"David, chuyện của con và Lina thế nào rồi? Hai đứa định bao giờ cho ta có cháu đây? "
"Chuyện này... Vẫn chưa thể vội vàng được! Cô ấy vẫn cần thời gian để hiểu con... " David có vẻ hơi buồn khi nhắc tới việc này. Phải nói đúng hơn anh đã là người đến sau và cũng là người thua cuộc.
"Sao lại không vội vàng chứ? Ta thấy Lina là một cô gái tốt, lại còn rất xinh đẹp... Bên ngoài chắc có rất nhiều người theo đuổi! Nếu con còn không tự cho mình cơ hội thì e là sẽ để mất một cô gái tốt đó!" Ông Wilson vỗ vỗ vai con trai mình.
Hạ Tử Yên đứng bên ngoài đã nghe hết mọi chuyện. Cô thật sự không muốn làm David khó xử với cha mẹ mình. Cô có thể có được công việc tốt như hiện tại cũng là nhờ David.
"Hạ Tử Yên, David là một người đàn ông tốt! Anh ấy còn giúp mày rất nhiều việc... Mày không thể vì một mối quan hệ không có kết quả mà làm tổn thương anh ấy! "
"Lina.. Em đến khi nào vậy? " David vừa ra ngoài thì thấy Hạ Tử Yên đã đứng đó từ lúc nào.
"Em... Vừa mới tới! Em có chuyện muốn nói với anh! Hay là mình đi ra hoa viên được không? "
Hạ Tử Yên cùng David đi dạo trong vườn, hai người im lặng không ai nói câu nào.
"David... Mấy chậu hoa này...sao trước đây em chưa từng thấy? " Hạ Tử Yên cuối cùng cũng nói chuyện khi nhìn thấy mấy chậu hoa Lavender vừa nảy mầm.
"À... Cái này là do anh mới trồng!"
"David, không phải anh nói với em...khi thấy nó anh sẽ nhớ đến Flora sao?"
"Dù sao đó cũng là chuyện trong quá khứ! Anh nghĩ... Mình cũng nên quên nó rồi! "
Trước đây David đã từng yêu một cô gái, cô ấy là Flora. Flora cũng thích hoa lavender nên hai người cùng nhau trồng một khu vườn chỉ có loài hoa này. Nhưng khi hoa bắt đầu nở rộ thì Flora mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo mà qua đời. Đó chính là lý do anh không muốn nhìn thấy hoa Lavender.
"David... Anh trồng cái này là..vì em thích nó sao?"
"Mặc dù trước đây anh có thể không muốn thấy loài hoa này... Nhưng bây giờ anh có thể thử yêu thích nó... Vì em!!"
"David... Sao anh lại đối tốt với em như vậy? Em không phải là người xứng đáng với anh! " Hạ Tử Yên không kìm chế được mà rơi nước mắt. Cô không ngờ còn có người tốt với mình như vậy!
"Lina, sao em lại không xứng chứ? Đối với anh...em là người con gái hoàn hảo nhất! Vậy nên.. Em đừng khóc được không? Anh rất đau lòng.. " David đưa tay lau nước mắt cho cô.
"David... Chúng ta kết hôn đi!" Hạ Tử Yên nhìn David đề nghị. Có lẽ cô nên đưa ra quyết định rồi.. David là một người tốt! Cho dù bây giờ không yêu cũng không sao! Không phải sống chung thì sẽ nảy sinh tình cảm sao?
"Lina... Em! Em nói thật sao? Em muốn kết hôn với anh?" David cứ ngỡ như mình đang nằm mơ. Cô muốn cùng anh kết hôn?
"Ừm... Em suy nghĩ kỹ rồi! Em muốn ở bên cạnh anh!" Hạ Tử Yên vòng tay ôm David.
"Lina... Anh không muốn miễn cưỡng em làm việc mình không muốn! Nếu như em chưa chắc chắn... Anh có thể chờ!"
Kết hôn là một việc vô cùng quan trọng đối với con người. Mặc dù là ở một đất nước hiện đại như Hoa Kỳ. David không muốn vì anh giúp đỡ cô nên cô mới muốn kết hôn cùng anh. Mà là anh muốn cô thật sự thích anh, yêu anh. Anh muốn cô có một cuộc hạnh phúc. tháng sau...
Vân Ly vừa đi ra từ trung tâm mua sắm vừa nói điện thoại với ai đó.
"A!"
"Xin lỗi... Cô không sao chứ? "
"À.. Tôi xin lỗi! Tôi.." Vừa ngẩng mặt lên thì Vân Ly nhận ra ngay đó là ai.
"Dương.. Dương Hiểu Phàm???" Vân Ly mở to mắt. Dương Hiểu Phàm cũng ở Newyork, Vậy chuyện Tử Yên kết hôn là sao chứ? Không lẽ..
"Cô.. Cô là...bạn của Tiểu Yên!"
Quả nhiên là rất chính xác! Mặc dù gặp nhau rất ít... Nhưng trí nhớ của anh rất tốt!
"Đúng! Anh còn nhớ tôi sao?"
"Những gì liên quan đến Tiểu Yên...tôi không muốn quên!"
Chợt chuông điện thoại vang lên..
"Alo! Anh à.. Em biết rồi! Sau khi lễ kết hôn kết thúc em sẽ về ngay!"
"Được rồi... Em nhớ mà!" Vân Ly cúp điện thoại.
"Anh Dương, tôi có việc phải đi đây! Tạm biệt!!! "
"À..Cô sắp kết hôn sao?"
"Không có! Là Tử Yên!! "
"Tử Yên?? Cô nói cái gì vậy? Cô ấy... Sao có thể kết hôn chứ? " Dương Hiểu Phàm như nghe được tin gì đó vô cùng khủng khiếp. Anh giữ chặt vai Vân Ly.
"Anh... Không biết sao? " Vân Ly còn tưởng là Dương Hiểu Phàm đến chúc phúc cho Hạ Tử Yên.
"Không!! Tuyệt đối không thể được! "
Tại buổi ra mắt sản phẩm mới...
Phóng viên chen chúc nhau để được phỏng vấn vị giám đốc trẻ tuổi.
"Xin chào tất cả các vị có mặt tại buổi ra mắt sản phẩm hôm nay! Tôi thay mặt cho tập đoàn Goben cảm ơn sự quan tâm của tất cả mọi người! "
Ngừng một lát, David tiếp tục nói.
"Trong thời gian tới, Goben sẽ chính thức tung ra mẫu trang sức mới - mang tên Elegant! Elegant cũng giống như cái tên của nó... Đó chính là thanh lịch và tao nhã! Đồng thời khi đeo chúng trên người sẽ tạo ra sự trang trọng và quyến rũ cho người sở hữu nó! Vậy nên chúng tôi mong được sự ủng hộ của tất cả mọi người! Cảm ơn!! "
Sau lời phát biểu của David là tiếng vỗ tay của mọi người.
"Anh David, có phải mẫu trang sức này sẽ tung ra sau hôn lễ của anh phải không vậy? " phóng viên A nhanh chóng đặt câu hỏi.
"Đúng vậy! Chúng tôi còn được biết... Vị hôn thê của anh là cô Lina mà anh tỏ tình trong bữa tiệc lần trước!"
"Hôn lễ của anh và cô Lina sẽ diễn ra vào tuần sau phải không ạ?"
Người B và C cũng nhanh chóng chuyển sự chú ý về phía mình.
"Ờ... Cái này, đúng vậy! Chúng tôi sẽ kết hôn vào tuần sau!"
"Không biết hôm nay cô Lina có mặt ở đây không ạ?" Người phóng viên A tiếp tục đặt câu hỏi.
Hạ Tử Yên nghe đến tên mình thì vội xoay người định đi ra ngoài.
"Đây là cô Lina phải không ạ? Cô có thể cho biết thêm về quyết định kết hôn của cô được không ạ?" Người phóng viên B rất nhanh đã nhìn thấy Hạ Tử Yên.
"Tôi... Cái này.. "
Hạ Tử Yên chưa biết trả lời như thế nào thì người phóng viên kia tiếp tục hỏi.
"Có phải cô chính là nguyên nhân khiến tiểu thư Flora bệnh nặng và qua đời không? "
"Cái này.. Không phải! Tôi chưa hề gặp cô ấy!! "
Dương Hiểu Phàm ở phía xa thấy Hạ Tử Yên bị bao vây bởi đám phóng viên liền chạy đến giải vây.
"Xin lỗi.. Bây giờ cô ấy chưa thể trả lời được! "
"Anh là ai vậy? Có phải là bạn trai khác của cô Lina không? "
"Xin lỗi! Tôi không thể trả lời!! "
Dương Hiểu Phàm thuận lợi giải vây cho Hạ Tử Yên rồi nắm tay cô đi ra bên ngoài.
"Anh buông ra!!!" Vừa ra khỏi tòa nhà không bao lâu thì Hạ Tử Yên hất tay Dương Hiểu Phàm ra.
"Tiểu Yên, những gì lúc nãy họ nói là thật sao?"
"Phải! Là sự thật!! "
"Không!! Tuyệt đối không thể... Tiểu Yên, em đừng như vậy! Anh biết mình là thằng không ra gì... Nhưng anh thật sự yêu em.... Xin em..đừng kết hôn với anh ta! " Dương Hiểu Phàm giữ chặt vai cô.
"Anh lấy tư cách gì để ngăn cản tôi lấy người đàn ông khác! Tôi yêu ai, tôi muốn kết hôn với ai là chuyện của tôi... Xin anh đừng làm phiền cuộc sống của tôi nữa!! "
"Anh biết là em không yêu anh ta! Em đồng ý kết hôn là muốn anh ngừng theo đúng em đúng không? "
"Tôi yêu anh ấy, tôi muốn kết hôn với anh ấy... Không liên quan đến anh!" Hạ Tử Yên đẩy Dương Hiểu Phàm ra.
"Anh không tin!! Nếu em không yêu anh...thì sao tối hôm đó khi thấy anh ở quán bar cùng ngày khác em lại không vui...còn uống rượu say tới nỗi không đi làm được? "
Đây là gì vậy? Sao anh ta lại biết mấy chuyện này?
Cảm giác như bị vạch trần khiến Hạ Tử Yên khó chịu.
"Anh đừng tự mình nghĩ nhiều! Là do công việc không thuận lợi nên tôi mới uống rượu... Còn việc không đi làm thì không liên quan gì đến anh cả!"
"Em đừng nói dối! Em vẫn còn yêu anh!! Cô gái hôm đó... Mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu! "
"Anh đừng nói nữa... Tôi không muốn nghe!! " Hạ Tử Yên chạy ra đường, không để có xe phía trước.
"BÍPPPPPPP"
"Tiểu Yên!! Cẩn thận!!! "
"ẦM!!!!!"
Sau hàng loạt âm thanh hỗn loạn, Hạ Tử Yên run rẩy đứng dậy nhìn xung quanh.
Cô không sao cả.. Còn Dương Hiểu Phàm...
Hạ Tử Yên hai mắt mở to nhìn Dương Hiểu Phàm người đầy máu nằm trên đường.
"Hiểu Phàm! Anh không sao chứ? " Hạ Tử Yên chạy đến ôm Dương Hiểu Phàm.
"Hiểu Phàm... Anh mở mắt ra đi! Đừng làm em sợ mà! Tất cả là tại em... Là tại em..!"
".. Tiểu Yên, Anh...yêu em!!" Dương Hiểu Phàm cố gắng mở mắt, đưa tay lau nước mắt cho Hạ Tử Yên.
"Hiểu Phàm... Em yêu anh!! Em vẫn luôn yêu anh!!" Nước mắt Hạ Tử Yên không ngừng rơi.