Nghe Mộng Yên nói vậy bọn hắn mà đi đường vòng đúng thật rất mất mặt, Lâm đệ còn không sợ bọn hắn sợ cái gì, người tu luyện bọn không thể nhát ngan sợ chết được.
- Ách tiểu Thần bọn huynh quết định đi cùng đệ, để hai người đi quá nguy hiểm.
- Đúng vậy Thần Thần để hai người đi thật sự rất nguy hiểm, thêm bọn huynh sẽ dễ dàng hơn có nguy hiểm hai người hợp lực không bằng nhiều người hợp sức.
- Hảo, nếu các huynh đã nói vậy chúng ta cùng lên đường!
Nói rồi Mộng Yên đi trước, thấy vậy bọn hắn liền theo sau. Càng vào sâu Ám Thiên Sơn đám người Nguyệt Quang lại càng cảm thấy kì lạ, từ lúc đi vào tới giờ bọn hắn không thấy một bóng dáng yêu thú nào, đến một con ruồi cũng không có trong rừng âm u, im lặng đến đáng sợ.
Không chỉ riêng bọn hắn mà Quân Ngọc và Thiên Hàn cũng nghi hoặc nãy giờ, tuy bọn hắn uy áp có thể khiến yêu thú không dám tới ngần nhưng mà âm thanh thì chắc chắn phải có chứ, tại sao lại im lặng đến vậy rốt cuộc sâu trong sâm lâm này say ra chuyện gì.
Mộng Yên cũng đã nhận ra Quân Ngọc và Thiên Hàn không bình thường, liền truyền âm hỏi.
- "Ngọc rốt cuộc sâm lâm này sảy ra chuyện gì tại sao một bóng yêu thú cũng không thấy, còn im lặng đến vậy".
- "Ách Yên Yên thật sự ta cũng không biết sảy ra chuyện gì, bình thường Ám Thiên Sơn không phải dạng này".
- "Lão hồ ly có khi nào trong sâm lâm này xuất hiện bảo bối không, chỉ có xuất hiện bảo bối, thượng cổ thần thú xuất thế mới có hiện tượng không có một bóng yêu thú".
- "Nga đúng rồi sao ta lại không nhớ ra, chỉ có bảo bối và thần thú xuất thế mới có thể tạo ra oanh động lớn như vậy".
Nghe Quân Ngọc và Thiên Hàn phân tích Mộng Yên hơi mờ mịt, nàng chưa bao giờ nhìn thấy thần thú xuất thế như thế nào, với bảo vật nữa, thật đáng chờ mong, Mộng Yên đối với bảo vật trong sâm lâm hứng thú càng đậm, nàng có thể cảm nhận được.
Trong cơ thể Mộng Yên rất mẫn cảm với bảo bối, những thứ có giá trị nàng đều có thể cảm nhận được đây là khả năng trước theo đến đại lục này, mà khả năng của nàng còn mạnh hơn trước rất nhiều.
Đám người Diên Hạo cũng đã nhận ra trong Sâm lâm xuất hiện bảo bối, bọn họ ra ngoài lịch luyện rất nhiều với gia tộc bọn hắn có rất nhiều sách nghi chép về nhưng chuyện dị thường của Đại Lục, truyện Thần khí, thần thú xuất thế rất nhiều. Không mất bao lâu bọn hắn đã nhận ra, xem ra việc đến Ám Thiên Thành lần này lại ngặp lớn như vậy cơ duyên, xem tình hình chắc chắn là xuất hiện thần khí bởi vì xung quanh không có yếu thú chúng nó biết thần khí xuất hiện nhân loại sẽ đến rất đông cho nên chúng nó đều chốn hết không phải vì chúng nó sợ nhân loại mà vì chúng nó khinh thường nhìn đám kiến hôi cướp đoạt thần khí.
Còn nếu thần thú xuất hiện thì yêu thú sẽ tụ tập thành thú triều để nghênh đón thần thú, bảo vệ. Chúng nó sẽ giết hết tất cả nhân loại đến ngần, thần thú xuất thế là lúc nó yếu nhất, lúc đó yếu nhất cũng là lúc khế ước thần thú dễ nhất cho nên không ít ra tộc đánh đổi tính mạng để khế ước được thần thú.
Hương nhi cũng nhìn ra được sâm lâm khác thường nàng lo lắng nhìn công chúa, thấy Hương nhi lo lắng Mộng Yên liền nhìn Hương nhi cười cho nàng yên tâm, đã có tỷ đây ngươi sợ gì.
Ở bên ngoài sâm lâm tụ tập rất nhiều cường giả, bọn họ đến đây vì thần khí. Ám Thiên Sơn gần với Hỗn loạn thành cho nên ở đây có rất nhiều người của Hỗn Loạn Thành.
- Tôn thượng, chỉ là một kiện thần khí sao ngài phải đích thân tới đây.
Hắn cung kính nhìn về cỗ kiệu, kiệu rất xa xỉ dùng thánh thú để kéo, thánh thú rất cao ngạo khinh thường nhân loại vậy mà nguyện kéo xe cho nam nhân trong kiệu.
Mạc Ảnh Quân nhìn về phía ám sâm lâm không nói gì, tại sao hắn xuất hiện là do thần khí lần này xuất thế là Huyết âm cầm, Huyết Âm Cầm cực kì khát máu nó có thể thao túng chủ nhân của nó, ngàn năm trước cũng có người bị Huyết Âm Cầm thao túng tàn sát khắp Đại Lục. Không một ai có thể ngăn cản nó, vì Huyết Âm Cầm hút quá nhiều máu tươi, hút càng nhiều nó càng trở lên mạnh. Huyết Âm Cầm do một ma tu dùng trăm ngàn mạng sinh linh luyện thành, tưởng hắn có thể sử dụng Huyết Âm Cầm không ngờ lại bị nó thao túng, sát hại toàn bộ Ma tông.
Các gia tộc, tông môn hợp sức nhưng cũng không thể chống lại sức mạnh của nó, nhờ tu luyện tà môn nên Huyết âm cầm đã có thể hóa thực thể. Nó muốn làm bá chủ Đại Lục, nhưng lại bị Thiên Âm môn tông chủ dùng Thiên Âm Cầm phong ấn lại, do Huyết Âm Cầm quá mạnh tông chủ đã dùng cả sinh mạng để phong ấn Huyết Âm Cầm, Thiên Âm Cầm sau lần phong ấn cũng hóa thạch.
Nhưng không ngờ lại được hắn (Mạc Ảnh Quân) mở ra phong ấn đánh thức Thiên Âm Cầm. Cho nên hắn là tông chủ Thiên âm môn, lần này là do Thiên Âm Cầm nói Huyết Âm Cầm xuất thế cho nên hắn mới lại đây, Huyết Âm Cầm mới ra phong ấn lên rất yếu cho nên hắn quyết định đợi Huyết Âm Cầm xuất ra liền hủy nó. Không thể để tấm bi kịch ngàn năm trước tiếp diễn được, nhìn đám người bên dưới kéo đến càng đông Mạc Ảnh Quân cành buồn bực, đám người này chắc chắn sẽ là mồi của Huyết Âm Cầm khi nó xuất thế. Hắn không biết phải làm thế nào để ngăn đám người này lại nếu đánh nhau thì chẳng khác nào giúp Huyết Âm Cầm may áo cưới cả. Cho nên hắn bây giờ chỉ có thể dùng Thiên Âm Cầm tạo ra ảo cảnh để ngăn đám người tiến vào sâm lâm.
- Thần khí xuất hiện ở Ám Thiên Sơn này là Huyết Âm Cầm!
Mạc Ảnh Quân ngữ khí bâng quơ nói, nghe tôn thượng nói thần khí là Huyết Âm Cầm mặt đám người ở ngoài tái đi, bọn hắn cũng biết truyện Huyết Âm Cầm tàn sát Đại Lục ngàn năm trước, thảo nào tôn thượng lại đích thân tới, không biết đám lão bất tử kia biết chưa nữa Huyết Âm Cầm xuất hiện nần này chắc chắn oanh đông các gia tộc, tông môn bọn họ giờ cũng phải tới rồi.
- Hai za tiêu thư chúng ta đã đợi ở ngoài Ám Thiên Sơn mấy ngày rùi, rốt cuộc còn phải đợi bao lâu nữa.
Hoan nhi nhìn tiêu thư nhà nàng không ngừng thở dài nói, tiểu thư và nàng sau lần thi đấu ở Ngự Thần Quốc trở về gia tộc liền nhận được thẻ chiêu sinh của Ngự Thánh tông. Cho nên gia chủ liền cho tiểu thư thẻ chiêu sinh, rất nhiều ám vệ đến Ám Thiên Thành mượn bản đồ đến Ngự thánh tông.
- Hôm nay nữa thui nếu Lãnh ca ca còn chưa đến thì chúng ta lên đường.
Cổ Lưu Nguyệt có chút hụt hẫng trả lời, khi biết bản thân được thẻ chiêu sinh của Ngự Thánh Tông nàng rất vui bởi vì nàng biết Lãnh ca ca cũng được Thánh Tông chọn. Cho nên nàng vừa đi vừa đợi có thể gặp Lãnh ca ca, được đi cùng Lãnh ca ca đến Ám Thiên Thành, nhưng nàng đợi mấy ngày rùi cũng chưa thấy chàng xuất hiện đáng lẽ phải đến rồi chứ tại sao giờ chưa đến, nàng phải tốn rất nhiều tiền để biết được tin tức của Lãnh ca ca, nếu không phải tin truyền đến Lãnh ca ca chưa Ám Thiên Sơn thì nàng cũng nghĩ là Lãnh ca ca đã đi trước.
Hoan nhi không biết an ủi tiểu thư nhà nàng thế nào bèn im lặng chờ Lãnh công tử cùng tiểu thư, nàng thật sự cảm thấy bất công dùm tiêu thư nhà mình, tiểu thư nhà nàng xinh đẹp tài giỏi có chỗ nào không xứng với cái tên họ Lãnh đó vậy mà năm lần bẩy lượi từ chối tiểu thư nhà nàng thật quá đáng, vậy mà tiểu thư càng yêu hẳn nhiều hơn nàng chỉ biết giúp tiểu thư cầu nguyện thui.
Trời không phụ lòng người, Cổ Lưu Nguyệt vui vẻ nhìn lên trời là Lãnh ca ca, Cổ Lưu Nguyệt sửa lại tóc vui vẻ hô.
- Lãnh ca ca.
Nghe có người gọi Lãnh Vô Tình nhìn về phía Cổ Lưu Nguyệt, thấy người quen hắn liền đi về phía Cổ Lưu Nguyệt hắn và Cổ gia cũng có giao tình qua lại, cho nên hắn đối với Cổ Lưu Nguyệt hành sự cẩn trọng, với cách làm người của cô rất thưởng thức cho nên hắn đối với Cổ Lưu Nguyệt khác so với nữ nhân khác. Thấy Lãnh Vô Tình đi về phía nàng cô nén vui mừng trong lòng, Cổ Lưu Nguyệt che giấu cảm xúc rất tốt người khác nhìn không thể nhận ra là cô đang nói thật hay nói dối cả.
- Hách công tư, Hiên Viên công tử hảo.
Nghe Cổ Lưu Nguyệt chào hỏi Hách Tiêu Nghiên, Hiên Viên Vô Thương ngật đầu chào hỏi lại, bọn họ đối với Cổ Lưu Nguyệt cũng không có nhiều hảo cảm vì bọn hắn cảm thấy nàng rất giả dối, vì có Lãnh Vô Tình bọn hắn liền cho nàng chút mặt mũi. Đối với Hách Tiêu Nghiên thì nữ nhân rất phiền phức.