Trở về ký túc xá, điện thoại nó vang lên hồi chuông. Một tin nhắn mới từ số lạ.
" Cảm ơn em vì ngày hôm nay! "
Chẳng phải nói Yi Seon vui mừng đến mức nào, nó hét lên một tia tuyệt vời trong lòng, đây có chăng là minh chứng cho một mối quan hệ sắp bắt đầu hay không? Nó phải làm gì với tình yêu nồng nàn đang bùng cháy bây giờ??
Niềm vui tràn trề khỏi bờ môi, nó chậm rãi nhắn từng chữ phản hồi.
" không có gì đâu ạ! Anh vui là được! "
Rồi mãi tới nửa tiếng sau vẫn chưa thấy thanh âm đáp trả, hơi hụt hẫng một chút, nhưng lại cho rằng anh đang bận cho buổi show diễn tối nay, nó yên tâm không đợi chờ và lấy bài vở ôn tập.
IU chỉnh lại cổ áo cho anh, mùi nước hoa của cô nồng nàn như xộc vào mũi. JungKook vẫn đứng yên giao phó mọi việc cho cô.
" Hát tốt nhé! "
Anh gật đầu nhẹ, rồi từ từ bước lên bậc sàn chờ phần diễn của nhóm. Anh Jin đứng cạnh, vừa vuốt lại mái tóc vừa hỏi cậu em.
" IU chấp nhận em rồi à? "
Taehyung nhanh miệng trả lời thay:" Anh còn phải hỏi à? Chúng nó đóng phim trước mặt anh mấy tập rồi mà! "
" anh thấy chị IU cũng được, nhưng mà có phải chênh lệch tuổi tác quá không? "_RM chen vào.
" Chuyện tình cảm không ai biết trước được điều gì đâu, chẳng phải chị ta đã từng có nghi vấn hẹn hò với tiền bối Lee Jun Ki à? "_Jimin nói.
" Có khi thấy vậy mà không phải vậy! "_J-Hope điềm tĩnh buông lời.
" Các huynh đừng nói nữa, tới giờ diễn rồi kìa! "
JungKook cắn môi, tựa hồ không muốn nghe thêm bất cứ lời nào, anh như rơi vào khoảng không trầm mặc do bản thân anh tạo nên. Không hiểu vì sao ngay giây phút này, hình ảnh cô bé có mái tóc màu hạt dẻ kia làm lòng anh đôi phần ấm áp.Yi Seon rời khỏi ký túc xá khi trời đã nhá nhem tối, nó mang theo máy tính ghé vào một quán cafe ven đường để làm bài tập.
Ngồi được vài phút, xung quanh vang lên vài tiếng thì thầm, ban đầu Yi Seon không để ý, nhưng dần về sau lời thì thầm đó càng lúc càng lớn hơn, tạo sự tò mò. Nó bắt đầu lắng tai nghe.
" không biết anh ấy có bị làm sao không nữa!??"
" nghe nói vết thương nặng lắm! "
" lo quá à!! "
" anh đừng xảy ra chuyện gì nha anh! "
" đau lòng chết mất trời ơi! "....
Ai đó đang bị gì sao? Chắc bạn trai hay người yêu gì của mấy ẻm rồi? Sao không trực tiếp đến thăm người ta? Quan tâm lo lắng kiểu gì mà nói bằng miệng không vậy?
Nó thầm nghĩ và rồi cũng dẹp sang một bên, tiếp tục làm bài. Điện thoại vang lên hồi chuông của Eu San, nó nhấc máy.
" có chuyện gì? "
[Cậu đang đâu đó]
" làm bài tập ở quán cafe nè"
[Có nghe tin gì chưa, sao thấy tỉnh bơ vậy??]
" tin gì? "
[Fan kiểu gì mà thần tượng idol mình ra sao cũng không biết. Vô trang mạng xem đi]
Eu San cúp máy, bỏ lại không biết bao nhiêu câu hỏi trong đầu nó. Vội vã vào trang web. Tin đầu làm tim nó như muốn ngừng đập.
" Jeon JungKook, thành viên của nhóm nhạc BTS ngất xỉu ngay trên sân khấu vì bị chấn thương ở chân! "
Tay chân nó run rẩy, hô hấp đều đối với nó bây giờ thật khó khăn, mọi thứ trước mắt như hoàn toàn mơ hồ. Không kiềm nổi cảm xúc, nó bắt đầu thu dọn mọi thứ. Đón taxi, nhưng đây là giờ cao điểm hoàn toàn không có chỗ trống. Yi Seon không chần chừ, vội vã chạy đi, mặc dù đường đến công ty giải trí không hề gần, nó mặc kệ mọi thứ, giờ đây nó chỉ biết đến anh, nó cần phải xem anh như thế nào, nó cần phải biết anh hoàn toàn bình an, không có chuyện gì xảy hra.
Đến nơi, không chỉ có mình nó, cánh nhà báo rồi fan bu kín ngay lối vào, khiến cả bảo vệ cũng khó khăn canh giữ.
Nó bắt đầu vòng ra phía sau, bức tường cao vững chải không làm cô nàng nhục chí, vì bảo vệ đều dồn hết lực lượng ngăn chặn ở cửa chính nên việc nó thâm nhập vào trở nên dễ dàng.
" á! "
Nó kêu lên một tiếng khe khẽ khi chân chạm đất, có vẻ chân nó bị sưng rồi, vì phải chạy cả quãng đường dài đến đây mà.
Từng bước chân rón rén tiến vào bên trong, làm sao biết được anh ở phòng nào đây? Bị phát hiện ngay lúc này chắc ở tù luôn quá.
Cẩn thận để bản thân không gây ra tiếng động, dường như mọi người đều tập trung chạy chữa lo lắng cho JungKook nên nó có thể an toàn vượt qua cả lối đi dài.
" ai đó? "
Giọng nói phía sau vang lên làm Yi Seon hồn bay phách tán, kiểu này là tiêu tùng rồi, ngày mai thể nào cũng bị đưa lên trang nhất vị tội đột nhập bất hợp pháp.
Nó chấp nhận số phận mà quay người lại, chấp nhận án tử.
" ơ??? "
" Chị IU??? "
Nó bất ngờ vì người đụng mặt lại là người quen.
Cô dường như cũng không kém phần bàng hoàng vì sự xuất hiện của nó. Đừng hỏi vì sao cô lại có thể nhớ mặt, vì nó là người đặc biệt.
Dẫn Yi Seon đến khu vườn ít ai lui tới, cô mới bắt đầu tra hỏi.
" sao em lại ở đây? "
" chị nhớ em sao? "
" đương nhiên rồi, chị có trí nhớ rất tốt mà! "
" em xin lỗi đã tự ý vào đây, nhưng mà em chỉ muốn... "
" thăm JungKook thôi đúng không? "
" dạ?? "_Sao chị ấy lại biết??
" thì...cả đống fan đứng ngoài kia đều có chung mục đích đó mà, nhưng em có biết em gan lắm không? Nếu người phát hiện ra em là người khác, thì giờ này em đã được giải đi rồi đó, thậm chí là bị xét tội có mưu đồ hãm hại nghệ sĩ!"
" dạ, em biết, nhưng, em thật sự rất lo cho anh ấy, em không còn cách nào khác cả. "_Yi Seon cắn môi, biểu hiện rất tội nghiệp.
" JungKook hiện giờ đã tỉnh rồi, vết thương bị động nên ảnh hưởng một chút thôi, còn bây giờ thì ổn rồi! "
" thật vậy ạ?? "_Nó vui mừng hớn hở tràn trề trên khuôn mặt.
" Em về đi, cứ theo đường này mà trèo ra! "
" nhưng mà, sao chị lại ở đây, cũng đâu phải công ty giải trí của chị? "_Cô toan đi nhưng YiSeon nhanh miệng hỏi ngay.
" em phải hỏi vì sao bạn trai của mình gặp chuyện mà mình có mặt sao?? "_Iu cố nhấn mạnh hai chữ bạn trai.
Yi Seon không hiểu, nói đúng hơn là muốn ngay lúc này đầu óc mình ngu đi để không tiếp nhận nổi thông tin vừa rồi. Đôi mắt to tròn như cố xác nhận thêm lần nữa.
Cô hiểu ý, tiếp lời: " Em muốn chị nói JungKook là bạn trai của chị hả? Người nên ở bên cạnh anh ấy những lúc như thế này nên là chị chứ? "
" chị nói, anh JungKook...là, bạn trai của...chị sao? "
" em vẫn muốn chị lặp lại sao? Được rồi, chị và Jeon JungKook, thần tượng của em, đang có mối quan hệ tình cảm với nhau, cuộc đời của JungKook sau này, chị sẽ có mặt! "