Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

chương 132: tụ hội

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khi ánh dương ngày mới lưu loát tiến vào Spinners End, mang đến tia ấm áp cho con ngõ nhỏ vẫn luôn u ám, thoạt nhìn nó cũng không có lạnh lẽo và u ám nhiều lắm.

Có một căn nhà nhỏ làm tất cả mọi người ở Spinners End kiêng kị, cũng làm người khác cảm thấy rất thần bí.

Sau khi có một người phụ nữ ăn mặc sang chảnh ghé thăm, suốt ba ngày, căn nhà kia đều bị vây quanh bởi đám cú mèo không biết từ đâu tới, làm người ta có một loại cảm giác không rét mà run.

Căn nhà nhỏ thật vất vả lắm mới yên tĩnh trở lại, hôm nay lại xuất hiện một nhóm thiếu niên thiếu nữ không phải là người thuộc khu vực này.

Đi đầu là một thiếu niên có mái tóc bạch kim ăn mặc hoa lệ, cậu cao ngạo mà ngẩng đầu, có chút khinh thường và ghét bỏ nhìn con hẻm Spinners End nghèo xơ nghèo xác.

Nắm tay thiếu niên tóc bạch kim là một thiếu niên tóc đỏ thoạt nhìn qua trông rất tầm thường, cách ăn mặc và cử chỉ của cậu so với thiếu niên tóc bạch kim thì đều kém xa, cậu chỉ có vẻ hoạt bát phù hợp với lứa tuổi của cậu.

Theo sát sau lưng họ là một nam một nữ.

Cô gái mặc một bộ quần áo bình thường, mái tóc dài màu nâu có chút xoăn, khuôn mặt rất tinh xảo, nếu nhìn kỹ ánh mắt nàng, ngươi sẽ phát hiện ánh mắt kia phát ra tia sáng thông minh sắc sảo.

Chàng trai đứng bên cạnh cô gái thì có vóc dáng cao lớn, có chút ngu đần.

Cậu ta luôn đi sát bên cạnh cô gái, nhưng không có nắm lấy tay của cô gái.

Hàng xóm chung quanh nghe thấy tiếng bọn họ nói chuyện với nhau.

"Thì ra nhà của giáo sư Snape ở chỗ này." Thiếu niên tóc đỏ nói.

"Ron, đầu óc của cậu mau quên quá đó." Cô nàng tóc nâu đánh một cái vào sau ót của Ron, "Chẳng lẽ cậu không nhớ Harry đã từng nói qua sao?"

Ron ủy khuất trừng mắt liếc nhìn Hermione, sau đó lại nhìn người yêu của mình xin giúp đỡ, "Draco"

Thiếu niên tóc bạch kim cũng chính là Draco chỉ nói một câu tượng trưng với cô nàng, "Hermione, đừng đánh đầu Ron nữa."

Hermione nhún vai, "Được thôi." Nói xong, cô nàng nhìn chàng trai đứng bên cạnh mình, "Neville, cậu xác định là căn nhà này sao?"

Neville nhìn bức thư trong tay, xác định gật gật đầu, "Ừ, không sai.

Chính xác là địa chỉ mà Harry viết trên thư."

Bốn người xếp thành một hàng, có chút câu nệ mà sửa sang lại quần áo.

Draco đi lên phía trước, nhẹ nhàng gõ lên cánh cửa đang đóng chặt.

Chỉ chốc lát sau, một người đàn ông áo đen cao lớn mở cánh cửa ra, cũng đứng đó không nhúc nhích mà nhìn bốn con tiểu động vật.

Bốn con tiểu động vật khẩn trương mà ngừng thở, sau đó đồng loạt kêu lên, "Xin chào, Giáo sư Snape."

Nghe thấy nhóm tiểu động vật đang sợ hãi mà vẫn lễ phép chào hỏi, Snape vừa lòng gật gật đầu, cho bọn họ bước vào lãnh địa của mình.

Harry vội vàng tiến lên ôm các bạn bè thân thiết nhất của mình.

Snape bị lãng quên ở trong góc, hắn trơ mắt mà nhìn người yêu của hắn ôm người khác trên mặt còn mang theo nụ cười vui vẻ, cái này làm cho hắn cảm thấy có chút khó chịu.

A, Merlin, dục vọng chiếm hữu của xà vương thật đúng là...!

"A, đã lâu không gặp, các bạn của mình." Harry lại gần đánh giá nhóm bạn đã nửa tháng không gặp, cậu vui vẻ nở nụ cười.

Bốn con tiểu động vật lần lượt trả lời, sau đó Harry mới dẫn bọn họ đến ngồi trên ghế sô pha.

Ghế sô pha không quá lớn, vừa vặn đủ chỗ cho sáu người ngồi.

Harry dò hỏi các bạn của mình, "Các cậu muốn uống cái gì?"

"Cái gì cũng được." Draco lên tiếng trả lời, làm khách trong nhà người khác, còn đòi hỏi này nọ thực sự không phải là điều mà một quý tộc nên làm.

Nghe thấy Draco nói như thế, bọn Hermione cũng gật đầu liên tục, "Cái gì cũng được."

Harry nhìn về phía Snape, "Severus, anh đi pha mấy ly cà phê, có được không." Tuy rằng cuối câu mang theo nghi vấn, nhưng ngữ khí là rất khẳng định.

Loại ngữ khí sai sử Snape làm việc này, thực sự làm bốn con tiểu động vật cảm thấy sợ hãi.

Nhìn nhóm tiểu cự quái đang cảm thấy kinh ngạc, Snape cảm thấy tâm tình của mình tốt hơn một chút nên cong khóe miệng, cố ý nhìn bốn người Draco nói, "A thật hy vọng các ngươi có thể uống được"

Nói xong, Snape thật sự đi pha cà phê.

Bốn con tiểu động vật bưng ly cà phê tinh xảo, đúng thật là họ có chút không thể uống được.

Đây chính là cà phê do giáo sư Snape pha, đích thân pha đó.

Có thể hay không đem nó về để giữ làm kỷ niệm, có thể hay không đem nó về làm vật gia truyền.

Merlin!.

Truyện Chữ Hay