“Cô là…” Hình Thiên nhìn Diana một hồi, có thể là đã từng rất rất quen thuộc.
“Diana. Diana Villanueva!” Diana nhìn thấy sự hiện diện của Hình Thiên, mỉm cười cúi chào.
“Là bà chị nổi tiếng YY ở trường tiểu học quân sự quốc gia đúng không?” Nicolas xen ngang, khuôn mặt vô cùng tự nhiên.
“Cái tên Nicolas kia! Bà đây mà YY á? Chán sống rồi hả cưng!?” Diana từ bỏ dáng vẻ dịu dàng của mình, quay ra đối chất với Nicolas. “Bà đây là thục nữ dịu dàng chính hiệu nghe chưa, tiểu thí hài!?”
Vâng! Vô cùng thục nữ!
“Trường tiểu học quân sự quốc gia?” Ablert vô cùng ngây ngô lên tiếng. Thực sự thì cô nàng Diana lại câu được con cá mỡ nạc ôn hòa thế này kể ra cô cũng thấy có chút ghen tị.
Không giấc như tên nào đó… Chỉ toàn nạc, vừa dai lại vừa cứng. Vô cùng khó nhai.
“Hề, anh bạn không biết gì hả? Sao ngốc vậy! Này, tôi nói cho nghe nhé!” Nicolas quàng cổ anh bạn, ra vẻ thân thiết lắm. Rồi quay đầu thách thức nhìn Diana “Này nhá! Tôi đang đứng kể chuyện cho bạn trai cô đấy! À không, đây gọi là mở mang kiến thức! Cấm đụng vào thầy đó!”
“Hừ, bà đây không thèm! Bẩn tay! Diệp Băng, chúng ta đi thôi!”
Đứa bạn thân yêu của cô ta đã chuồn đi từ lúc nào… với một tên sát khí đằng đằng giống đồ đông lạnh.
Thật là! Có tình nhân bỏ quên bạn bè mà….