CHƯƠNG
An Diệc Diệp đau đớn kêu lên, khuôn mặt nhăn nhó.
Phùng Tấn cao giọng: “Cô còn muốn chối à? Bây giờ mọi người đều đã biết là Khúc Chấn Sơ giết Nhĩ Giai! Cô đừng hòng lừa tôi nữa!”
Anh ta giật tóc An Diệc Diệp, mở to mắt ghé sát về phía trước, trong mắt là sự điên cuồng.
“Tôi nhất định sẽ khiến hai người chôn cùng Nhĩ Giai!”
Nói xong anh ta cười một cách điên cuồng.
Anh ta kéo tóc An Diệc Diệp như định đập đầu cô về phía sau lần thứ hai.
Đúng lúc này, một chiếc xe thể thao màu đen đột nhiên từ xa phóng tới!
Trong nháy mắt, nó đã đến bến tàu.
Chiếc xe đến gần cũng không giảm tốc độ mà ngược lại còn lao nhanh hơn, sau đó cua gấp dừng lại trước mặt hai người.
Bánh xe ma sát với mặt đường bốc lên một làn khói trắng.
Xe còn chưa dừng lại, Khúc Chấn Sơ đã nhảy xuống.
“Thả cô ấy ra!”
An Diệc Diệp không ngờ rằng lúc này lại có thể nhìn thấy Khúc Chấn Sơ thật.
Anh đứng cạnh xe, ánh mắt ác độc.
“Khúc Chấn Sơ…”
An Diệc Diệp gọi.
Khúc Chấn Sơ đảo mắt lướt qua người cô, thấy cô không bị thương mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Anh mềm giọng nói.
“Đừng sợ, em sẽ không sao.”
Lúc này Phùng Tấn lại bật cười.
“Xem ra anh còn khá đúng giờ.”
Khúc Chấn Sơ đảo mắt qua người anh, lạnh lùng nói: “Anh muốn cái gì? Tôi có thể cho anh hết, đừng làm cô ấy bị thương.”
Anh đứng yên, cơ bắp cơ thể đều căng chặt, giống như giây tiếp theo sẽ xông đến ngay.
Nhưng anh lại không dám.
An Diệc Diệp bị thương một ít đều giống như muốn giết anh.
Phùng Tấn kéo tóc An Diệc Diệp, cười lạnh nói: “Tôi muốn cái gì? Tôi không muốn cái gì cả.”
Anh nhìn Khúc Chấn Sơ căng thẳng như thế, càng cười tùy ý hơn.
“Anh không nỡ để cô ấy chết? Vậy anh cầu xin tôi đi.”
Anh cong môi cười dữ tợn: “Anh cầu tôi, có lẽ tôi sẽ đồng ý.”
Phùng Tấn cười càn rỡ, gió biển mang âm thanh của anh đi xa hơn.
Khúc Chấn Sơ đứng tại chỗ, anh nắm chặt hai tay thành nắm đấm, lộ ra gân xanh.
Nhưng hiện tại anh lại không dám nhúc nhích.
Phùng Tấn thấy anh không hiểu, lại túm tóc An Diệc Diệp lên, tức giận rống to với Khúc Chấn Sơ.
“Cầu xin tôi!”
Khúc Chấn Sơ cắn chặt răng, cơ má căng chặt, xuất hiện một đường kẽ rõ ràng.