Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi

chương 15: phiên ngoại 1 (tt)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong vòng tuần, tôi cơ hồ nếm thử đủ mọi phương pháp vượt ngục

Trèo cửa sổ, nhảy lầu, tuyệt thực, giả điên, trộm phi hạm, thử dùng quang não phát tin cứu viện, thuận tiện còn mỗi ngày tắm rửa xong xuôi trơn bóng ngồi phơi trym chờ mong mình có thể trúng cảm

Nhưng độ cường hãn của thể chất alpha hơn xa tôi tưởng tượng

Lão quản gia từ nhỏ chăm tôi xem tôi tiều tụy như vậy, cũng không đành lòng

“Thiếu gia, cậu làm ầm ĩ như vậy, cũng vô dụng”

Tôi nằm thẳng trên giường hờn dỗi

“Còn nữa… Cậu biểu diễn vậy quá khoa trương”

“….”

“Còn có… Trym cậu cũng không quá lớn…”

Tôi yên lặng nhấc quần, tức giận đến nhét ở đũng quần thêm hai cây dưa chuột

Đối tượng kết hôn trên danh nghĩa của tôi, cháu gái đằng ngoại Catherlia nhà Đại Đế Sotado đệ thập tam, khoan thai tới muộn

Thiếu nữ mặc lớp váy tím nhạt, tóc quăn màu hoa cúc hơi cuộn lên, lộ ra cần cổ trắng nõn tựa thiên nga

“Chào buổi tối, bá tước Lanifa”

Hai tay hai chân tôi bị bó trên ghế dài, miệng còn nhét quả táo, giống chú gà tây lễ Phục Sinh

“…A…”

“Đây là thú vui tao nhã của ngài sao? Xem ra chúng ta sẽ thực hợp nhau đây”

“Không, tiểu công chúa, người hiểu lầm. Đây là loại vận động kéo duỗi cổ điển mang tên yoga, tôi thích nghiên cứu lịch sử cùng văn học”

Tôi nỗ lực nuốt xuống thịt quả

Thất thố trước mặt mỹ nhân là nhân sĩ thất trách, sớm biết rằng tuyệt sắc bực này, sáng nay liền không trèo tường trốn

“Ngài thật đúng là hài hước”

Cháu gái hoàng đế che môi khẽ cười, cặp bưởi đằng trước như muốn vọt ra khỏi lớp áo mỏng manh

Tầm mắt tôi mơ hồ không biết đặt nơi nào

Oa, đừng lung lạc! Eddy! Đây là chiến thuật quân địch! Nhớ lại Will, giờ phút này hắn nhất định đang hư không tịch mịch phòng đơn gối chiếc…

“Bá tước Lanifa, như vậy rất khó chịu nhỉ”

Cặp bưởi mềm kia vô thức trượt trên lưng tôi, hơi thở bên tai, tôi có loại ảo giác lạc vào thiên đường

“Đừng nhúc nhích, để ta cởi bỏ giúp ngài”

A, cái xúc cảm silicon này, cái độ co dãn này! Quá dẻo rùi!

Bưởi bự quả nhiên là bảo tàng toàn nhân loại

Đến nỗi mấy chuyện khác đã bị tôi quăng đến sau đầu

Catherlia tính tình đáng yêu, ôn hòa thấu hiểu, đối thế đạo cũng có giải thích độc đáo, thời gian ở chung cùng nàng thực vui sướng

“Bá tước Lanifa, hôm nay gặp mặt trò chuyện cùng ngài thực vui”

Ngón tay thiếu nữ linh hoạt vuốt ve chén trà, cánh hồng đỏ tươi thong thả nở rộ giữa chén nước

“Lúc chưa gặp mặt ngài, ta còn lo lắng vị hôn phu là người thế nào, nhưng nếu là ngài, ta nghĩ ta nguyện ý”

Nàng thẹn thùng che mặt

“Ta thực chờ mong, hôn lễ đôi ta”

“Khoan….?”

Từ từ, đã định bày ra hình tượng quý tộc hủ bại không học vấn không nghề nghiệp ăn chơi trác táng chơi gái cờ bạc mọi thứ tinh thông dọa nàng cơ mà…

Truyền thống thứ hai nhà Lanifa, cực háo sắc

bg-ssp-{height:px}

Tôi đang muốn uyển chuyển cự tuyệt thiếu nữ, chợt cơn gió nhẹ thổi rối mái tóc, làn váy thiếu nữ tung bay

Làn váy tim tím nâng lên, lộ ra tam giác ren trắng tuyết

Tình huống bất ngờ, tôi nhìn thấy giữa chân thiếu nữ quỷ dị phồng lên, quái vật khổng lồ công khai biểu thị tồn tại cảm

Giống trường long dương đầu, ẩn ẩn trào dâng khí thế hung ác, tấm vải mong manh kia trông càng thêm nhỏ bé đáng yêu

“…..”

Tôi dụi dụi

Đây nhất định là bụi lọt mắt gây ảo giác

Nhưng lại một trận gió nổi, quái vật khổng lồ lần nữa triển lộ thân hình, làn váy “thiếu nữ” quạt đầy mặt tôi

Hình ảnh quá đẹp, tôi chỉ sợ tôi muốn mù

Cháu hoàng đế vuốt làn váy, nóng bỏng nắm tay tôi

“Lanifa, ngài thấy?”

“Chưa hề chưa hề…”

“Ngài thấy?”

“Chưa chưa chưa… Yên tâm… Mắt tôi không tốt lắm…”

Tươi cười hoàn mỹ của thiếu nữ nháy mắt tan biến, tín tức tố nồng đậm từ kẻ thượng vị phóng thích, áp chế tôi hết đường hô hấp

“Ngài thấy rồi”

Lúc này tôi mới phát hiện chiều cao nàng hơi quỷ dị, đứng lên cao hơn tôi không chỉ một cái đầu

“Thế thì hết cách…”

Trong không khí khí vị kích thích thiêu đốt tựa xăng, là tín tức tố thị uy đặc thù từ alpha nam

“Đây là bí mật chỉ thuộc về chúng ta thôi”

Ngón tay hắn nhẹ nhàng dán trên môi tôi, tựa nói lời triền miên âu yếm, ánh mắt lại lạnh băng làm tôi run rẩy

“Ta, hoàng tử Gary Sotado đệ thập tam, một tuần sau tới đón cưới ngươi”

Tôi ậm ừ tìm từ ngữ, lại bị hắn cường ngạnh bóp má

“Nếu để ta nghe thấy bất kỳ tiếng gió gì, người biết người sẽ ra sao nhỉ, ái khanh”

Hoàng tử căm giận xoay người liền đi, bỏ lại tôi hỗn độn trong gió

….Ai tới nói cho tôi đều đã xảy ra cái quỷ gì?

Hai bên kết hôn gặp nhau tình cảm tốt đẹp, nghi thức trần ai lạc định, giao hảo với thành viên hoàng thất tương lai cũng đủ bảo đảm cho gia tộc phát triển lâu dài

Ông nội cực vừa lòng, tựa hồ quăng đi gánh nặng trong tâm, đến người giám thị tôi đều bớt gã

Tôi rốt cuộc thành công chuồn khỏi nhà, phát tin cầu cứu Mephil

“Này, em giai! Em còn không tới giúp, đời anh liền bước vô phần mộ hôn nhân!”

Mephil mí mắt chả thèm nhấc, quần áo không chỉnh tề, nằm trên giường ôm tiểu beta tựa hồ đang muốn làm chính sự

“Thế chẳng phải tốt sao, em sẽ đến tham gia tiệc cưới, Tinh Võng giờ đều đang chúc mừng đây”

Con trai độc nhất thế gia Lanifa liên hôn hoàng thất, thật là đại sự oanh động

“Xóe, trước đừng nhắc vụ này!”

Tôi cảnh giác, đè thấp giọng

“….Đối tượng kết hôn anh đây là cú có gai biết chửa!”

Mephil lúc này cũng kinh ngạc thở không ra hơi, sau một lúc lâu mới cười ý vị thâm trường

“Ai, thế chẳng phải càng tốt sao? Tiện lợi mau lẹ còn hữu dụng, anh “không được” nàng có thể….”

Bốp một tiếng tôi quăng máy, bình bịch dẫm quang não nát nhừ

Mẹ nó thiểu năng, tuyệt giao!!!

Truyện Chữ Hay