Trước ngày thi bạn Dương không học nữa, giữ tinh thần siêu thoải mái để đi thi. Mẹ bảo là yên tâm, thi xong mọi thứ sẽ khác. Đúng vậy... trước thi chỉ ăn, ngủ và học không làm bất cứ một cái gì, tới giờ ăn cơm mẹ hoặc Tùng Dương mang lên tận phòng cho ăn, ăn xong có người mang xuống. Đồ ăn thì mẹ mua nhiều vô kể, thích gì cũng có hết, cuộc sống sung sướng mà bạn Dương hằng mơ ước là như thế. Nhưng mẹ bảo thi xong sẽ không có chế độ ưu đãi không làm mà có ăn như thế đâu. Chưa kịp thi đã thấy sợ, không phải sợ không làm được bài mà sợ thi xong phải làm việc. Thôi dù sao thi xong ít ra cũng không bị áp lực học hành.
Gần thi không hiểu sao cứ buồn ngủ, sáng mai thi môn tối bạn Dương ngủ giờ mới dậy, ngủ từ chiều tới tối. Ngủ dậy đọc sương sương mấy tác phẩm văn học mai thi lấy cái viết không lại không biết gì thì cũng chết dở. Mặc dù học khối A nhưng chất Văn từ cấp tới giờ chưa bao giờ mất, chỉ đọc qua nắm sương sương ý là bạn Dương cũng có thể viết ra bài văn siêu đỉnh rồi. Còn nghị luận xã hội thì cũng không quá khó, ăn được tất. Dù là khối A nhưng điểm thi thử ở trường khối D của bạn Dương lúc nào cũng cao nhất khối làm mấy bạn khối D không biết nói gì hơn.
Đoán chắc là vào facebook chỉ tin nhắn chúc thi tốt, mà sợ rep là hết buổi nên bạn Dương đành không bật wifi vậy, hơn nữa bạn Dương đã khóa facebook đề phòng trường hợp thấy đáp án là muốn chấm, sợ sai chỗ nào đáng tiếc lại ảnh hưởng tới môn thi sau nên bạn Dương đã không dùng bất cứ mạng xã hội nào. Học một lúc rồi đi ngủ thôi chứ thức khuya mai lại dậy sớm ai chịu được. Tuy nhiên thì lúc bạn Dương đi ngủ thì mãi mới ngủ được, rõ là đang thấy thiếu gì đấy nhưng không biết là gì.
giờ sáng mẹ đã gọi dậy, đang ngồi thơ thẩn vài phút thì điện thoại reo chuông, điện thoại mà gọi chỉ có thể là người thân hoặc Uyên, hoặc Tuấn Anh, ơ nhưng không phải, là "Ancol