edit: Mi An
Mạnh Vãn hiểu ra, Lục Triều Thanh không thích cô, nhưng anh ta muốn thử cùng cô phát triển mối quan hệ.
Mạnh Vãn không có biện pháp lý giải mạch não của người máy, ví dụ như anh ta như thế nào có cái ý tưởng này, nhưng cô rất rõ ràng mình đối với Lục Triều Thanh có cảm giác, đó chính là không có cảm giác! Không cần nói đến cô đã hiểu Lục Triều Thanh, một người máy buồn tẻ không chút thú vị, hai người ở bên nhau không có bất cứ tiếng nói chung nào, tính cách Lục Triều Thanh không hấp dẫn được cô, giá trị nhan sắc cũng không có bao nhiêu dụ hoặc. Suy xét đến EQ của Lục Triều Thanh, Mạnh Vãn liền không vòng vo, uống một ngụm nước trà, cô nhìn thẳng vào anh:
“ Giáo sư Lục, nam nữ xác định quan hệ rất ít người có thể lập tức xác định tình cảm, xác thật cũng có ấn tượng đầu tiên không tồi, nhưng càng có thể thấy thông qua lần đầu tiên gặp mặt liền phát hiện hai chúng ta không hợp, hoặc là nhà trai không thích nhà gái, hoặc là nhà gái không thích nhà trai. Chúng ta là hàng xóm, đều rất quen thuộc, tôi cứ nói thẳng vậy, tôi đương nhiên không ghét anh, nhưng tôi cũng chẳng thích anh, hơn nữa, tôi cũng xác định tương lai sẽ không thích anh, cho nên, tôi hy vọng ăn xong bữa cơm này, chúng ta có thể tiếp tục làm hàng xóm bình thường.”
Lục Triều Thanh nhấp môi, lâm vào trầm mặc, hơn nữa trầm mặc thật lâu.
Mạnh Vãn nhìn khuôn mặt tuấn dật, bỗng nhiên có điểm bất an. Lục Triều Thanh trước kia quá được ưu ái sao? Này không phải lần đầu tiên anh ta bị cự tuyệt đi? Mạnh Vãn cự tuyệt qua rất nhiều người, nhưng cự tuyệt con mọt sách vẫn là lần đầu tiên, Lục Triều Thanh khả năng chấp nhận như thế nào, có thể hay không bị đả kích một trận? Nghe nói Giáo sư Cao bị cô uyển chuyển cự tuyệt, suốt một tuần cũng chưa tắm rửa?
Mạnh Vãn liền nghĩ lại xem có phải hay không mình nói hơi quá đáng, Lục Triều Thanh một lần nữa lại mở miệng, thần sắc bình tĩnh, dùng ngữ khí không xác định hỏi cô: “ Cô như thế nào xác định tương lai sẽ không thích tôi?”
Trong phút chốc, Mạnh Vãn đối với vị giáo sư dạy vật lý này sinh ra đồng tình.
Cô nhìn Lục Triều Thanh cười cười: “ Tôi khi còn nhỏ không thích vật lý, hiện tại cũng không thích vật lý, Lục giáo sư với tôi mà nói chính là vật lý.”
Lục Triều Thanh điềm nhiên hỏi: “ Cô không thích điều hòa?”
Mạnh Vãn nhíu mày: “ Có ý gì?”
Lục Triều Thanh giải thích cho cô: “ Không có vật lý thì không có điều hòa, bao gồm thang máy, máy bay, các vật dụng sinh hoạt tiện lợi, đều là một bộ phận của vật lý. Cô không thích chính là vật lý trên giấy tờ, nhưng trong sinh hoạt mọi nơi đều là vật lý, cô có thể nói cô không thích điều hòa?”
Mạnh Vãn thừa nhận, từ góc độ này, cô nói không lại một vị giáo sư vật lý! Cô dựa lưng vào ghế, cười xấu xa: “ Tôi không phải không thích điều hòa, nhưng nếu anh là điều hòa, tôi liền thích anh, nhưng anh không phải.”
Lục Triều Thanh rất tự tin: “ Tôi có thể trở thành người không thể thiếu trong sinh hoạt của cô.”
Mạnh Vãn phiền não: “ Tôi không cần”
Lục Triều Thanh vẫn thong dong như cũ: “Có cần hay không, cần thiết dùng thí nghiệm chứng minh.”
Mạnh Vãn lười cùng anh múa mép khua môi, vừa lúc người phục vụ mang đồ ăn lên, Mạnh Vãn cũng không khách khí với Lục Triều Thanh, cầm lấy chiếc đũa chính mình ăn. Tóc dài rơi xuống có điểm vướng bận, Mạnh Vãn không cần trước mặt Lục Triều Thanh giả dạng thục nữ, từ trong túi lấy ra dây buộc tóc, ba giây liền đem mái tóc rối tung thành đuôi ngựa. Gương mặt trăng nõn lộ ra, Lục Triều Thanh liếc cô một cái, phát hiện chính mình vẫn là có thói quen nhìn cô như vậy, sạch sẽ thoải mái.
Bữa cơm chiều này, Lục Triều Thanh cảm giác không tồi, trừ bỏ hai người quá mức trầm mặc.
Sau khi ăn xong tính tiền, Mạnh Vãn kiên trì chia AA, Lục Triều Thanh cướp khoản thanh toán. Anh du học nước ngoài gần năm, biết trường hợp này nhà trai trả tiền là lễ phép cơ bản. Mạnh Vãn không nghĩ đến lễ phép, cô thấy tờ giấy, hướng cửa nhà hàng đi, Mạnh Vãn chuyển một nửa phí cho anh ta. Di động vang, Lục Triều Thanh mở WeChat, vửa mới mở ra khung chát cùng Mạnh Vãn, bên cạnh liền duỗi ra một bàn tay tiến tới, nhanh chóng nhận số tiền chuyển khoản.
Lục Triều Thanh rất không cao hứng, lại chuyển trở về.
Mạnh Vãn thấy thao tác của anh liền không chấp nhận.
Lục Triều Thanh liếm môi, nhưng không làm tới đi đoạt di động của cô, tùy tay lướt Wechat, nhìn đến tin nhắn của bà nội Lục: Cơm nước xong đưa Vãn Vãn đi dạo hồ một chút!
Lúc này sắp giờ tối, bên hồ buổi tối ít người.
Ra khỏi nhà hàng, Lục Triều Thanh hỏi Mạnh Vãn: “ Đi dạo hồ một chút?”
Đây chính là tiết tấu thân cận bình thường, Mạnh Vãn trực tiếp cự tuyệt: “ Không được tôi còn muốn đên tiệm mỳ, anh tự đi tản bộ đi.”
Nói xong, Mạnh Vãn đi thẳng đến xe BMW đỗ cách đó không xa.
Lục Triều Thanh đứng tại chỗ, yên lặng nhìn cô.
Mạnh Vãn ngồi vào xe, thắt dây an toàn, thấy Lục Triều Thanh đứng cô độc một mình, đừng nói, bóng đêm mông lung, một thân tây trang của Lục Triều Thanh thật là có vài phần nam chính phim thần tượng, đáng tiếc tính cách kia của anh, thật lãng phí. Mạnh Vãn chuyên tâm lái xe, xe cách Lục Triều Thanh ngày càng gần, chú ý tới Lục Triều Thanh nhìn chằm chằm vào xe cô, bộ dạng có điểm đáng thương, đồng tình trong lòng lại bắt đầu quấy phá.
Cô dừng xe bên cạnh anh, hạ cửa sổ xe, nhíu mày hỏi anh:
“ Anh không đi tản bộ?”
Lục Triều Thanh rũ mắt, nhìn khuôn mặt xinh đẹp bên trong xe:
“ Tôi không thích tản bộ.”
Mạnh Vãn nghĩ thầm, không thích tản bộ vậy vừa mời cô là vì cái gì?
“ Vậy về đi, anh lái xe tới?”Mạnh Vãn lại hỏi.
Lục Triều Thanh: “Bắt xe.”Anh còn chưa có mua xe, đại học Z ở gần nơi ở, Lục Triều Thanh cảm thấy không cần thiết phải mua xe.
Tốt xấu gì cũng là hàng xóm, Mạnh Vãn cũng không liền mặc kệ Lục Triều Thanh, dương dương cằm: “ Lên xe đi.”
Lục Triều Thanh tâm tình tốt lên, vòng đến bên khác BMW, ngồi ghế phụ lái.
Mạnh Vãn không nghĩ cho anh hy vọng, hỏi anh khi bắt xe tới bao nhiêu tiền.
Lục Triều Thanh đúng sự thật trả lời: “ tệ”
Mạnh Vãn vừa lái xe vừa cười: “ Vậy anh đưa tôi một nửa, bình đẳng.”
Lục Triều Thanh cũng không có bất kỳ cảm xúc mâu thuẫn gì, lập tức gửi cho cô một bao lì xì.
Mạnh Vãn tùy tay nhấn mở, không nghĩ tới cư nhiên bên trong là tệ!
Cô trừng mắt, Lục Triều Thanh nhìn cô cười: “ Cơm chiều tôi mời khách.”
Trên đường trở về, trong xe cùng khi ăn cơm trầm mặc giống nhau, Mạnh Vãn nhiều bằng hữu, tìm cô nói chuyện cũng nhiều, Wechat thường xuyên vang, Mạnh Vãn một tay lái xe một tay cầm di động xem.
“ Lái xe an toàn.” Vị ngồi ghế phụ Lục Triều Thanh nhìn không được, cảm thấy cô lái xe như vậy thực không an toàn.
Mạnh Vãn coi như không nghe thấy.
Lục Triều Thanh nhấp môi có phần gấp gáp.
Chờ xe tiến vào bãi đỗ xe, Lục Triều Thanh mặt đã có thể hình dung như khối băng.
Hai người cùng nhau vào thang máy.
Mạnh Vãn tùy tay ấn tầng .
Lục Triều Thanh kỳ quái liếc cô một cái: “ Cô không phải nói muốn đi tiệm mỳ sao?” Còn bởi vậy cự tuyệt lời mời đi tản bộ của anh.
Mạnh Vãn a một tiếng, không chút để ý đáp: “ Lại không muốn đi.”
Lục Triều Thanh không còn lời gì để nói, chỉ có ngực không quá thoải mái.
Cửa thang máy mở ra, hai người ai về nhà nấy.
Mạnh gia.
Mẹ Mạnh từ phòng khách chạy ra, ánh mắt chờ mong mà nhìn con gái:
“ Thế nào?”
Mạnh Vãn mặt thối: “ Tin tưởng giữa mẹ con chúng ta đã xuất hiện vết nứt, xét thấy đêm nay người lừa gạt con, về sau mẹ an bài ít nhiều xem mặt con đều sẽ không đi.”
Mẹ Mạnh thực ủy khuất, đuổi theo con gái giải thích: “ Triều Thanh thật tốt a, lớn lên đẹp trai công việc lại đáng tin cậy, nhất là nó cũng thích con....”
Mạnh Vãn đau đầu: “ Con mắt nào của mẹ nhìn ra anh ta thích con? Hơn nữa coi như anh ta thích con đi, nhưng con không thích anh ta, dù sao con và anh ta là không thể nào, ngày mai mẹ trở về cùng ba đi!” Nói xong, Mạnh Vãn thần sắc mệt mỏi đi vào phòng ngủ, trở tay đóng cửa lại, mặc cho mẹ Mạnh dò hỏi như thế nào, khuyên bảo cô đề không nghe.
Cách vách Lục gia.
Bà nội Lục cùng Chu Dương cùng nhau nghênh đón Lục Triều Thanh trở về.
Bà nội Lục kích động hỏi: “ Vãn Vãn đáp ứng con sao?”
Lục Triều Thanh mặt tối sầm.
Bà nội Lục xấu hổ lại thất vọng, Chu Dương sung sướng khi người khác gặp họa, lại không dám biểu hiện ra ngoài, trốn vào phòng ngủ cười trộm. Lục Triều Thanh ngồi trên sô pha phòng khách, muốn thanh tịnh tâm tình chỉ có thể đi thư phòng, bà nội Lục ngăn cháu nội lại, ấn anh trên sô pha, một hai phải nghe cháu trai nói rõ ràng hết thảy sự tình phát sinh tối nay.
“ Cô ấy nói hai chúng con không thích hợp.” Lục Triều Thanh rầu rĩ.
Bà nội Lục ngồi bên cạnh, nhỏ giọng nói thầm: “ Đứa nhỏ này, chưa thử sao biết thích hợp hay không thích hợp.”
Lục Triều thanh cũng nghĩ như vậy.
Bà nội Lục nhìn cháu trai, thấy cháu trai không cao hứng, đã hiểu, Mạnh Vãn không thích cháu trai, nhưng cháu trai lại thực sự động tâm!
Nghĩ như vậy, bà nội Lục liền yên tâm, bà sợ nhất cháu trai cứ ngây người học vật lý liền không có ý nghĩ tìm bạn gái, hiện tại cháu trai động tâm, vậy chỉ còn theo đuổi!
Triều Thanh a, bà nói cho cháu, xem mặt chỉ là bước đầu tiên, con gái đều rất dễ mềm lòng, nếu con thật thích Vãn Vãn, ngày mai liền bắt đầu theo đuổi, mỗi ngày đều đối tốt với nó, nó sớm muộn sẽ thích con.” Đối với cháu trai của mình, bà nội Lục vẫn rất xem trọng.
Lục Triều Thanh cường điệu: “ Con không thích cô ta.”
Bà nội Lục không tin: “ Không thích, vậy con không cao hứng cái gì?”
Lục Triều Thanh đương nhiên không cao hứng, lần đầu tiên muốn phát triển mối quan hệ với người khác liền bị từ chối, anh có thể cao hứng sao? Theo như anh biết, lần đầu tiên đã bị nhà gái từ chối, hoặc là ngoại hình quá kém, thí dụ như thấp bé, khuôn mặt xấu xí, hoặc là tính cách kém, thí dụ như mời khách lại keo kiệt đối với nhà gái lại xoi mói, Lục Triều Thanh tự nhận anh không có bất cứ loại nào.
Thái độ của Mạnh Vãn đối với anh, phi thường bất công.
Lục Triều Thanh phiền lòng mà đi thư phòng.
Bà nội Lục mười phần ưu sầu, nghĩ đến người trẻ tuổi có lẽ có thể ở chung một chỗ. Bà xúi giục Chu Dương đi khuyên cháu trai.
Chu Dương cũng ngại quan hệ của hai người không quá thân thiết, không buồn nghĩ, anh tra mấy cái cách theo đuổi con gái như thế nào, lại liên tiếp gửi cho Lục Triều Thanh.
Lục Triều Thanh nhấn mở, nhìn đến tiêu đề liền đóng.
Buổi tối giờ, Lục Triều Thanh tắt đèn phòng khách, đúng giờ nằm trên sô pha ngủ.
Giấc ngủ của anh vẫn luôn tốt, trước kia mấy giây liền có thể ngủ, nhưng đêm nay, Lục Triều Thanh mất ngủ, nhắm mắt lại đều là hình ảnh Mạnh Vãn ở nhà hàng. Mái tóc dài rất thục nữ, lưu loát đem tóc buộc thành đuôi ngựa, còn có lúc cô giảo hoạt tới giúp anh nhận chuyển khoản.
Ngủ không được, Lục Triều Thanh lấy di động, lật xem vòng bạn bè.
Bạn tốt của anh không nhiều lắm, cũng không thích thêm bạn, cho nên vòng bạn tốt cơ hồ đều là Mạnh Vãn, Chu Dương cũng cùng anh thêm bạn tốt, Chu Dương cũng thích phát vòng bạn bè, nhưng lục Triều thanh lại nghĩ đến điểm này trước tiên, liền đem chặn Chu Dương, cái gì thi đấu bóng rổ, cái gì bát quái giới giải trí anh đều không hứng thú.
Đổi mới xong, đầu tiên cư nhiên lại là Giáo sư Cao, là một bữa tối dưới ánh nến, hình ảng có ghi: Tay nghề của lão bà!
Sau khi Giáo sư Cao cùng Lưu Niệm ở chung một chỗ, anh ta liền thường xuyên phát vòng bằng hữu, Lục Triều Thanh trước kia còn có thể chịu đựng, đêm nay không nghĩ nhẫn lại, thuận tay chặn luôn Giáo sư Cao. Thứ hai là vòng bạn hữu Mạnh Vãn, vẫn là nội dung ngày hôm qua, Lục Triều Thanh phóng to đầu Mạnh Vãn, mặc đồng phục tiệm mỳ, tươi cười sáng lạn, đôi mắt đặc biệt đẹp.
“ Tôi đương nhiên không ghét anh, nhưng cũng không thích anh, hơn nữa, tôi xác định tương lai cũng không thích anh.”
Lời nói chém đinh chặt sắt của cô ở bên tai, Lục Triều Thanh nhíu nhíu mày.
Không trải qua thí nghiệm chúng minh kết luận, đều có khả năng bị lật đổ.
Lục Triều Thanh nghĩ tới luật sư Ngô, cô liền có thể thử cùng luật sư Ngô, cho phép luật sư Ngô đưa cô về nhà, anh chỗ nào không bằng luật sư Ngô.
Dù sao không ngủ được, Lục Triều Thanh nhấn mở mục Chu Dương gửi cho anh, từ từ nhìn.
Ngày hôm sau, mẹ Mạnh cùng bà nội Lục lại gặp nhau lần nữa, phân tích rõ việc bọn nhỏ xem mặt thất bại. Bà nội Lục tỏ vẻ cháu trai có ý tứ với Mạnh Vãn, bất quá cháu trai quá khờ, có thể theo đuổi hay không bà cũng không chắc.
Mẹ Mạnh tự đáy lòng hy vọng Lục Triều Thanh thành công, nhưng ý con gái đã quyết, bà là mẹ cũng không thể giúp cho Lục Triều Thanh cái gì.
Cuối cung hai người thống nhất ý kiến: Thuận theo tự nhiên đi!
Ở chỗ con gái nhiều lần bị ghét bỏ, mẹ Mạnh về nhà bồi ba Mạnh, thứ bà nội Lục cũng cùng Chu Dương đi ga tàu cao tốc.
Lên xe trước, bà nội Lục nói lời thấm thía với cháu trai: “ Vãn Vãn là cô gái tốt, cháu dùng hết sức theo đuổi a, đừng bỏ lỡ!”
Lục Triều Thanh cái gì cũng không bảo đảm.
Từ ga tàu cao tốc trở về, giờ kém phút, Lục Triều Thanh đứng ở cửa tiểu khu, do dự một lát, lại đến đại học Z.
Sinh viên đều nghỉ hè, tiệm mỳ có hơi vắng, khi Lục Triều Thanh đi vào, trong tiệm chỉ có khách.
“ Giáo sư Lục hôm nay tới thật sớm.” Tiếu Diệp nhiệt tình chào hỏi.
Mạnh Vãn nhàn nhạt liếc Lục Triều Thanh một cái.
Lục Triều Thanh gật gật đầu, ngồi xuống chỗ trước kia giáo sư Cao thích ngồi.
Yên lặng mà ăn một bát mỳ sợi, Lục Triều Thanh liền đi.
Tiếu Diệp, Mạnh Vãn không nghĩ nhiều.
Nhưng buổi tối giờ chiều, Lục Triều Thanh lại tới nữa, một ngày tới ăn hai lần, đây vẫn là lần đầu tiên.
“ Kỳ quái, giáo sư Lục ăn xong rồi, sao còn chưa đi?” Lúc Tiếu Diệp chú ý đến Lục Triều Thanh, nói thầm với Mạnh Vãn.
Mạnh Vãn nghiêng đầu, quả nhiên thấy Lục Triều Thanh đang xem di động, đã ăn xong rồi.
Bởi vì không nhiều khách lắm, Tiếu Diệp giống như bạn bè hỏi Lục Triều Thanh: “ Đã muộn thế này, giáo sư Lục không vội về nhà sao?”
Lục Triều Thanh nghe vậy, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Mạnh Vãn một cái.
Mạnh Vãn trong lòng lộp bộp một chút, có ý gì!
Tiếu Diệp chú ý Trần Thủy Sinh, anh em Từ Cường Từ Duyệt, đều đã hiểu.
Tiếu Diệp gần Mạnh Ly nhất, chế nhạo mà chọc vào cánh tay Mạnh Vãn: “ Bà chủ thành thật trả lời, chị với giáo sư có phải hay không có gian tình?”
Mạnh Vãn trong đầu tất cả đều là ánh mắt Lục Triều Thanh vừa nhìn cô, chẳng lẽ anh ta lại giống luật sư Ngô, buổi tối giờ đến đây, sau đó đưa cô về nhà?
Mạnh Vãn nóng lòng biết đáp án, liền đi vào phòng thay đồ, ra chào hỏi cùng nhân viên, cô xách theo túi đi ra ngoài.
Lục Triều Thanh thấy lập tức đứng lên, Mạnh Vãn chân trước vừa mới bước ra, tay anh đã đỡ cửa kính sắp đóng.