“Baba còn chưa về sao?” Từ Trạch Á nhìn đồng hồ đã báo h nhưng chưa có nghe được thanh âm của baba, đoán rằng baba còn chưa có trở về, bằng không nhất định sẽ đến chúc cậu ngủ ngon
“————–“
Mười một giờ
“————-“
Mười hai giờ
Từ Trạch Á dụi dụi mắt, mắt có điểm không mở ra nổi, nhưng vẫn muốn chờ baba về, bằng không thì tâm tình cảm giác không nỡ
“Bang bang —- bang bang —–” Là tiếng bước chân, là baba trở về sao? Từ Trạch Á đứng lên chạy tới mở cửa phòng vươn đầu ra nhìn thì thấy đúng là Mộ Dung Lăng Phong đã trở lại
“Baba — baba ——“
“Tiểu Á, con như thế nào còn chưa ngủ?” Nhìn thấy Từ Trạch Á vươn đầu ra, Mộ Dung Lăng Phong lo lắng hỏi, phải biết rằng hiện tại đã cũng đã rạng sáng rồi
“Con đang đợi baba” Từ Trạch Á như trước dụi dụi mắt, không thể tưởng được ngồi chờ cũng đã trễ đến như vậy rồi
“Tiểu Á, lần sau baba về trễ, con không cần chờ baba, bởi vì sáng ngày mai con còn phải đi học nếu không sẽ không dậy nổi
Vỗ nhẹ đầu Từ Trạch Á Mộ Dung Lăng Phong cưng chiều nói vốn đêm nay anh không tính trở về, nhưng nghĩ đến Tiểu Á lại trở về, bởi vì không nhìn thấy Tiểu Á tâm tình anh lại không nỡ.
“Dạ, baba, baba như thế nào trễ như vậy mới về? Có phải bề bộn nhiều việc hay không?” Ghé vào lòng Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á cảm giác khí tức trên người Mộ Dung Lăng Phong khác khác, có chút mùi phấn son trang điểm của nữ sinh
“Cái kia —- baba —— cùng Minh Vũ đi uống rượu, không biết đã uống đến trễ như thế này”
(Đồ nói dối 凸(` ロ’)凸)
Uống rượu? Baba nói uống rượu nhưng sao không ngửi thấy chút mùi rượu nào nha? Quên đi, khẳng định là cậu lo lắng quá, baba dù sao cũng là người lớn, người lớn có cuộc sống của người lớn không phải trẻ con như cậu nên hỏi. “Dạ, kia baba con đi ngủ, baba cũng đi ngủ sớm một chút đi
“Ừ, ngủ ngon
“Baba, ngủ ngon” Tâm tư Từ Trạch Á có điểm phức tạp rời khỏi cái ôm của Mộ Dung Lăng Phong.
“Tiểu Á ———-” Mộ Dung Lăng Phong gọi Từ Trạch Á lại.
“Baba, có chuyện gì sao?” Từ Trạch Á dừng bước xoay người nhìn Mộ Dung Lăng Phong
“Tiểu Á —-” Mộ Dung Lăng Phong đi đến trước mặt Từ Trạch Á hai tay nhẹ nhàng nâng khuôn mặt Từ Trạch Á lên, ở trên môi cậu nhẹ nhàng hôn một cái, ôn nhu nói: “Tiểu Á, ngủ ngon” rồi sau đó liền đi về phòng mình
Từ Trạch Á sững sờ, baba vừa rồi là —– baba vừa rồi là ——— baba vừa rồi đã hôn cậu, tuy rằng rất nhẹ rất ngắn ngủi, nhưng baba quả thật đã hôn cậu, Từ Trạch Á nhất thời mặt đỏ tim đập, rất nhanh trở lại phòng mình đóng cửa lại.
Baba hôn cậu, baba hôn cậu ——– baba ——- xoa xoa môi của chính mình, Từ Trạch Á trong lòng giống như nai con đi loạn, mới vừa rồi còn có điểm buồn ngủ như vậy, hiện tại đột nhiên thanh tỉnh hẳn lên.
Tuy rằng cậu biết rõ cái hôn kia của baba là hôn chúc ngủ ngon, chính là cậu cảm thấy rất ngọt ngào lại có chút chờ mong, mong muốn càng nhiều ———
Trời ạ, mình đang suy nghĩ cái gì a? Lắc lắc đầu, Từ Trạch Á lập tức tự trách mình, cậu như thế nào lại có thể đối baba ôm tình cảm khác thường, nếu để baba biết nhất định sẽ chán ghét cậu, cậu không cần baba chán ghét, cho nên cậu tuyệt đối không thể để cho baba biết cậu thích baba, không phải kiểu thích cha con, mà là kiểu ———— Đăng bởi: admin