Bạn Trai Tôi Là Soái Ca

chương 22: cút!!!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chiều muộn, đi học về, tôi lại ở dí trong bếp lụi cụi nấu cơm tối. Mấy phòng trọ ở cùng đều hẹn nhau đóng cửa về nhà dịp cuối tuần, thành ra mỗi mình tôi ở trong khu trọ im ắng không tiếng động, buồn quá đi thôi!

"Cạch...cạch" - không có ai mà sao lại có tiếng mở cổng, tôi ngạc nhiên. Thằng bé nhà tôi hôm nay phải họp muộn cơ mà???

Và... rất bất ngờ, Diễm My tới tìm tôi!

Cô ta mặc bộ váy đen bó sát, ren kéo tới ngay trên ngực, in lồ lộ vòng một quyến rũ ~ Tôi cúi đầu nhìn lại mình, chắc chưa tới cup C, phẳng lì lì lì lì lì. Ôi trời ơi, sao mà ghen tỵ quá vậy nè!

Thẳng thắn y như cô em Tiểu Yến, cô ta vào luôn vấn đề chính, không thèm chào hỏi tôi một câu, rõ ràng là đến nhà trọ CỦA NGƯỜI TA mà tự nhiên như không: "Cô giúp việc, tôi nói lại một lần cuối cùng, cô đừng có mơ tưởng tới anh Nam của tôi!"

Ai dô! Mơ tưởng á? Của cô ta á? Mạnh miệng quá nhỉ? Tôi chắc chắn là hôm qua hắn có nói tôi là bạn gái của hắn rồi mà, sao giờ Diễm My tiểu thư đây lại nói tôi là giúp việc nhờ? Hay là do già rồi, mắc chứng bệnh Alzheimer?

Tôi im lặng biểu thị sự khinh bỉ, nghiêng đầu tỏ ý lắng nghe người kia nói tiếp.

Cô ta giậm giậm chân, bực tức quát lớn: "Cô cố tình không nghe tôi nói đó hả? Cô thử tranh anh ấy của tôi xem, tôi cho cô biết tay tôi. Đừng quên bố tôi là giám đốc công ty đối tác, hợp đồng này tôi mà hủy đi, anh Nam biết là do cô, không biết làm sao đâu! Hứ!"

Tôi chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn, khinh khỉnh nói: "Tôi sẽ làm sao, làm sao nào? Tôi cũng nói lần cuối cho cô nghe này, thứ nhất: tôi chẳng cần phả lo sợ tranh giành bạn trai tôi với cô, thứ hai: tôi có đủ khả năng để không tranh giành với cô. Vì sao á? Hạng người như cô, bám riết lấy một người như đỉa, Nam không dám để cho tôi đấu đá với cô đâu!"

Diễm My đương nhiên không thể ngờ tới tôi lại nói một cách dữ tợn như vậy nên há hốc mồm, chua ngoa tới đâu cũng phải đứng hình vài giây. Tôi được đà lấn tới, xử luôn một thể tránh để hậu họa về sau: "Cô muốn tranh giành, muốn cướp đi? Vậy, xin mời cứ tự nhiên như ở nhà mà tiếp tục. Tôi tự tin là, người cười cuối cùng không phải là cô! Vả lại, đây là chuyện tình cảm, tranh giành với trò bỉ ổi như cô thì..."

Tôi cười nhẹ, câu cuối cố tình ngân dài ra, khích bác cho cô ta điên lên. Nghĩ gì, tôi không phải dạng vừa đâu nhé, tôi ghi âm từ đầu chí cuối rồi kia kìa!

Người đối diện tôi phùng má trợn mắt: "Cô cứ cẩn thận, bố tôi sẽ nói với viện kiểm sát, chủ tịch hội đồng nhân dân rồi cả chủ tịch ủy ban nhân dân xử lí cô!"

Tôi giả vờ ra vẻ kinh sợ. Vãi thật! Trẻ trâu đi giành trai với người ta còn đòi chính quyền địa phương á? Nói thẳng ra, con mẹ mìn này điên bà nó rồi!

Tôi đổi thái độ, nhìn thẳng vào mắt cô ta, nhếch môi cười: "Sợ bố cô quá đi thôi, Trương Hoàng Diễm My! Cô ở lại vui vẻ, tôi đi chơi trước đây!"

Sau đó, tôi khóa cửa, nhảy lên chiếc xe đạp điện, phi ra ngoài cổng, mặc kệ cô ả một mình ở lại.

Tiếng gầm rú ở đâu đó lanh lảnh bên tai... thật có cảm xúc quá đi! >.

Truyện Chữ Hay