Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

chương 306: trầm nhược\n nhiên, không bao giờ tôi muốn gặp chị nữa!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

________________________________

Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Thủy

Cô nhìn ra bên ngoài, Tư Đồ Dật chuyên tâm lái xe, nhưng tốc độ xe có chút dọa người.

Tay Nhược Nhiên khẽ vịn vào xe, chuyển mắt, nuốt nuốt nước miếng: "Tư Đồ Dật, cậu chạy chậm lại đi, tôi hơi chóng mặt!"

Tư Đồ Dật nhìn chằm chằm con đường phía trước, làm như không nghe thấy lời nói của Nhược Nhiên .

"Tôi phải trở về rồi, về đưa Tô Cẩm Vy đi nữa." Hắn lạnh lùng mở miệng, nói với Nhược Nhiên.

"À, rất tốt." Nhược Nhiên nói, sắc mặt có hơi trắng bệch nhìn xe, cảm giác như giây tiếp theo chính cô sẽ bị đá văng ra ngoài.

"Tôi muốn đính hôn với Tô Cẩm Vy!" Tư Đồ Dật lên tiếng lần nữa, giọng nói lạnh băng.

"Ừ, rất tốt, rất tốt." Do xe chạy quá nhanh mà sắc mặt Nhược Nhiên tái nhợt, chỉ cười nói, trời ạ, sẽ không xảy ra tai nạn xe hơi chứ.

Nghe thấy Nhược Nhiên trả lời vậy, đôi mắt Tư Đồ Dật run lên, bỗng nhiên đạp thắng xe.

"Két

" xe dừng lại ở ven đường, Nhược Nhiên bị dọa mở to hai mắt, tim cũng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.

"Tư Đồ... " Nhược Nhiên quay đầu lại, hét lên một tiếng, còn chưa kêu ra miệng.

Đột nhiên Tư Đồ Dật nghiêng người, một tay giữ ở ót Nhược Nhiên, đôi môi lạnh lẽo áp lên đôi môi mềm mại của Nhược Nhiên.

Hắn thô lỗ hôn cô, lần này, hắn cũng không có xâm nhập, mà ở hôn lên môi Nhược Nhiên, rồi tách ra.

Ảo não xoay người lại, tay phải đập mạnh lên bánh lái: "Chết tiệt!!!"

Nhược Nhiên chưa kịp hoàn hồn, nhìn Tư Đồ Dật, đột nhiên im lặng, không biết nên nói gì.

"Chết tiệt !! Biết rõ chị không cần tôi, cmn tôi lại còn muốn chị, tôi cũng muốn đính hôn, nhưng muốn đính hôn cùng chị, chứ không phải ai khác! Cmn thật đáng chết!" Tư Đồ Dật khẽ cúi thấp đầu, che lại con ngươi phiền não.

"Tư Đồ Dật... " Nhược Nhiên nhẹ nhàng nhấp môi, kêu một tiếng.

"Đừng nghĩ lung tung, đừng tin lời tôi nói!" Hắn cúi đầu, phiền não rống một tiếng.

Đừng tin lời tôi nói, đừng quan tâm tôi, để cho tôi quyết tâm rời đi.

"Trầm Nhược Nhiên, tôi không bao giờ muốn gặp chị nữa!" Tư Đồ Dật ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn về phía trước, nổ máy xe, lần này tốc độ xe chạy rất vững vàng.

Truyện Chữ Hay