Haier sau khi đem lão bà nhà mình an bài trong Rừng Cấm xong, liền đi theo Harry cùng Snape đi tới rừng rậm Albania.
Rừng rậm Albania nằm ở vùng Oxford của nước Anh nằm ở trung tâm thượng nguồn sông Thames.
Rừng rậm Albania cũng được gọi là rừng rậm màu nâu đạm, là bởi vì khắp khu rừng tập hợp toàn những lá rụng đầy mỹ lệ.
Harry cùng Snape hai người nhàn nhã mà đi vào rừng rậm, Haier biến thành bộ dáng con rắn dài bốn năm mét bò ở phía trước dẫn đường.
Rừng rậm này tương đối gần với thế giới Muggle, cũng từng có những phù thủy khác từng tới đây.
Harry cùng Snape lại đi vào chỗ sâu trong rừng rậm, nơi này là cấm địa của Muggle.
Lại bởi vì là mùa đông, cho nên có rất ít động vật.
Toàn bộ khu rừng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có thể thấy hai người cùng một con rắn.
Tuy nói Harry cùng Snape hai người đi rất nhàn nhã, nhưng là hai người trong tay vẫn là gắt gao mà nắm chặt đũa phép, nếu có chuyện gì phát sinh, có thể nhanh chóng mà đối phó.
Bọn họ đi thật lâu thật lâu, ước chừng khoảng một ngày.
Rốt cuộc, cuối cùng dừng lại ở một thác nước bị đóng băng.
Thác nước nguyên bản rất rộng lớn, sau khi đóng băng có vẻ phá lệ hùng vĩ.
Ánh sáng mặt trời chiếu ở trên mặt băng, phản xạ ra từng ánh sáng mỹ lệ sáng rọi.
"Thật đẹp a." Harry cảm thán nói.
Snape xoa xoa đầu Harry, "Nếu em thích, chúng ta sau này lại đến."
Harry quay đầu lại nhìn Snape, lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Haier đem hai người đưa tới một dòng suối nhỏ bị đóng băng, [ chính là nơi này.
]
Harry cúi đầu quả nhiên ở khe đá nhìn thấy một đóa hoa nhỏ màu trắng tuyệt đẹp.
Nhưng là bởi vì không phải buổi tối, cho nên không có ánh sáng trắng chiếu sáng, cũng không có mùi hương.
Snape cùng Harry hai người ngồi ở bên dòng suối nhỏ, chờ đợi màn đêm buông xuống.
Rốt cuộc ánh trăng chậm rãi treo lên không trung, đóa hoa trắng tinh kia nở rộ ra ánh sáng chói mắt, nhẹ nhàng bay tới, mùi hương mê người.
Harry hướng về phía Snape gật gật đầu, "Là lúc này."
Snape nắm chặt tay Harry, dùng ánh mắt cổ vũ nhìn Harry.
[ đến đây đi, Haier.
] Harry nằm ở trên mặt đất, chờ đợi nọc độc của Haier.
Vì bảo đảm không có sai lầm, Haier cũng cắn vào ngực trái của Harry.
"A!!" Nọc độc từ từ thấm vào, Harry bắt đầu cảm thấy đau đớn vô cùng.
Snape không đành lòng mà ôm lấy Harry, đem ngón tay nhét vào trong miệng Harry, phòng ngừa Harry cắn bị thương chính mình.
Đau đớn làm Harry không tự giác mà cắn chặt răng, hai hàm răng nhỏ cắn chặt tay Snape, chảy ra máu tươi.
Snape tựa như không có cảm gì một chút cũng không hề để tâm.
Chỉ là nôn nóng mà nhìn Harry đau đớn.
Harry cảm nhận được nỗi đau không phải đến từ cơ thể, mà là đến từ linh hồn.
Sau khi nọc độc tiến vào trái tim, giống như là bị mùi hương thần bí lôi kéo, từ từ tiến vào linh hồn Harry.
Nọc độc như là đang dạo quanh linh hồn Harry, giống như là đang tìm kiếm cái gì đó.....!
Rốt cuộc, Harry chịu không được đau đớn, đã ngất xỉu.
Snape nhìn Harry ngất xỉu trong lòng ngực của mình, lại không có biện phápn nào.
Hắn biết, điều hắn làm được bây giờ chỉ là chờ đợi.
Thời gian từ từ trôi qua, khuôn mặt Snape xám như tro tàn theo tuwfgng giây phút chờ đợi, nếu không phải còn có thể cảm nhận được hơi thở của Harry, hắn sợ là chính mình cũng không thể kiên trì được.
Trong lòng Snape hiện lên vô số khả năng, nhiều nhất chính là đừng chết, đừng chết!
Sau cùng, trái tim Snape dần dần bình tĩnh lại, bởi vì nếu Harry có chết cũng không sao hết, bởi vì hắn sẽ chết cùng với Harry.
Bọn họ là linh hồn giao hòa, bọn họ ký kết khế ước bạn lữ, bọn họ cho dù có chết cũng sẽ lại ở cùng nhau.
Đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa, vĩnh viễn ở bên nhau..