Bảo Bối Em Là Ai

chương 38: cầu xin

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Hoắc tổng! Hoắc tổng! Lớn chuyện rồi!"

Long Phi trên tay cầm điện thoại, lao ngay đến bên cạnh Hoắc Tần Phong.

Anh ta lúc này đang quấn khăn tắm, nằm dài trên ghế nệm đặt ngoài hồ bơi.

Để mặc cho hai cô gái ngoại quốc mặc bikini, đang vui vẻ xoa kem chống nắng lên khắp cơ thể của mình.

"Ngài mau xem đi!"

Vừa nói Long Phi liền bước vội đến, đem chiếc điện thoại đang phát bản tin nóng đến trước mặt Hoắc Tần Phong.

Trên đó là hình ảnh chụp lại những giấy tờ, hợp đồng, danh sách giao dịch tiền tệ, và đan xen là hình ảnh ghi lại cảnh áp giải đối tượng bị bắt giữ.

Kèm theo giọng vị MC vang lên:

[Vào giờ chiều nay, một tài khoản nặc danh có tên là S, đã tung lên mạng một loạt chứng cứ, cùng bản danh sách dài, ghi tên những vị quan chức tham gia vào đường dây mua bán dự án ma.

Theo như chứng cứ do tài khoản này cung cấp, nguồn vốn huy động cho những bản hợp đồng ảo, chiếm đến % từ ngân hàng nhà nước.

Tuy chưa thống kê được con số cụ thể, nhưng điều này đã gây ra thiệt hại vô cùng to lớn.

Có lẽ đây chính là cuộc triệt phá đường dây tham nhũng lớn nhất trong năm trở lại đây, với sự tham gia của một loạt những tên tuổi lớn, có sức ảnh hưởng đến nền kinh thế thị trường.

Cụ thể như tổng giám đốc công ty thương mại Bạch Lâm, tổng giám đốc công ty xây dựng BK, trưởng ban quản lí kinh tế, phó giám đốc sở kế hoạch và đầu tư....

Tổng thanh tra chính phủ Hà Doãn Bằng, cùng tham mưu trưởng PCTN, phối hợp cùng cục cảnh sát thành phố K, đang nhanh chóng tiến hành mở rộng phạm vi điều tra.

Mặc dù chưa có thông tin chính thức xác nhận từ phía các bị cáo, nhưng chúng tôi hy vọng, rất nhanh sẽ gửi đến cho quý vị kết quả chính xác nhất.

Sau đây là phóng sự ghi lại tại hiện trường...]

Vừa nghe đến cái tên Bạch Uyển Đồng, mọi tế bào trên cơ thể Hoắc Tần Phong đột ngột căng lại, nhịp tim vượt ngoài tầm kiểm soát mà đập như trống giục.

Anh nghiến chặt răng, như giận dữ với phản ứng ngu ngốc của cơ thể, nên vội vàng xoay người ngồi dậy, vơ lấy cốc rượu trên chiếc bàn gỗ bên cạnh, mà nốc cạn một hơi.

Long Phi vẫn chăm chú dán chặt mắt vào màn hình, rồi lo lắng phân tích: "Hoắc tổng, chuyện này chắc chắn là có ẩn tình.

Bạch tổng không thể làm ra những chuyện như thế được.

Có khi nào, cô ấy là bị người ta ám hại không?"

Bất giác tay Hoắc Tần Phong run lên một nhịp, làm đá trong cốc va vào nhau tạo thành âm thanh rõ rệt.

Sau khoảnh khắc mất đi sự bình tĩnh, Hoắc Tần Phong chậm rãi nhếch cánh môi cười nhạt.

"Liên quan gì đến tôi? Cô ta ngu ngốc, thì tự mình nhận lấy hậu quả, cái kết thật là có hậu."

Hoắc Tần Phong nói ra những lời cay nghiệt này, là Long Phi biết chuyện của hai người bọn họ, thật sự không còn cứu vãn được nữa rồi.

Suốt một tuần nay, Hoắc tổng trở nên sạ đoạ, phóng túng.

Có lẽ là bản thân đã chịu đả kích lớn, mà không thể nào chấp nhận được.

Long Phi rầu đến thối ruột thối gan, đành mạnh dạn tìm cách khơi gợi lòng thương cảm: "Hoắc tổng...Bạch tổng đã bị bắt đi điều tra rồi! có thể sẽ phải đi tù đó ạ!"

[Chúng tôi hiện đang có mặt bên ngoài sở cảnh sát thành phố K, theo nguồn tin từ phía đại diện cho hay, ít phút nữa sẽ tiến hành lấy lời khai đối chứng của các bị cáo...]

Nghe thấy tiếng phóng viên hiện trường vẫn văng vẳng bên tai, Hoắc Tần Phong không nén được cơn giận đang cuộn dâng trong cơ thể, mà giật lấy máy điện thoại của Long Phi, ném thẳng xuống biển, rồi hét lớn: "Biến!"

Long Phi thì không sao, nhưng hai cô gái bên cạnh đã bị Hoắc Tần Phong dọa cho chết khiếp, không ai bảo ai, liền cuống quýt co cẳng chạy mất.

Hoắc Tần Phong như con thú lao đầu xuống nước, điên cuồng sải rộng tay mà bơi.

Mỗi một nhịp nghiêng đầu thở, là cảm giác ngột ngạt ép chặt lấy lồng ngực anh.

Hình ảnh Nhược San bị áp giải lên xe với gương mặt hoảng sợ, càng lúc càng mãnh liệt xâm lấn lấy tâm trí.

Tự nhủ phải hoàn toàn quên đi người phụ nữ đáng ghét đó, thì cô ta lại như bóng ma quấn chặt lấy anh không rời.

Công ty Bạch Lâm.

Bạch Lâm Cảnh nghe thấy tin tức từ Bạch Lâm Ngạn gọi về, liền tức tốc lê thân thể yếu ớt chạy đến Bạch Lâm.

Ngay cả ông cũng không thể tin nổi con gái mình lại dám tham gia vào những việc phi pháp đó.

Nên sau khi biết chuyện, việc đầu tiên ông quan tâm, không phải là tình trạng của Nhược San, mà là phải nhanh chóng tách cô ra khỏi Bạch Lâm càng sớm càng tốt.

Ngồi trong phòng làm việc cùng với vị luật sư của công ty, Bạch Lâm Cảnh tranh thủ hoàn tất một số giấy tờ chuyển nhượng.

Ngay sau đó, bình tĩnh ra lệnh cho Bạch Lâm Ngạn: "Tôi bây giờ sẽ cùng luật sư đến sở cảnh sát, chú ở lại lo lót giấy tờ xác nhận, tìm đến chỗ tốt một chút, hết bao nhiêu không thành vấn đề.

Miễn bất động sản và động sản liên quan đến Bạch Lâm, phải được chuyển giao ngay cho Lăng Đằng trước khi bọn họ kịp thời phong toả điều tra."

Vị luật sư đẩy cao gọng kính trấn an: "Rất may là tài khoản mà Bạch tổng sử dụng để giao dịch, không hề liên quan đến Bạch Lâm, nên chúng ta hoàn toàn có cơ hội để xoay chuyển tình thế."

Bàn bạc xong xuôi, vị luật sư theo Bạch Lâm Cảnh ra xe, tiến đến sở cảnh sát thành phố K.

giờ tối tại biệt thự của Tề Long.

Nguyệt Dực tựa lưng vào bức tường, cố nhích hai bàn tay rướm máu, từng chút tì vào nhau hòng thoát ra khỏi sợi dây trói.

Chừng vài giây sau, anh nhìn tên Mã Đại đang thong thả ngồi trên ghế chơi game, thì thào lên tiếng:

"Tao...muốn đi vệ sinh!"

Hắn còn đang dở trận, nên buông lời châm chọc: "Mày cứ đi luôn ra đó đi!"

"Tao nhắc lại! Tao muốn đi vệ sinh."

Thấy Nguyệt Dực giận dữ gằn lên, Mã Đại đành khó chịu buông điện thoại đứng dậy, vừa bước về phía anh, vừa cằn nhằn khinh thường: "Nguyệt Dực, mày đừng tưởng rằng mình vẫn còn vị thế như trước, nên biết điều một chút, may ra còn giữ được cái mạng rách."

Ngay khi Mã Đại cúi đầu xuống, toan định cầm tay Nguyệt Dực lôi dậy, thì anh liền lạnh lùng cất giọng, ánh mắt phóng ra đầy sát khí: "Mày, nên lo cho bản thân trước đi!"

Mã Đại bất giác nhìn lên.

Ngay lúc này, Nguyệt Dực nhanh như cắt vòng sợi dây trói qua cổ Mã Đại, dùng lực lớn xoay đúng một vòng, ép cơ thể hắn quay ra ngoài trước khi đổ xuống sàn.

Trong tích tắc, Nguyệt Dực đem chân mình móc chặt vào thân thể Mã Đại, nghiến chặt hai hàm răng, ra sức siết lấy sợi dây trên cổ hắn.

Mã Đại hoảng loạn đưa tay hua hua lên phía trên, đôi chân tì xuống hòng tìm cách thoát ra ngoài.

Nhưng không còn kịp, hai mắt hắn lúc này đã tráo trưng dữ tợn, đồng tử mở to căng cứng.

Đến khi Nguyệt Dực buông tay, thì Mã Đại đã chết từ bao giờ.

Ngay khi Nguyệt Dực vừa rút được khẩu súng từ sau thắt lưng của Mã Đại, thì mấy gã bên ngoài đã nhanh chân ập đến.

Anh vội ban cho mỗi tên một viên kẹo đồng, rồi nhanh chóng biến mất.

Từ trên ban công, tên đàn em trông thấy Nguyệt Dực đang chạy ra xe, thì vội vàng rút súng nhắm bắn.

Tuy nhiên, lại bị Tề Long đưa tay ngăn cản.

Nguyệt Dực sau khi rời khỏi biệt thự, liền phóng xe đi như điên.

Trong lòng anh biết, là Tề Long cố ý thả anh đi, bằng không, lại có thể lơi là thiếu cảnh giác vậy, ngay cả chìa khoá xe cũng không thèm lấy đi.

Nguyệt Dực vội vàng bật chiếc màn hình trên xe.

Không ngoài sự lo sợ của anh, tin tức về vụ tham nhũng nổ ra như một quả bom nguyên tử, làm chấn động toàn bộ nền kinh tế của cả nước.

Bất giác, Nguyệt Dực đạp thắng phanh gấp, ngay khi chỉ cách sở cảnh sát không bao xa.

Anh quyết định quay đầu xe, lao nhanh về hướng ngược lại.

Bar Diamond.

Trên chiếc ghế sofa mang phong cách hoàng gia sang trọng, là Hoắc Tần Phong đang thong thả ngồi đó, trước mặt anh là mấy cô vũ nữ đang oằn oại uốn éo, giữa tiếng nhạc DJ ồn ào, cuồng dã.

Bỗng chiếc cửa chính bị một lực lớn làm bật mở, gã nhân viên nam không ngừng hoảng sợ đẩy Nguyệt Dực ra ngoài: "Này anh! Mau đi ra cho tôi, anh không được tự ý xông vào đây!"

Lúc này, ánh mắt của Nguyệt Dực và Hoắc Tần Phong chạm vào nhau.

Khóe miệng Hoắc Tần Phong liền hứng thú nhếch lên, tạo thành ý cười.

Ngay sau đó anh phất tay ra hiệu, gã nhân viên nam nhanh nhẹn hiểu ý, vội vàng vào tắt nhạc rồi lùa hết đám vũ nữ ra ngoài.

Hoắc Tần Phong rút ra một điếu thuốc, từ từ châm lửa hít một hơi, rồi thong thả ngã người về sau ghế.

"Chà chà! Xem ai đây nào? Bộ dạng thật thảm hại, Bạch Uyển Đồng, cô ta đối xử với anh tệ như thế này sao?"

Nguyệt Dực nắm chặt hai bàn tay đã khô đi vì lớp máu, bỏ qua sự giận dữ trong lòng, mà bước đến trước mặt Hoắc Tần Phong, rồi đột ngột quỳ xuống..

Truyện Chữ Hay