Bàn Về Phương Pháp Thu Phục Quy Mao Hoàn Mỹ

quyển 1 chương 33: tiểu mạc lên trang nhất

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bức ảnh chụp góc độ rất tốt, mặt của Mạc Vũ Sinh lẫn Tạ Thanh Thần đều chụp hết sức rõ ràng, tuy rằng hai người đều đeo kính đen, nhưng vẫn có thể nhìn thấy nụ cười ngọt ngào đến xuất thần.

Hai người trước đây từng hợp tác qua không ít bộ phim, đặc biệt là trong ( Hình Xăm) càng khiến khán giả phát cuồng vì đôi thần tiên quyến lữ, truyền thông lẫn fan hâm mộ cũng từng muốn ghép hai người thành một đôi, thế nhưng Mạc Vũ Sinh luôn luôn giữ mình trong sạch, chưa từng có quan hệ mập mờ với nữ diễn viên nào, cũng cấm tiệt công ty quản lý của mình dùng scandal lăng xê, mà Tạ Thanh Thần thì vẫn luôn đi theo con đường cao lãnh nữ vương, cho nên hai người thật sự là tìm đỏ mắt cũng không ra một chút ám muội.

Mà lần này chộp được bức ảnh thân mật của hai người, truyền thông nổ, fandom nổ, công ty quản lý nổ, toàn bộ trang nhất các báo đều nổ … Liếc mắt nhìn qua, nơi nơi đều là tấm hình hai người thâm tình nhìn nhau, các loại spam, các loại bình loạn.

Hoa Linh nhìn Mạc Vũ Sinh tươi cười trên TV, mơ hồ cảm giác được, ngay bây giờ nổ chành bành nhất, hẳn là nhị Thái tử điện hạ đang ở Liên Lai xa xôi kia nạ.

“Cái này, chắc không phải thật chứ?” Hoa Linh nghi hoặc hỏi Ngao Túc.

Ngao Túc nhìn mặt hai người trên TV, lắc lắc đầu, biểu thị không biết, sau đó mở miệng nói: “Sáng mai xuất phát, Tạ Thanh Thần đêm nay sẽ trở về, anh nếu tò mò mò, hỏi cô ấy là được rồi.”

Hoa Linh gật gật đầu, quyết định kiên trì chờ đến tối, cùng cô em này tán gẫu một chút.

Đáng tiếc, còn chưa đợi đến tối, vào buổi trưa, lại một tiếng sấm sét xé không mà xuống: Tạ Thanh Thần lên weibo chính thức công khai tình cảm giữa cô và Mạc Vũ Sinh, đồng thời thông báo tin tức hai người sắp đính hôn, bonus là một bức ảnh Mạc Vũ Sinh ngồi trên đỉnh ngọn núi, Tạ Thanh Thần ôm cổ y, hai người hạnh phúc mỉm cười.

Giữa lúc đám fan đang khiếp sợ, sau năm phút, tài khoản Mạc Vũ Sinh liền chuyển phát status này của Tạ Thanh Thần, nội dung chuyển phát chỉ có một cái icon, một trái tiêm đo đỏ, ý trong đó không cần nói cũng biết.

Fandom lập tức nổi sóng trên internet, tan nát cõi lòng tan nát cõi lòng, chúc phúc chúc phúc, đả đảo đả đảo… Vô cùng náo nhiệt.

Hoa Linh trợn mắt ngoác mồm nhìn weibo Tạ Thanh Thần, trong đầu chỉ chợt lóe lên một câu nói: Tâm tư của phụ nữ đàn ông mài đừng đoán…

Em gái làm việc thật sự là sấm rền gió cuốn không chút nào dây dưa dài dòng, đi ngang qua Nam Thị thăm bạn, thuận tiện định luôn chuyện kết hôn? Mà càng làm cho người ta khó hiểu chính là, Mạc Vũ Sinh ngày thứ nhất buổi tối vẫn cùng Ngao Tứ triền miên cả một đêm, tại sao sau hai ngày liền yêu em gái rồi? Thái tử điện hạ trình độ thật sự kém như thế sao? Mạnh mẽ đem người yêu mần cho… Thẳng đuột lại?

Thời điểm Hoa Linh vẫn còn ngây người, liền nghe thấy máy truyền tin trên cổ tay Ngao Túc vang lên, Ngao Túc mở ra, Hoa Linh nghe thấy được bên trong truyền đến giọng Ngao Tứ: “Anh cả, em phải đi về.”

Ngao Túc mở miệng nói: “Chúng ta sáng mai xuất phát, Tạ Thanh Thần sẽ cùng chúng ta đi Liên Lai, trước tiên làm chính sự.”

Cách máy truyền tin, Hoa Linh tựa hồ nghe thấy tiếng Ngao Tứ cắn răng: “Tiểu Vũ vẫn không chịu nghe điện thoại của em, máhhhh, ẻm đến cùng là thế nào. Anh cả, anh xác định em ấy thật sự không có trúng tà sao? Em ấy làm sao có thể đáp ứng kết hôn cùng người khác?!”

Hoa Linh một bên nghe vậy, mở miệng nói: “Thái tử điện hạ, vậy cậu cảm thấy cậu ta cần phải làm thế nào đây? Cùng cậu kết hôn?”

Ngao Tứ trầm mặc nửa ngày, tàn nhẫn mở miệng nói: “Em ấy là người của ta.”

Hoa Linh thở dài, lắc đầu nói: “Xin hỏi Thái tử điện hạ trên hộ khẩu của đông Hải Long Cung các người, có thể có tên Mạc Vũ Sinh? Không có chứ. Vậy hỏi lại Thái tử điện hạ, cậu có từng nghĩ tới muốn thêm tên cậu ta vào? Không có chứ. Cuối cùng hỏi Thái tử điện hạ, đeo cái danh Thái tử đông Hải Long Cung, cậu thật sự có thể cưới Mạc Vũ Sinh về Long cung không? Không thể đi. Nếu cậu không làm được, thậm chí chưa từng nghĩ đến những vấn đề này, cậu có tư cách gì chiếm lấy Mạc Vũ Sinh không tha? Người của cậu? Cậu ta không phải người của cậu, chẳng qua là lúc cậu ở thế gian tẻ nhạt cô quạnh cần bạn tình mà thôi.”

Giọng điệu Hoa Linh bình tĩnh, thế nhưng là chữ chữ rướm máu, mạnh mẽ đâm vào tim Ngao Tứ. Ngao Tứ trầm mặc hồi lâu, thời điểm mở miệng lần nữa, trong giọng nói mang theo lệ khí lẫn lạnh lùng mà Hoa Linh chưa từng nghe qua: “Ta nói, em ấy là người của ta, ai cũng đừng mong mơ tưởng em ấy. Anh cả, chuyện Phượng tộc em đã làm xong, Phượng Vương bệ hạ phái Hỏa Liễn toàn bộ hành trình phối hợp với chúng ta tìm kiếm nam nhân kia cùng Chiến Phủ. Em và hắn ở chỗ này chờ mọi người, mọi người sau khi đến Liên Lai, em nhất định phải trở về Nam Thị một chuyến, em nhất định đi nhanh về nhanh, bảo đảm sẽ không làm lỡ chuyện bên này. Thế nhưng dù như thế nào, em nhất định muốn gặp tiểu Vũ một lần.”

Ngao Túc suy tư một chút, sau đó gật gật đầu: “Được, hai ngày nay phải chặt chẽ để ý tình huống ở Liên Lai, người kia cũng đã đến cảnh nội Liên Lai.”

Ngao Tứ đáp ứng, tắt máy truyền tin.

Hoa Linh hướng về Ngao Túc chớp mắt một cái, mở miệng nói: “Tôi có phải là, nói hơi độc miệng rồi không? Thái tử điện hạ sẽ không tới đánh tôi chứ?”

Ngao Túc mỉm cười, lắc đầu nói: “Em ấy đánh không lại anh.”

Hoa Linh:”……….”

Quả nhiên vẫn là độc mồm à.

Lúc chạng vạng, Tạ Thanh Thần về tới khách sạn.

Hoa Linh trước tiên gọi cô tới phòng Ngao Túc, học theo điệu bộ của Ngao Túc nói: “Tạ đại mỹ nữ, cô rốt cục náo loạn chỗ vào về? Cô có biết hành động thọc gậy bánh xe này, ảnh hưởng rất lớn đến hài hòa tam giới chúng ta.”

Tạ Thanh Thần nghe vậy, cười dịu dàng, mở miệng nói: “Sao lại nói như vậy, tôi và Vũ Sinh đều là người phàm, chúng tôi cùng nhau không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa à? Tại sao lại là thọc gậy bánh xe?”

Thiên kinh địa nghĩa 天經地義 nói cái đạo thường như trời đất không thể di dịch được

Dứt lời, Tạ Thanh Thần còn nghịch ngợm nháy mắt một cái với Hoa Linh.

Hoa Linh thở dài, cố ý sừng sộ lên nói: “Nghiêm túc đi, Ngao Tứ ở Liên Lai bên kia đã tức giận đến muốn giết tới, cô còn có tâm tình đùa giỡn, đến cùng là chuyện gì xảy ra?”

Tạ Thanh Thần nụ cười như trước: “Chính là như truyền thông nói, chúng tôi muốn đính hôn.”

Hoa Linh bất đắc dĩ nói: “Hai người tiếp xúc đã nhiều năm như vậy, đến bây giờ mới ra tia lửa à?”

Tạ Thanh Thần nhìn Ngao Túc một bên, mở miệng nói: “Hai người hẳn phải biết, thân thể Mạc Vũ Sinh xảy ra biến hóa rồi?”

Hoa Linh nghe vậy, gật gật đầu: “Nghe nói hắn mở linh thức.”

Tạ Thanh Thần gật đầu nói: “Chính vì như thế, anh ấy nhìn thấy tôi liền phát hiện tôi cũng là người tu luyện, nên là chúng tôi liền… Ra tia lửa.”

Ngao Túc chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Tạ Thanh Thần hỏi: “Ý của cô là, hai người dự định song tu?”

Tạ Thanh Thần gật gật đầu, tán thưởng nhìn Ngao Túc.”Hai người chúng tôi thuộc tính cùng sinh, vừa vặn thích hợp song tu.”

Hoa Linh trợn mắt lên, mở miệng nói: “Cô không biết cậu ta và Ngao Tứ…”

Tạ Thanh Thần gật gật đầu, mở miệng nói: “Biết chứ. Vũ Sinh kỳ thực đưa ra ý tưởng song tu cũng là vì Ngao Tứ, anh ấy sau khi mở linh thức, phát hiện Ngao Tứ cũng không phải là người phàm, tuy rằng không biết bản thể của hắn là cái gì, thế nhưng Vũ Sinh lại cảm nhận được chênh lệch giữa hai người, đêm hôm trước, anh ấy hỏi tôi rất nhiều chuyện liên quan đến tu luyện thăng cấp lẫn tuổi thọ, mơ hồ hiểu tuổi thọ của anh ấy so với Ngao Tứ mà nói thật sự là quá ngắn, hơn nữa Ngao Tứ xưa nay chưa từng nói với anh ấy những chuyện này.”

Tạ Thanh Thần nhìn Ngao Túc, ánh mắt bất mãn giận chó đánh mèo: “Ngao Tứ chưa nói cho anh ấy biết, điều này có ý gì cũng không cần nói, Vũ Sinh tuy rằng không hề nói gì, thế nhưng tôi nhìn được anh ấy rất thương tâm, hồi trước trong nhà anh ấy nhiều lần giới thiệu bạn gái, anh ấy đã chính thức công khai với cả nhà, bước kế tiếp anh ấy dự định là quay xong mấy bộ trên tay sẽ chính thức giải nghệ, anh ấy từ một diễn viên quần chúng đi lên, nhiều năm như vậy kiên trì cùng nỗ lực một chốc uổng phí, cũng là bởi vì Ngao Tứ không thích anh ấy đóng phim. Anh ấy là thật tâm thực lòng muốn cùng Ngao Tứ sống hết đời, tuy rằng trong miệng anh ấy không nói, thế nhưng vui buồn của Ngao Tứ anh ấy đều ghi tạc trong lòng, im lặng vì tương lai hai người mà chuẩn bị, anh ấy làm việc này đều không có nói với Ngao Tứ, anh ấy không muốn gây áp lực cho Ngao Tứ, tự mình làm, chính mình đang từng bước nỗ lực, dù cho đối mặt với áp lực cực lớn anh ấy cũng không có chút oán giận. Mặc dù anh ấy biết Ngao Tứ không phải là người phàm, anh ấy cũng vẫn không có từ bỏ, anh ấy hy vọng có thể thông qua việc tu luyện để rút ngắn chênh lệch tuổi thọ với Ngao Tứ, đây chính là nguyên nhân anh đấy muốn cùng tôi song tu.”

Hoa Linh cùng Ngao Túc hai người đều không có lên tiếng, Hoa Linh trong lòng hơi rối rắm, lẳng lặng nhìn Tạ Thanh Thần.

Tạ Thanh Thần ánh mắt lộ ra một chút giễu cợt, tiếp tục nói: “Trái lại Thái tử điện hạ, đã vì Vũ Sinh làm được những gì? Ngoại trừ vận động nửa người dưới, hắn có từng vì tương lai hai người cân nhắc qua một chút? Cho nên, lúc Vũ Sinh đề nghị muốn cùng tôi song tu, tôi rất vui vẻ đáp ứng, anh ấy là bạn của tôi, việc này tôi nhất định sẽ giúp, huống hồ đối với việc tu luyện của chính mình cũng có ích. Còn Ngao Tứ, là nổ vảy cũng được, là muốn giết tới cũng được, tôi đều tiếp tới cùng, ai bảo hắn ở trong lòng tôi là loại tra Long bắt nạt Vũ Sinh.”

Tạ Thanh Thần ngữ khí hơi lạnh lùng, nghiêng người dựa vào trên ghế, khoanh tay, ánh mắt mang theo vài phần thanh lãnh, nữ vương khí quanh người toàn bộ hết mức bùng nổ.

Truyện Chữ Hay