Bao Nhiêu Cũng Không Đủ

chương 7

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Dậy đi nào, đang cần một thanh niên khỏe mạnh, chăm chỉ, không ngại dọn dẹp và lau chùi gấp. Anh qua luôn nhé.

Chưa đến giờ sáng Linh đã nháy máy nheo nhéo gọi mình với giọng điệu cứ như mái nhà sắp sập đến nơi. Nếu là mình ngày xưa thi kết cục của cuộc điện thoại này sẽ là "tự lo đi con điên, kệ mẹ mày". Vậy mà bây giờ không hiểu sao mình nhiễm virut dại gái đến kinh khủng như thế. Tiết tháng mà phải đạp chăn choàng dậy trong tình trạng lạnh đến mức ấy còn bị sun thì chẳng khác gì đánh đó. Nhưng cũng tại cái miệng hại cái thân hết cả, ai bảo mình toang toác là lúc nào cần thì cứ gọi nên mới thành ra thế này đây. Ôi đúng là sung sướng cái thân này! Có lẽ những gì Linh muốn mình làm, muốn mình giải quyết thì bao nhiêu cũng không đủ cả.

Nhăn nhó than vãn hồi lâu thì cuối cùng mình vẫn phải nhỏm dậy trong tình trạng đầu bù răng bựa. Mất phút để lấy lại phong độ, lò dò dẫn xe ra thì đạp phải chân trống đau còn hơn bị hoạn. Từ nhà mình qua chỗ Linh chỉ mất phút nhưng cái lạnh sáng ra đã đánh bại cái kiểu mặc thời trang hơn thời tiết của mình. Lúc này mìn chỉ mặc độc cái áo phông bên trong và áo khoác ka-ki cao cổ, dưới chân thì xỏ đôi tỏ ong đi nhầm từ lúc trong nhà tắm. Đến nơi thì thấy Linh co ro ngồi xổm ở góc vườn bên ngoài, con Bin thì trông dễ thương đến kì lạ. Người và chó đểu nhổm dậy khi mình bước vào, Linh liền chỉ con Bin mà mách tội. Có mùi gì đó rất khó chịu.

- Anh vào mà xem, chỉ vì thương nó mà tôi lại rước họa vào thân. Khổ thân tôi, một cái chân thì bị tật, cái còn lại thì dẫm phải phân chó. - Linh chìa cái chân không bị đau cho mình thấy.

- Bốc mùi quá! - Mình bịt mũi

- Ừ thì sao! Anh thử dẫm phân chó xem, dễ còn khó ngửi hơn cả tôi vì anh bị hôi chân sẵn mà.

- Anh không hôi chân, em thử ngửi đi!

- Đồ vô duyên! Ăn nói với con gái thế à.

- Ai bảo em là con gái, em là Thôi Chấn Linh thì có.

- Ừ thì tôi là Linh thối chân đấy, nhưng có chết tôi cũng không dọn bãi chiến trường kia đâu.

Con Bin chỉ biết kêu ư ử rồi ngeo nguẩy đuôi lấy lòng, còn mình thì còn chẳng hiểu tại sao Linh lại than vãn như thế. Nhưng khi mình bước vào nhà thì ôi thôi suýt nữa thì nôn sạch ít bọt đánh răng nuốt phải từ hôm qua và lúc sáng. Con Bin đi bậy ra khắp nhà, bãi to, bãi bé thi nhau bốc mùi kinh hoàng còn hơn cả bãi tha ma hay cái cống ngoài đường kia. Ngay đến con Bin còn không chịu được thì thảo nào Linh dù đau chân cũng cố lế lết ra khỏi vùng đất chết này. Vừa về nhà mới, chưa ăn được cái gì ngon ngẻ đã bị đi ỉa rồi bày bừa ra. Con chó. >_

Truyện Chữ Hay