: "..." Cái này cũng có nữa hả?

Hắn tiếp tục nhìn xuống.

Đồng hồ đeo tay, kính râm, nước hoa, đều là đại ngôn quảng cáo của hắn.

Hoa hồng tím, cũng là do hắn đại ngôn.

(Ý nghĩa hoa hồng tím: thông điệp về sự chung thủy, sự vĩnh hằng trong tình yêu, nỗi si tình và sự đam mê không tìm được lối thoát.

Đó là sự đắm chìm trong tình yêu.

Trời ơi xỉu chưa Cá ơi.)

Bloger tri kỷ chú thích ×N: "Lúc trước đại ngôn hàng hiệu đều được Bạc Dĩ Tiệm mặc lên người, hiện tại đổi lại thành Ngư Ngư mặc lên người: Thích anh, cho nên cũng muốn thử những đồ vật mà anh thích."

Nếu như chú thích cũng có công năng đạn mạc(), chắc chắn câu bình luận này của blogger đã được các fan đang bị ngọt đến hôn mê bơi vào spam vô bờ bến!

()đạn mạc: kiểu cmt dày đặc màn hình của mấy livestream bên Trung.

Đến cả Bạc Dĩ Tiệm cũng phải kinh ngạc cảm thán trước màn hình vi tính: "Chắc chỉ là trùng hợp thôi...!Nhưng mà bất thình lình nhìn thấy như vậy, đúng là thật sự có chút giống như thế..."

Lầm bà lầm bầm, Bạc Dĩ Tiệm tiếp tục kéo thanh trượt của weibo, xem bình luận phía dưới bài post.

"Tui TM (TM: mịa nóa) cười khùng, sách giáo khoa hướng dẫn how to cúng tiền cho idol đây rồi." (Đu idol bao nhiêu tiền cũng không đủ uwu)

"Thần tượng đang dạy cho chúng ta cách làm fan thiệt chuẩn xác!"

"Mãi yêu Cá, cũng yêu đồ vật của Cá luôn."

"Cầu xem phòng tắm! Sữa tắm với nước giặt quần áo có phải cũng..."

"Mấy thím có phát hiện cạnh chỗ đặt DVD có cái khung ảnh bị úp sấp hôn? Mị cược một con cá bởi vì hôm nay làm tiệc sinh nhật trong phòng, sợ bị vạch trần nên mới lật ngược lại đó!"

"Giấu đầu lòi đuôi, mấy thứ khác sớm đã để lộ nội tâm xoắn xuýt của cưng rồi! [ngoáy mũi][ngoáy mũi]"

"Ai trong ảnh thế? [hiếu kỳ][hiếu kỳ][hiếu kỳ]"

"Còn phải hỏi sao? Bạc Dĩ Tiệm."

"+"

"+"

"Không đúng, mấy chỗ trưng bày kia, Ngư Ngư đều hào phóng thừa nhận ẻm yêu thích Bạc ảnh đế, nếu vậy mắc gì phải che ảnh thần tượng chứ? Hỏng lẽ..."

"..."

"..."

"Lẽ nào tấm hình này là chụp chung sao?"

"..."

"..."

"Tui muốn bay xuyên màn hình để lật cái khung đó raaa!"

Bầu không khí tràn ngập huyền nghi nhanh chóng ảnh hưởng tới Bạc Dĩ Tiệm.

Trước máy vi tính, Bạc Dĩ Tiệm cầm lòng không đậu đem chuột di chuyển lên trên, muốn nhìn lại khung ảnh thật kĩ.

Lúc này, điện thoại di động đột nhiên reo lên.

Bạc Dĩ Tiệm sợ hết hồn, đảo mắt nhìn qua.

Trên màn hình, tên của Ngu Sinh Vi vui vẻ hiện lên.

(wattpad.com/Oong_)

Tác giả có lời muốn nói: Bổ sung hệ liệt ()

!!!! Tui nói luôn mấy cái hệ liệt này nhe, thiệt sự là nó toàn xài ngôn ngữ mạng bên Trung thôi tui ứ hiểu gì luôn, edit cái được cái không, toàn từ cái này tự suy luận ra cái kia không đó, hoặc là chém =)))))) mà nó cũng không ảnh hưởng gì đến mạch truyện chính nên mọi người có thể bỏ qua, nếu đọc cũng đọc cho vui thôi chứ hỏng quan trọng gì hết á.

Tui làm phiền người ta hỏi mấy cái ở trên thôi đã ngại lắm rùi, tại vì muốn mn hiểu nội dung, còn phần này thì tui ráng vặn não thui mn ạ, chương nào cũng mấy chục lầu bình luận thế này thật sự ngán lắm luôn á huhuhu, xoắn hết cả não.

Mọi người thông cảm cho đứa không chuyên như tui nha =(((((((

Mà đọc cũng dzui lắm, muốn tiền đình =)))

Tui của nhìn lại mấy dòng trên của bản thân mình năm , lặng lẽ hóa kiếp.

Vì sau năm rồi vẫn ngu giống vậy.

-

Tiêu đề: Hotsearch thứ năm Bạc Dĩ Tiệm Ngu Sinh Vi

Tài khoản marketing rác rưởi đã bay acc

L: Thôi đi, đại fan nhà mấy người là người đầu tiên lăng xê theo tiết tấu của acc marketing đó, giờ đổ thừa người ta, quảng cáo cho hiệu thuốc Bích Liên hả

nói j zạ tr

L: Hotsearch ai mua nhìn là biết, đừng kéo phiền phức đến nhà tui, đã nộp đơn xin xóa post.

L: Chủ thớt giả vờ gì đó? Nhà tui đang bận kỷ niệm sinh nhật không rảnh care cái khác! Chị em report đi!

L: @L Sinh nhật mà bị người ta cọ nhiệt đem ra lăng xê, thảm quá.

L: @L Ngu xuẩn, đừng có tào lao, Bạc Dĩ Tiệm cọ Ngu Sinh Vi để lăng xê hả? Excuse me?!

L: Ha ha ha ha ha ha ha ha tui đến để xem lầu có ngu thiệt không, không ngờ là ngu thiệt.

L: Ngu xuẩn không đành lòng chế giễu, thói khống chế cục diện của nhà mấy người bành trướng tới trời rồi hả? Ai nói cho lầu biết là nó ngu lắm đi!

L: Thành tích bán tạp chí, giải thưởng phim, đánh giá bảng xếp hạng, đến đến đến, mọi loại giải thưởng ở đây đều có, bảo đảm làm ngài thỏa mãn.

L: Fan nhà Bạc đều là phế vật hả, bị fans hậu bối mắng bọn họ hút máu cũng không ra phản bác, khí thế coi rẻ người khác như ngày xưa đi đâu hết rồi.

L: @L Nếu giống như một năm trước, sớm đã có người bị họ đè xuống đất, đi tới chỗ nào là coi rẻ chỗ đó.

Ai ngờ chỉ trong một năm liền bị ụp máu chó, đương nhiên phải yên tĩnh như gà mới không bị quần chúng chế giễu.

L: @L Hai giải ảnh đế, chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến, đúng là máu chó mà.

L: Mị thay fan nhà Bạc nói lên trọng điểm:

"Lúc trước đại ngôn hàng hiệu đều được Bạc Dĩ Tiệm mặc lên người, hiện tại đổi lại thành Ngư Ngư mặc lên người."

follow your heart.

L: @L Thảm, thiệt thảm, quá thảm...!y như Bạc Dĩ Tiệm

L: @L Ha ha ha mị ăn dưa xong hoàn toàn quên mất chuyện này, này là sao ta, cướp đại ngôn để bày tỏ chân ái hả?

Bạc Dĩ Tiệm quá phế, thế mà lại bị một tiểu sinh lưu lượng cướp sạch đại ngôn, bây giờ còn bị người ta mang theo mới có thể lên hotsearch.

L: Tức thở không nổi! Bộ không biết cái gì gọi là "thay đổi" à, qua mỗi lầu đều phải giải thích một lần đại ngôn của Bạc Dĩ Tiệm không phải bị cướp, chỉ là đến thời hạn, ảnh muốn bế quan chuyên tâm làm phim nên không kí thêm.

Có mấy thương hiệu giữa chừng còn đổi tận hai người đại diện đấy = =

Cầu mấy vị tỷ tỷ, cầu fans của vị lưu lượng có thể đừng kéo theo nhà tui được không!?

Không đóng phim chung không tham gia show chung cũng không có tài nguyên chung, tóm lại là không có một chút quan hệ!

L: Bạc Dĩ Tiệm là một tiền bối lớn, nhóm vi sinh vật chúng tôi giống với chủ thớt cũng đều rất ngưỡng mộ hắn, khâm phục kỹ năng diễn xuất của hắn, tương lai còn có rất nhiều người phải học tập theo tiền bối, xin lỗi các fan nhà Bạc nhé.

......

(spam)

......

L: Dân spam vô rồi liền không dễ chơi, má này bố trí hay thiệt, có con đường tà đạo nào vì bọn họ mở cái topic rps không hhhh (rps: real person slash: ghép đôi người thật)

.

L: Này cũng rps được à? Fan nhỏ đơn phương đại minh tinh? Dzị hả ha ha ha ha ha ha ha

L: Đau khổ hơn nữa là thầm mến không được đáp lại, buồn bã ảm đạm tâm như tro tàn chỉ có thể biến thân thành tiểu công trúa bị tổn thưn.

L: Fan hủ tâm đều nguội...

L: @L Ê, con fan cp nào bay ra nổi điên dạ, cút đi, mấy năm nay có dính dáng gì đâu, không thân chính là không thân.

Không có cảm giác tồn tại nên chạy lại muốn cọ nhiệt độ hả, lưu lượng có low cũng sẽ không cùng các ngươi hồ đồ đâu.

L: Chắc là hợp tác thôi, so làm gì.

L: Bạc Dĩ Tiệm căn bản không quen biết Ngu Sinh Vi, phát tán rps đều thu lại đi, đây là sự thật - không thân.

L: Đều cọ nhau lên hot search rồi, hot search tình huynh đệ bền chặt như thép nha.

L: Không thân, yêu đơn phương cái gì, trước toàn thế giới thổ lộ anh là thần tượng của em gì chứ, đúng là hoang đường.

L: rps cẩu cút cút cút cút cút cút cút cút cút cút lăn lăn lăn lăn

L: Mị còn tưởng có thể xem được tiết mục ảnh đế đem thành tích đánh diệt lưu lượng, kết quả ở đâu lòi ra rps, xỉu.

L: (spam)

L: (spam)

L: Áo khoác đỏ (?)

Bài này đã bị khóa.

Nhức cái nách thiệt chứ!.

Truyện Chữ Hay