Tập gym một tháng trời và trông chờ mãi mới được về đi đám cưới đứa bạn cùng lớp. Sau một tháng chăm chỉ tập luyện và ăn kiêng các thứ thì body của Dương có vẻ "ngon" hơn được một chút. Khi mà cả Uyên và Dương đều về thì Vân Anh một mình cũng không dám ở lại, đương nhiên Vân Anh cũng về nhà luôn vì được nghỉ hôm.
Được hôm về nhà chơi rồi đi đám cưới bạn luôn thì bố mẹ đi công tác mất, còn kêu may Dương về không em trai lại phải qua bà nội ở. Về nhà trước ngày đám cưới hôm, hai chị em ở nhà suýt thì đấm nhau vì em trai dụ Dương solo game, Dương quá tự tin về trình độ "Pro" của mình nên quyết định chơi. Kết quả là chuỗi thua trận lận, Dương cay cú kêu sẽ không nấu cơm cho em trai ăn nữa. Cứ tưởng chỉ thua mỗi Duy đã thấy tứcc rồi nào ngờ thua cả em trai.
- Em mách mẹ đấy
Tùng Dương ấm ức gào lên, có một thứ chị gái thật là tốt bụng, dụ chơi game xong thua rồi quay qua dỗi
- Tao cũng mách mẹ mài chơi game đấy. Tin không?
Tùng Dương cứng họng không biết nói gì, mặt thằng bé kiểu chị làm chị tôi hơi lâu rồi đấy
- Thế em đi nấu cơm cho chị ăn ĐƯỢC CHƯA?
- Nói thì đi đi lại còn đứng đó nữa à
- Chị mà cứ như thế anh Duy không thích chị đâu
Dương lại được pha im lặng không biết nói gì nữa, về nhà mới dám lớn tiếng thôi chứ nói chuyện với Duy hiền như mèo con mà.
- Ai cần thích, chị mài không thích thì thôi chứ
Dương ngồi trên ghế nghịch điện thoại xem Tùng Dương chuẩn bị nấu cơm, thằng bé không dám cãi lại nửa lời vì sợ bị người chị iu dấu kể với mẹ là mình chơi game.
Thằng bé chỉ bĩu môi không thèm nói lại
- Thôi đừng nấu cơm nữa, order gà về ăn đi
- Thế thôi, em cũng không muốn ăn cơm
- Lát em trả tiền nha,nghe nói cậu về mới cho nhiều tiền lắm mà. Chị mài sinh viên nghèo tiền học đóng chưa đủ không có tiền đâu
Tùng Dương vẻ mặt tội nghiệp, đang hối hận vì sự dại dột đã khoe với Thùy Dương về số tiền đang có để rồi giờ bị người chị iu dấu ăn hiếp như này. Thằng bé không nói không rằng tự đi lên phòng lấy tiền xuống đưa cho Thùy Dương
- Cho chị tiền mua giày đi Tùng Dương, chị có đôi giày dùng mãi chưa có tiền mua
Thùy Dương trưng bộ mặt đáng thương nhìn em trai
- Có tiền dùng nước hoa Dior thì cớ gì không có tiền mua giày, em hết tiền rồi
- Được tặng chứ tiền đâu mà mua
Thằng bé không nói gì nữa, đi lên nhà xem TV. Ở trên trường chuẩn boy lặn lùng, nhiều bạn nữ thích lắm, về nhà gặp ngay người chị tốt bụng như này cứ phải khổ sở. Còn Thùy Dương, từ lúc sinh ra đến giờ bắt nạt được mỗi em trai nên xem đó là thú zui mất rồi.
Thời tiết đầu tháng khá là mát, đúng kiểu không nắng gay gắt nhưng cũng không lạnh, chờ ngày này lâu lắm rồi, Dương đã dành hết buổi tối để cùng Vân Anh suy nghĩ xem nên mặc gì, đơn giản là vì Uyên không bánh bèo giống hai người này. Vân Anh kêu tắt điện thoại vì sắp hết pin mà Dương không cho, bắt nói chuyện thêm lúc nữa. Thực ra đồ của Dương không quá nhiều nhưng mà không biết mặc gì, vì sẽ có cả thầy chủ nhiệm tới dự nữa, trước giờ vẫn hình tượng hiền lành dễ thương nên thôi, Dương sẽ không làm lấn át cô dâu đâu.
Năn nỉ mãi Tuấn Anh mới qua đón, Uyên có một bạn nữa cùng lớp đón, dù sao Dương cũng lười tự đi xe.
Dương đã ngồi né cái hội uống bia rượu như uống nước lọc ra rồi, thế nhưng mà... các bạn vẫn kéo Dương qua. Bởi vì là hồi liên hoan cuối cấp Dương đã lỡ miệng hứa là nếu như lúc đám cưới bạn đầu tiên trong lớp mà Dương chưa có người yêu, nhất định sẽ tiếp tất cả các bạn trong lớp ly rượu, oke lớp có người trừ Dương là còn . Dương vẫn nghĩ lên đại học sẽ có người yêu nên mới chắc chắn cược như thế, hơn nữa xinh gái như Dương không lí nào mà không có được. Nhưng điều mà không ngờ tới nó lại xảy ra, mà các bạn thì vẫn còn ghi âm lại đoạn hùng hổ tuyên bố đó của Dương nên không có cách nào chối được.
Giả vờ chạy qua chỗ thầy chủ nhiệm ngồi tâm sự tuổi hồng với thầy và cô dạy Tiếng Anh một lúc, thấy quái nào các bạn vẫn qua xin phép kéo Dương về chỗ cũ để bắt đầu tiết mục uống rượu của Dương
- Thôi điên à? Sống healthy lên nào các bạn
- Nghe nói nay Dương đã nổi tiếng lắm rồi, sắp quên các bạn nên phải uống để nhớ đi, với lại đã hứa thì phải làm
- Thôiii uống nước lọc nhá
Dương vẫn nhớ ngày liên hoan cuối năm, trong khi Uyên uống hết ly này đến ly kia không hề hấn gì, Dương chỉ uống có ly rượu thôi mặt đã hồng hồng, uống hết ly thứ là thấy lâng lâng, kết quả là bị bắt uống tận ly vì các bạn chúc nhiệt tình quá, hơn nữa cuối năm rồi nên Dương quyết bung lụa. Kết quả là hôm đó về say ngồi khóc huhu cả đêm, kể từ đó Dương đã quyết không bao giờ dám dùng mấy chất kích thích này nữa.
- Thế giờ chọn giữa tỏ tình với anh gì game thủ nổi tiếng đó với việc uống thì chọn đường nào?
- Thôi điên à? Quen biết gì đâu
- Ơ Dương bảo yêu mình mà nay cưới mình Dương không uống là như nào. Dương hứa rồi Dương phải giữ lời chứ
Bạn lớp phó mãi mới lên tiếng
Dương bất lực ngồi nhìn Uyên cầu cứu, tuy nhiên Uyên phũ phàng lắc đầu, lâu lắm mới gặp lại các bạn mà không xõa hết mình gì cả
- Uống đi, lát tao đưa về
- Chọn đi, uống hoặc là thử thách tỏ tình với anh crush game thủ của bạn. Nếu bạn có người yêu thì không phải uống mà
Nhắc tới Duy lại chẳng buồn nói, Duy lại ngoi lên mấy hôm rồi lại lặn không thấy đâu rồi
- Uống ít ít thôi chứ, tối nay bố mẹ không có nhà
- Uống hết số trên bàn là được
Đếm sương sương trên bàn đâu đó tầm chục ly thôi không nhiều đâu. Các bạn đang sẵn sàng điện thoại quay video Dương rồi. Dự là sáng mai ngủ dậy Dương sẽ được nổi tiếng.
Sau một hồi kì kèo lên xuống cuối cùng Dương cũng phải nhắm mắt nhắm mũi lại lại uống từ từ từng cốc, mặt nhăn nhó, cái thứ gì vừa đắng vừa cay mà người ta cứ thích uống thế không biết. Tại sao trên đời lại có nhiều tên nghiện mấy thứ đắng cay này được.
- Thôi cứ từ từ uống cũng được mà, nhưng mà phải uống hết. Đáng nhẽ ra là phải uống đủ ly đấy nhá.
Mấy đứa kia vẫn cười được, hận mấy thứ bạn cũ. Mới uống có ly mà Dương đã muốn khóc các bạn siêu tốt bụng vẫn bắt uống tiếp, dự là lát không biết lối về luôn mất. Kể các bạn không để ý còn gian được chứ ai cũng nhìn như thế thì ai chơi, thôi dại dột thì phải chịu thôi chứ biết sao giờ.
Sau khi ăn ở đám cưới xong các bạn còn rủ nhau đi hát hò, Dương còn ngây ngây kiểu không biết gì, hai má ửng hồng và mặt đờ đẫn, không ai chở về nên cũng đi cùng. Uyên đã nhờ bạn chở về nhà thay đồ rồi mới đi xe ra sau, Uyên sẽ qua ngủ cùng Dương chứ để cho Dương ngủ một mình cũng không yên tâm lắm. Không biết do hơi men hay gì, Dương cầm mic hát cả buổi không cho ai đụng đến cả, hát hết bài này qua bài kia.
Sau đó Dương lại bị các bạn dụ uống cider loại mới vị nho đen gì đấy nghe bảo cũng ngon. Dương vì tò mò cũng uống thử nhưng các bạn không cho, kêu là uống thì uống cả và đã bật ra thì phải uống hết. Vì đoán cider là thứ rượu hoa quả ngon ngọt, nồng độ không quá cao, Dương đã quyết định quất thêm một em vị mới để uống thứ. Ban đầu vẫn tấm tắc khen ngon, sau khi cùng các bạn chơi hết cái chai đó nữa đã thấy hơi choáng váng, hai má ửng hồng và có chút đau đầu. Trước uống có ly đã say không biết gì, giờ uống tận ly rượu thêm cả chai cider mới thấy say, có vẻ tửu lượng tốt hơn một ít
Dương hát tích cực lắm, có vẻ lúc này hơi men mới ngấm thực sự, có vẻ say mất rồi.
Lúc sau hát khan cả cổ, mặc cho các bạn đang nói chuyện vui vẻ, hát hò các thứ thì Dương bắt đầu cứ lảm nhảm đòi đi về để ngủ thôi. Uyên đành phải đưa Dương về trước, tránh các bạn lại bắt uống nữa thì chết đi cho rồi.
Về đến nhà là hơn giờ em trai đang còn học bài, tội nghiệp thằng bé phải ở nhà một mình vì Dương cứ nghĩ đi chơi cùng lắm giờ tối đã về rồi chứ. Em trai ngủ một phòng riêng, Uyên và Dương ngủ phòng riêng
- Chị Dương bị ngáo rồi, em ra khóa cửa chị với, xong tắt điện tự đi ngủ nha. Nhớ khóa cửa cẩn thận đấy
Uyên đưa Dương vào phòng rồi qua dặn dò Tùng Dương
- Vâng, chị ngủ ở đây ạ?
- Ừ
Thằng bé gật gù rồi đi khóa cửa nhà, quên chưa nhắc về không được kể với mẹ không mẹ chửi Dương không biết chui đầu đi đâu luôn
Về tới phòng Dương đã lao ngay đi vệ sinh và rửa mặt cho tỉnh tuy nhiên là lúc này cảm giác men mới ngấm nên bắt đầu có triệu chứng bị say. Tính ngồi lướt điện thoại một lúc nhưng Uyên bắt đi ngủ, nhưng rõ là chưa buồn ngủ chút nào, tại sao nhiều người uống say sẽ buồn ngủ nhưng Dương lại rất tỉnh ngủ và không có dấu hiệu của việc buồn ngủ.
Uyên phải đi pha cho ly nước chanh uống cho xem có tỉnh rượu không, uống hết cốc nước chanh Dương vẫn ngồi đó nhắn tin với ai đấy, Uyên nhìn qua, hình như là Duy, nhưng chỉ có Dương nhắn một đống còn không thấy Duy rep. Uyên biết ngay ngày mai kiểu gì cũng có đứa khóc lóc vì hối hận.
- Thôi tắt điện thoại đi ngủ đi má
- Điên àaa đang còn sớm mà
- Mày sẽ hối hận cho xem
Dương không nói gì rồi ngồi cười cười, Uyên đi lượn xuống dưới nhà xem Tùng Dương đã khóa cửa chưa rồi ngồi hót với thằng bé luôn,không biết bao giờ con người kia mới chịu đi ngủ để Uyên được đi ngủ.