Nhà hàng A chính là nhà hàng mà Lâm Ngạo Thiên gặp mặt Jessica để bàn công chuyện. Cà hai đang nói chuyện, bàn bạc này nọ về các lĩnh vực khác nhau thì bỗng nhiên Tư Gia Long bước vào, vẻ mặt hơi hoảng hốt. Anh ta ghé vào tai Lâm Ngạo Thiên nói nhỏ:
- Lão đại, vừa nãy tôi phát hiện một nhân viên có hành động mờ ám. Tôi đã tra hỏi ra, nhân viên đó lén bỏ thuốc kích dục vào rượu.
Tư Gia Long gấp gáp báo cáo, anh lo lắng Lâm Ngạo Thiên đã uống phải rượu bị bỏ thuốc này.
- Tôi biết rồi, cậu ra ngoài đợi tôi!
Lâm Ngạo Thiên thận trọng nói. May mà hắn chưa động vào rượu, vì hắn không có thói quen uống rượu khi bàn công việc. Hắn cũng nghi ngờ là Jessica giở trò nên chăm chút nhìn Jessica.
Jessica bị Lâm Ngạo Thiên nhìn như vậy, bối rối hỏi lại:
- Có chuyện gì thế?
- Tôi muốn hỏi cô, có phải cô bỏ thuốc vào rượu?
Lâm Ngạo Thiên khoanh tay, tựa người vào ghế mà chất vấn Jessica. Ngược lại, Jessica hoảng hốt đứng phắt dậy:
- Sao cơ, trong rượu có thuốc. Tôi đã uống...
- Cô đừng giả bộ nữa, Jessica, cô khiến tôi thất vọng.
Lâm Ngạo Thiên đứng lên phủi áo, lúc hắn chuẩn bị đi thì nghe thấy tiếng "rầm" một cái, quay người lại thấy Jessica ngã xuống đất nhíu mày khó chịu. Hơi thở Jessica bất ổn, cô liên tục thở dốc:
- Tôi...tôi không có bỏ thuốc...ưm nóng quá...
- Mẹ kiếp, Tư Gia Long!
Lâm Ngạo Thiên gọi Tư Gia Long vào xem tình hình của Jessica thế nào. Tư Gia Long hoảng hốt trả lời:
- Có lẽ không phải do Jessica bỏ thuốc, bởi vì đây là loại thuốc mạnh nhất.
- Vây bây giờ phải làm thế nào? Gọi bác sĩ đi...
- Được, thưa lão đại!
Nhật Bản...
- Nguyệt Nhi, cẩn thận bị đụng thai đó...
Hảo Niệm giống như người hầu, chạy ngược chạy xuôi theo sau Tần Nguyệt Nhi. Còn Nguyệt Nhi cô cứ như trẻ con vậy, chơi hết chỗ này tới chỗ nọ, khiến cho Hảo Niệm mệt rã rời khi phải theo sau.
- Cậu yếu ớt thế, mới vậy đã mệt.
Nguyệt Nhi tươi cười quay sang nhìn con bạn thân đang thở hổn hiển, sau đó lại cất tiếng trêu chọc.
- Bộ cậu và Từ Khải...chưa phát sinh quan hệ sao?
Hảo Niệm bị trêu đỏ hết mặt, đập Nguyệt Nhi một cái:
- Này, bọn tớ mới hôn có mỗi một lần duy nhất...
- Thật sao? Kĩ thuật thế nào?
- Cái con bé này, xấu hổ quá đi mất...
Du Hảo Niệm mặt đỏ như cà chua chín, tiếp tục đập đập Nguyệt Nhi. Còn Nguyệt Nhi cô thì cười khì khì.
Cô bạn Hảo Niệm này của cô đã nghiện rồi còn ngại, cô phải nhân cơ hội chỉ bảo một chút kinh nghiệm cho Du Hảo Niệm thôi.
- Này, cậu cũng phải chủ động nên, chứ Từ Khải EQ thấp lắm.
Du Hảo Niệm mặt đỏ bừng bừng, miệng thì lắp lắp. Từ lúc nào mà Nguyệt Nhi đầu óc lại đen tối như vậy chứ?
- Chủ...động gì chứ...
- Cậu không chủ động thì bao giờ mới hớp hồn Từ Khải được đây. Để tớ chuẩn bị cho cậu bộ đồ ngủ quyến rũ nhất hành tinh nhé.
Nguyệt Nhi không thể ngừng trêu chọc Du Hảo Niệm được. Cô tiếp tục giảng giải bí quyết cho cô bạn thân, chứ ngây thơ quá cũng khổ...
- Hứ, cậu đen tối quá à...
Ngày hôm sau...
Ting...ting...
Chuông điện thoại vang lên ầm ĩ, phá hoại giấc ngủ của Jessica. Cô lười biếng móc điện thoại ra:
- Alo!
Đầu dây bên kia bất ngờ khi người nghe điện thoại lại là một người phụ nữ.
- Cô là ai?
Nguyệt Nhi tức giận hỏi. Sáng sớm cô gọi cho Lâm Ngạo Thiên vì nhớ hắn quá, nhưng không ngờ người trả lời mình lại là một người phụ nữ khác.
- Tôi...
- Cô tỉnh rồi?
Đúng lúc đó, Lâm Ngạo Thiên bước vào nói. Giọng nói của hắn, Nguyệt Nhi biết rất rõ. Cô liền tắt máy lại. Không ngờ Lâm Ngạo Thiên đi Pháp là để ngoại tình. Cô thật buồn và thất vọng.
Ở bên kia, Jessica còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra. Lâm Ngạo Thiên tiến lại gần, khoanh tay nhìn Jessica:
- Thật sự không phải cô?
- Tôi không có thật mà. Mà chiếc điện thoại này là của ai, của anh sao?
Lâm Ngạo Thiên thấy Jessica cầm điện thoại của mình cũng chẳng bất ngờ lắm. Hắn cầm lấy điện thoại từ tay Jessica và trả lời lãnh đạm.
- Có lẽ tối qua nó rơi ở đây.
Tối qua rất gấp gáp, đưa Jessica về khách sạn trong lúc Jessica bị bỏ thuốc, hắn khó chịu vô cùng. Đưa về đến phòng hắn lập tức đi ra ngoài, không để ý đến điện thoại của mình bị rơi. May là hôm qua bác sĩ nữ tới kịp nên đã giúp Jessica ngâm nước để hạ thuốc.
Jessica cảm thấy có lỗi, ấp úng nói:
- Hồi nãy Lâm phu nhân có gọi điện, tôi lỡ nghe máy...
Lâm Ngạo Thiên nhíu mày, nhưng lại nhanh chóng trở về bộ dạng lạnh lùng. Nhìn Jessica một lúc, hắn nói:
- Nếu không phải do cô làm thật, tôi tạm tin cô. Bây giờ tôi phải về nước, chuyện công việc bàn sau vậy.
Lâm Ngạo Thiên bỏ lại một câu rồi vội vã rời đi. Tuy hắn đã cố bình tĩnh rồi, nhưng trong lòng hắn vẫn lo sợ, sợ bảo bối nhỏ của mình hiểu nhầm mà nghĩ linh tinh. Hắn phải nhanh trở về để giải thích chuyện này.
Nhất định đang có kẻ nào đó đứng sau giở trò, Lâm Ngạo Thiên này sẽ không tha cho kẻ đó!
...