“Quản gia, ai cho người đàn bà điên này tới đây” Mộ Dung Lăng Phong bắt được cánh tay Âu Dương Hồng đang muốn tát lên mặt Từ Trạch Á lạnh lùng nói
“Anh họ, anh họ, em là Hồng Hồng a?” Vừa thấy Mộ Dung Lăng Phong, Âu Dương Hồng liền nũng nịu nói
Mộ Dung Lăng Phong không để ý tới Âu Dương Hồng mà đi tới trước mặt Từ Trạch Á ôm vai cậu kéo đến ngồi lên sô pha, “Lão Vương, lấy hộp thuốc tới đây”.
“Anh họ, anh không nhớ em sao? Em là em họ Hồng Hồng của anh đây” Âu Dương Hồng tiếp tục ôn nhu lời nói nhỏ nhẹ không thể tưởng tượng được vài năm không gặp anh họ càng ngày càng đẹp trai nha, quả nhiên là người lí tưởng cô ta chọn.
“Ai cho cô đánh Tiểu Á?” Nhìn về phía Âu Dương Hồng, Mộ Dung Lăng Phong lạnh lùng hỏi
“Anh họ, anh hiểu lầm rồi, đứa nhỏ này chẳng những ỷ vào anh, đối em không lễ phép còn ăn nói lỗ mãng với em, cho nên em mới thay anh dạy nó” Vừa thấy Mộ Dung Lăng Phong thật sự sinh khí, Âu Dương Hồng vội vàng cười cười nói
“Tiểu Á có đau không?” Nâng gương mặt sưng đỏ của Từ Trạch Á lên, Mộ Dung Lăng Phong lo lắng hỏi trong lòng cũng đau xót, nữ nhân chết tiệt này tẫn nhiên dám ra tay đánh Tiểu Á của anh.
“Baba, con không sao” Từ Trạch Á an ủi nói
“Đừng nhúc nhích, bôi thuốc trước đã” Nhận hộp thuốc trong tay quản gia, Mộ Dung Lăng Phong cẩn thận từng li từng tí bôi thuốc lên nửa bên mặt sưng đỏ của Từ Trạch Á.
Anh họ quan tâm đứa con hoang này đến mức này sao? Âu Dương Hồng thấy Mộ Dung Lăng Phong hoàn toàn không đếm xỉa đến sự tồn tại của cô ta, lại thấy anh họ đối xử tốt với đứa con hoang kia như vậy, trong lòng càng thêm tức giận, cô ta không tin cô ta so ra còn kém hơn cả đứa con hoang kia.
“Anh họ, đứa con hoang này chẳng những không có quan hệ gì với anh lại càng không phải con anh, anh đối tốt với nó như vậy làm gì?
“Tôi lặp lại lần nữa, Tiểu Á không phải con hoang, mong cô nói chuyện tôn trọng người khác một chút, Tiểu Á là con tôi, là người quan trọng nhất của tôi” Mộ Dung Lăng Phong ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Âu Dương Hồng cảnh cáo nói
“Anh họ ——–” Chạm đến ánh mắt lạnh như băng kia của Mộ Dung Lăng Phong, Âu Dương Hồng không khỏi run rẩy một cái, lời nói đằng sau cũng không dám nói ra, xem ra anh họ đối xử với đứa nhỏ này không phải là tốt bình thường, cô ta cũng không thể lại đụng vào địa lôi() được, cô ta đến đây cũng không phải chỉ đến không.
() Thủy lôi, bom mìn
“Lão Vương, đuổi nữ nhân độc ác này đi cho tôi” Đối quản gia, Mộ Dung Lăng Phong phân phó nói
“Lão gia, chính là biểu tiểu thư cô ấy ——” Quản gia cũng có chút khó xử, dù sao nữ nhân này cũng là em họ của lão gia, hơn nữa còn là do lão gia gia phu nhân bảo tới.
“Anh họ, là chú với cô bảo em tới, anh như thế nào lại đuổi em về chứ? Ô ô, em không cần —–” Âu Dương Hồng ngay lập tức thay một bộ dáng đáng thương hề hề.
“Tôi mặc kệ là ai bảo cô tới đây, nhưng là nơi này không chào đón cô” Ôm Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong như trước lạnh lùng nói người dám cả gan làm tổn thương Tiểu Á của anh, mặc kệ là ai anh cũng sẽ không tha thứ.
“Anh họ, em sai rồi không được sao? Xin anh tha thứ cho em một lần đi?” Âu Dương Hồng bộ dáng sám hối nói
“Baba, baba liền tha thứ cho cô họ một lần đi,” Dù sao cũng là em họ của baba, Từ Trạch Á cũng không muốn vì cậu mà quan hệ của baba với thân thích trở nên ầm ĩ, như vậy không tốt.
“Cái kia, con là Tiểu Á đi, cô vừa rồi chẳng qua là nhất thời sinh khí nên mới đánh con, thật sự là rất xin lỗi con” Nhìn Từ Trạch Á, Âu Dương Hồng một bộ dáng chân thành xin lỗi.
“Cái kia, cô họ, con không sao” Nếu người ta cũng đã thật tâm xin lỗi, cậu là con trai cũng không thể tính toán chi li với một người phụ nữ được a.
“Nếu Tiểu Á đã nói vậy thì trước cho cô ở lại chỗ này, nếu còn dám thương tổn bất cứ người nào thì lập tức cút khỏi đây cho tôi” Mộ Dung Lăng Phong lạnh lùng nói rồi sau đó ôm Từ Trạch Á lên lầu.
“Em đã biết, anh họ” Âu Dương Hồng một bộ dáng thành khẩn đáp ứng, vừa thấy thân ảnh Mộ Dung Lăng Phong biến mất, ánh mắt lập tức trở nên bén nhọn, Âu Dương Hồng như thế nào có thể thất bại dưới tay một đứa con hoang, chuyện này là không có khả năng.
BB, LNMACN +
Edit + Beta: Hanbie Đăng bởi: admin