Lúc kết thúc công việc là đã hơn chín giờ tối, Duẫn Trình An đã sớm đuổi tài xế của Hạ Kiều đi, tự mình lái xe đưa cô về nhà.
Trong xe yên lặng một lát, Hạ Kiều không nhịn được hỏi anh: “Tại sao hôm nay anh lại đến phim trường?”
“Hôm nay không khác gì công tác, đến giám sát tình hình quay phim.” Ngón tay trắng nõn thon dài của Duẫn Trình An nắm nhẹ tay lái, giọng điệu nhẹ nhàng.
“Được rồi, em có chuyện muốn hỏi anh. Anh kết hôn với em….” Cô dừng lại một chút, tiếp tục nói “Là thật lòng à?”
“Ừm, là thật.”
“Vì sao?” Cô quay người sang nhìn anh. “Chúng ta mới gặp nhau vài lần anh đã muốn kết hôn với em? Anh có biết gì về em chưa? Anh có biết em là người như thế nào không? Lỡ như em là người xấu thì sao?”
“Vậy em có phải không?”
“Đương nhiên không phải.” Hạ Kiều buột miệng nói ra, nhìn thấy nét mặt như cười như không của Duẫn Trình An thì cô chỉ đành thở dài hỏi: “Em chỉ là một diễn viên hạng hai, sao anh cùng em kết hôn chứ, mục đích của anh là gì?”
“Mục đích của anh đã đạt được rồi.” Cảm nhận được ánh mắt tò mò của Hạ Kiều, anh thản nhiên lên tiếng, “Chính là kết hôn với em.”
Hôm sau, scandal của Hạ Kiều cùng Duẫn Trình An lại giáng xuống. Có một phóng viên chụp được ảnh hai người họ cùng nhau đi vào tòa nhà, mãi cho đến ngày hôm sau mới rời đi.
Nhóm người hóng hớt ăn dưa khiến Hạ Kiều vô cùng đau đầu, cô rất muốn đăng gì đó lên weibo nhưng nghĩ lại thì chẳng biết mình nên đăng gì.
Thật ra ở cùng Duẫn Trình An cũng không sao, anh muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn tài hoa có tài hoa, muốn tiền có tiền, và quan trọng nhất là trong tay anh còn có rất nhiều hợp đồng quay phim, như thế cô là người chiếm ưu thế.
Thế nhưng, vì điều gì mà Duẫn Trình An thật lòng muốn cùng cô kết hôn? Cô cũng không tin vào sức hấp dẫn của chính mình. Duẫn Trình An bị sức hấp dẫn của cô mê hoặc, rồi lại còn quỳ gối dưới váy của cô nữa. Chỉ là nếu không phải hai lần trước cô mà không cố ý quyến rũ anh, thì đảm bảo rằng anh cũng làm như không thấy. bg-ssp-{height:px}
Sức nóng của scandal liên tục nổi gió, scandal trước kia của Hạ Kiều lại bị đào lên, đủ loại so sánh, phân tích để chứng minh tính chân thực của scandal lần này.
Buổi sáng không có cảnh diễn của Giang Hú, vậy mà anh ta lại đến đoàn làm phim từ rất sớm, dò la tin tức từ chỗ Hạ Kiều: “Scandal của cậu và Duẫn Trình An là thật hả? Vậy ra là hai người các cậu ở chung?”
“Sao cậu biết?”
“Hôm qua anh ấy đến tìm tớ tán gẫu, vô cùng quan tâm đến tình hình của tớ, nhưng trong lời nói và ánh mắt của kia lại lộ rõ vẻ cảnh cáo tớ không được đến gần cậu, nhìn tớ như tuyên bố chủ quyền vậy đó.”
Hạ Kiều liếc mắt nhìn anh ta: “Cậu nghĩ nhiều quá rồi, tuyên bố chủ quyền cái gì chứ. Tớ không phải là người của anh ta đâu.”
“Chính ánh mắt của anh ấy đã nói cho tớ biết, cậu là của riêng anh ấy đó.”
Những lời nói chắc nịch của Giang Hú quanh quẩn trong đầu Hạ Kiều mấy ngày liền.
Trong nội dung kịch bản có đi công tác tại Nhật Bản, không có gì mang tính biểu tượng cả, chỉ đơn giản là muốn nhân vật cùng nhau ngắm hoa anh đào nở. Mới đầu đạo diễn muốn tìm một địa điểm trong nước, nào ngờ tới gần ngày quay, cấp trên đột nhiên thông báo rằng cả đoàn sẽ đến Nhật Bản để quay.
Toàn bộ tổ công tác phấn khích không thôi, cả đoàn được đến Nhật Bản một tuần để hoàn thành cảnh quay, sau khi quay xong, tổ kịch bản chu đáo dành cho mọi người một ngày thỏa sức dạo chơi.
Đầu tháng năm, đây là khoảng thời gian hoa anh đào ở Hokkaido nở rộ. Hạ Kiều cùng theo trợ lý và hai ba diễn viên khác trong đoàn cùng đi ngắm hoa.
Dọc đường đi họ chụp ảnh và quay phim rất nhiều, không khí vô cùng thoải mái, nào ngờ giữa đường, cả đám vô tình gặp phải Duẫn Trình An.
Sao anh đang công tác trong nước mà lại có thể có thời gian đến Nhật Bản ngắm hoa nhỉ? Vài người trong số họ nhớ lại vụ scandal kia thì cũng tự hiểu mà chia nhau ra, để lại một không gian trống cho Hạ Kiều và Duẫn Trình An.