Mấy hôm liền Minh Duy phải vào Sài Gòn đi quay trailer và chụp ảnh chuẩn bị cho mùa giải mới, nghe đâu là giải quốc tế chứ không phải quốc nội như lần trước, giải thưởng cho chức vô địch lên tới đô, tầm khoảng gần tỉ chứ nhiêu, bảo sao bạn Duy từ đầu xuống dưới chân đều hàng hiệu. Không chơi game cùng Duy, Dương rủ Uyên tập tành chơi game mà bạn Duy thi đấu, thử xem khó hay dễ để suy nghĩ đến chuyện đi thi đấu chuyên nghiệp như Duy cho nhanh giàu.
Cả hai đứa dụ thêm cả Tuấn Anh vào chơi để nó còn dạy cho mà đánh chứ hai đứa ngu ngơ lần đầu chơi thì đánh kiểu gì được. Sau khi được hướng dẫn chi tiết và kĩ càng thì bạn Dương với bạn Uyên cảm thấy thích thú với thứ game này, tuy nhiên thì chơi game kia có ngu ngu một xíu cũng không ai chửi, chứ game này chơi dở và nó chửi cho sấp mặt ra chứ không đùa. Bạn Dương mới tập chơi nên toàn bị đồng đội chửi cho hết ngu người rồi đủ thứ loại óc ~~ cuộc đời bạn Dương chưa bao giờ bị chửi như này. Đã thế để có thể đánh được với Tuấn Anh, Tuấn Anh đã phải cho hai người kia cái tài khoản rank cũng kha khá để qua mấy bước huấn luyện của tân binh. Vừa chơi mà đu rank cao bảo sao không bị chửi, bạn Dương tức không nói nên lời
" Đợi đó, nó mà biết tao là ai sẽ hối hận"
" Ủa mày là ai?"
Tuấn Anh thở dài bất lực khi phải gánh hai quả tạ siêu to khổng lồ đến một người siêu giỏi như Tuấn Anh cũng phải thua liên tiếp mấy trận ở một cái rank thấp không cùng đẳng cấp thế này, vì chơi với hai người bạn yêu dấu cậu ta đã phải dùng tài khoản thấp thấp rank để chơi cùng rồi mà cứ thua thì cũng chịu rồi
" Hừm đợi đấy "
" Sao mày lại chết rồi Uyên?"
Tuấn Anh thở dài bất lực
" Tao chạy rồi nhưng nó cứ chạy theo bắn tao "
Bạn Dương đang cười bạn Uyên thì cũng nhanh chóng bị nó cho vài đường cơ bản máu tụt không phanh và chết , đương nhiên khi feed quá nhiều mạng thì đồng đội lại chửi, team người có người không chửi chứ người còn lại vẫn chửi...
" Có cách để không bị chửi, nghe không?"
Tuấn Anh vẫn chơi rất đỉnh nhưng quá mệt mỏi với hai đứa bạn
" Sao sao"
Uyên và Dương đều hào hứng nghe, hy vọng lần sau chơi game sẽ không bị chửi nữa
" Đó là xóa mẹ game đi chứ chơi gì nữa"
" Thế thôi Tuấn Anh chơi game một mình đi, Dương với Uyên không làm phiền Tuấn Anh nữa"
Uyên phì cười với cái giọng khi dỗi quen thuộc của Dương, sau đó thì Tuấn Anh không dám than gì nữa. Hmm bạn Dương sẽ quyết tâm chơi giỏi đợi một ngày dụ solo với Duy.
Còn Duy đi quay không biết có bận rộn gì không, nghe mấy bạn trong nhóm fan kêu đi chụp quảng cáo chung với một bạn hoa khôi hay gì gì đó xinh gái lắm. Vì là Duy đẹp trai nên suốt ngày được mời đi chụp quảng cáo, mà mỗi lần chụp quảng cáo thì nhiều tiền lắm chứ đùa, đã thế lại được chụp ảnh cùng gái xinh. Chắc đi ăn, đi chơi cùng gái xinh mất rồi.
Hình như đúng là như thế, bạn Dương không biết gì hết cho tới khi Uyên cap màn hình gửi cho cái ảnh chụp của một bạn nữ rất xinh gái chụp chung với Duy và một số người trong đoàn phim, đương nhiên bức ảnh sẽ không ảnh hưởng gì mà Uyên phải chụp cho Dương xem, tại vì bạn xinh gái mà Dương nghe nói được đó chính là bạn hoa khôi giành giải nhất lúc tham gia thi cùng Dương. Nghe nói sau lần thi đó bạn ấy nổi tiếng lắm, lại còn con nhà có điều kiện ăn mặc xịn sò và tính vào showbit nữa hay sao. Xem xong ảnh Dương ngồi ngơ người vài giây, đúng là có duyên ghê. Mặt Minh Duy chụp ảnh cũng có vẻ không mấy hợp tác lắm nhưng mà chụp cùng gái xinh thế cơ mà.
Đang xem phim thì Minh Duy nhắn tin rủ chơi game, đương nhiên là Dương sẽ xem phim tiếp, tự nhiên thấy tức, bởi lí do là Duy chụp ảnh cùng người mà Dương ghét, thế thôi. Có thể xem là ghen tị không? Cũng có thể bởi Tường Vy có xuất phát điểm tốt hơn Dương, cái gì cũng tốt hơn nhưng may nghe nói điểm thi đại học khá thấp, thế là được rồi, chẳng nhẽ cái gì cũng hơn. Không Dương cũng khá ghen tị với Tường Vy một chút đó ~~
" Sao lại không chơi, chơi đi :))"
" Đang xem phim, đi rủ bạn anh chơi đi "
" Vậy thôi, tối mai chơi "
Thùy Dương lại tiếp tục xem phim tiếp, thiết nghĩ rõ là Duy chẳng làm gì tự nhiên tức, Dương rất là khó hiểu.
Tự nhiên mấy ngày liền không chơi game cùng Duy, thấy Dương kiểu không muốn chơi nữa nên đương nhiên anh sẽ không rủ nữa, cũng chẳng hỏi tại sao không chơi, đơn giản là kiểu không chơi thì thôi. Con gái thật khó hiểu. Dương mấy nay còn bận sắp xếp đồ để chuẩn bị vào đại học. Máy tính mẹ còn không cho mang đi, thế thì xác định từ nay khỏi chơi game, mẹ còn chuyển cả qua phòng Tùng Dương để thằng bé tiện học nữa. Và thế là hết cái để chơi game, không sao Dương sẽ chơi bằng điện thoại cũng được. Mấy nay đang cùng Uyên leo rank game mới mà không thèm rủ Tuấn Anh để lúc nào rank cao, kĩ năng lên tay thì mới chơi cùng không dạo này Tuấn Anh cũng quá đáng suốt ngày chửi hai đứa bé dính lời nguyền chơi game dở.
Học đại học cách nhà cũng khá xa nên Dương và Uyên đương nhiên phải thuê trọ gần trường chứ không thể nào đi đi lại lại về nhà được. Tận hưởng những ngày ở nhà với bố mẹ sung sướng, sau đi học đại học sẽ phải tự làm hết mọi việc, phải tự dọn dẹp nấu ăn, có khi một tháng cũng có thể là một tuần mới được về nhà. Đi học đại học phải biết chi tiêu hợp lí chứ đầu tháng ăn ngon cuối tháng nhịn đói thì cũng chết dở. Và với bản tính không suy nghĩ sâu xa, thích thì ăn của bạn Dương thì nguy cơ cuối tháng hết tiền ăn cũng rất cao. Tuy nhiên thì không lo, ở cùng Uyên chắc không sao... mẹ thì cứ sợ hai đứa vừa hậu đậu vừa vụng ở cùng nhau không biết làm nên cái gì nữa. Ít ra thì Dương biết nấu ăn nên chắc không tới mức không biết làm gì, không sao cùng lắm cả tháng ăn mì chắc cũng ổn
Chuyển lên trọ mới sớm một chút để hai đứa decor lại căn phòng, mua đồ dùng cá nhân và đồ dùng trong nhà, đương nhiên cả mẹ Uyên và mẹ Dương phải đi cùng để trợ giúp. Vì sợ hai đứa con gái ở nơi an ninh không tốt nên đã thuê chung cư ở gần trường, an ninh vừa tốt phòng xịn, hơi đắt một chút cũng không sao. Căn phòng rất hợp với Thùy Dương, rất nhiều nơi để sống ảo, đặc biệt ở tậng lận nên ban công là nơi hợp lí nhất để chill.
Uyên không bánh bèo như Dương nhưng vì đứa bạn dở người mà Uyên phải ở căn phòng đụng đến cái gì cũng hồng, từ ga trải giường, chăn, gối, gối ôm là nguyên bộ mua màu hồng cả, ra đến phòng khách và bếp cũng đều là màu hồng hết, cái gì cũng hồng, không hồng thì xanh da trời của Uyên, cả cái phòng được mấy màu quen thuộc.
Sau khi mua xong mọi thứ cần thiết nhất cho hai đứa thì hai mẹ cũng về nhà, việc sắp xếp sao cho hợp lí thì tự hai đứa xếp lấy. Người ta đi học thì nhớ nhà khóc lóc còn Dương với Uyên như kiểu vui vẻ lắm, căn nhà hai đứa mơ ước và lại còn được ở cùng nhau vui còn không hết buồn cái gì.
Vì là đồ còn sắp xếp chưa xong nên là hai đứa đã quyết định ra ngoài đi ăn, ăn như hai người này dự là cuối tháng cũng hết tiền thật. Cứ nghĩ Uyên sẽ không như Dương, sẽ chi tiêu hợp lí nhưng không hề, đi học đại học mà cả hai đứa tiêu như con nhà giàu, đi ăn xong còn đi siêu thị vác đống đồ ăn vặt về nữa mới chịu. Bạn Dương ngáo ngơ chụp up story thì mẹ thấy, và mẹ đã nói trước là giờ đến cuối tháng sẽ không cho thêm một đồng tiền nào vào việc ăn uống cả.
- Nghĩ xem chúng mình làm gì để kiếm ra tiền tiêu đi chứ ăn không như này phụ huynh đấm chết. Với số tiền ít ỏi mẹ đưa chắc ăn tuần là hết thì sao
Dương vừa ôm gối vừa than thở
- So với mấy đứa lớp mình thì mẹ chúng mình đã cho chúng mình số tiền gấp đôi các bạn rồi đó, thôi ăn hết hôm nay nhá, mai sẽ bắt đầu tiết kiệm
- Nhưng tao thèm thịt nướng quá, hay mai ăn thêm hôm nữa rồi hôm kia tiết kiệm
- Ừ tao cũng thế
Xong hai đứa nhìn nhau cười, khi tâm hồn ăn uống gặp nhau có mà tiết kiệm kiểu gì.
Hai đứa dù chưa dọn dẹp xong nhưng vẫn nằm xem phim và để mai dọn tiếp chứ bao nhiêu thứ đồ ai mà dọn hết được.
Đang xem phim thì chị thư kí trong team của Duy rep story của Dương, kêu là ra rồi thì đi ăn thôi không chị và cả team sắp vào Sài Gòn rồi.
" Vậy hôm nào được nhỉ