Trước đây Du Hiên Hạo ở Pháp, Du Uyên Nhi lẫn bố mẹ đều không nhắc đến chuyện cô có bạn trai vì sợ người đàn ông “ghen tuông mù quáng” này sẽ tủi thân vì cho rằng bị em gái bỏ rơi, có lẽ bố mẹ cô cũng đã dự đoán được khi anh về nước rồi thì sẽ không giấu được nữa.
Nhắc đến Khang Bất Dịch, trong lòng Du Uyên Nhi lập tức sinh ra cảm giác mất mát, luôn lo lắng rằng thực sự có chuyện xảy ra với anh. Du Uyên Nhi thở dài một hơi ão não, lên tiếng trả lời câu hỏi của Du Hiên Hạo: “Nhà cậu ấy có việc, đợi khi nào cậu ấy rảnh em sẽ đưa cậu ấy ra mắt anh”
Du Hiên Hạo bày ra vẻ mặt khó tin, anh còn tưởng em gái mình sẽ trở nên căng thẳng vội giải thích lý do quen bạn trai mà chẳng thèm báo cáo anh, nào ngờ cô lại đáp một cách hiển nhiên vô cùng tự nhiên. Du Hiên Hạo thẫn thờ lắc đầu, còn nghĩ có thể được Du Uyên Nhi bám lấy đến khi cô ba mươi tuổi, không ngờ chưa gì cô đã bỏ rơi người anh đáng thương này mà dành tình cảm cho người khác.
Sáng hôm sau đến trường, từ ở cổng đã nghe râm ran bàn tán, điều duy nhất lọt vào tai Du Uyên Nhi là liên quan đến Khang Bất Dịch, cô hoang mang bước đi giữa sân trường rộng lớn, những học sinh nhìn thấy cô liền chụm đầu vào nhau xì xầm.
Vừa trở về lớp, Ái Ái và Trư Mỹ Nhân đã kích động kéo Du Uyên Nhi nhấn cô vào chổ, đưa điện thoại ra trước mặt cô. Trên màn hình điện thoại là ảnh chụp Khang Bất Dịch và Thiên Ngọc trước hiệu thuốc tây, trong ảnh trời rất tối nhưng đủ để xác nhận được là ai.
Trái tim Du Uyên Nhi dâng lên từng hồi run rẩy, dùng chút tỉnh táo cuối cùng hỏi: “Ảnh chụp khi nào vậy?”
“Là khuya đêm trước hôm bọn họ nghỉ học, ảnh này chỉ mới được đăng vào nửa đêm qua, người đăng dùng nick ảo, còn nữa...” Trư Mỹ Nhân là người bình tĩnh nhất trong cả ba, Du Uyên Nhi kích động mất kiểm soát, Ái Ái lại giận dữ nghiến răng nghiến lợi.
Trư Mỹ Nhân lướt qua một bức ảnh khác đưa cho Du Uyên Nhi coi, trong ảnh là lúc Khang Bất Dịch cùng Thiên Ngọc vào cùng một ngôi nhà, một nam một nữ nửa đêm ở cùng một chổ chẳng lẽ chỉ để kể chuyện hài? Nước mắt Du Uyên Nhi tuôn ra liên tục một cách vô thức, cô không dám tin Khang Bất Dịch có thể làm như vậy, trước đây tỏ ra không liên hệ để rồi những bức ảnh này khi không trên trời rơi xuống?
Ái Ái tức đến mức chửi tục không ngừng, thúc giục Du Uyên Nhi mau chóng gọi điện cho Khang Bất Dịch hỏi cho ra lẽ, nhưng đối với Du Uyên Nhi lúc này từ tâm trí đến đầu óc cô đều trống rỗng, gọi điện cho anh rồi nói gì? Nên hỏi anh rằng “Cậu qua lại với Thiên Ngọc sau lưng mình sao?” hay nên hỏi “Mình biết chuyện cậu với Thiên Ngọc, cậu có muốn chia tay mình không?”?
Từ lúc bắt đầu năm học mới này, ai cũng nhìn Du Uyên Nhi bằng đôi mắt ngưỡng mộ nhưng giờ đây, họ đều dùng ánh mắt thương hại để nhìn cô, vì họ biết cô si mê Khang Bất Dịch đến mức cắm đầu chạy theo anh, vì họ biết chuyện ngày hôm nay là kết cục họ đã dự đoán ngay từ đầu.
Cả một ngày chìm trong cảm xúc tiêu cực, đến hai tiết cuối Du Uyên Nhi xin về sớm vì không khỏe, cô không về nhà mà trực tiếp đi tìm Khang Bất Dịch. Cô đến quán nước trước đây anh từng làm lúc hè hỏi thăm đồng nghiệp thân thiết của anh, họ rất nhiệt tình chỉ cho cô biết, còn chỉ ra đặc điểm ngôi nhà của anh cho cô dễ tìm ra.
Theo vị trí được chỉ, Du Uyên Nhi tìm đến đúng địa chỉ nhà nằm trong một con hẻm khá lớn, bên trong đều là nhà cao cửa rộng, đầu hẻm còn có chốt dân phòng. Đứng trước ngôi nhà kín cổng cao tường, Du Uyên Nhi lưỡng lự một lúc lâu mới dám bấm chuông.
Tầm một phút sau cửa được mở ra nhưng người bên trong là một cô gái tầm ngoài hai lăm mặc đồ bộ pijama, cô gái ngạc nhiên nhìn Du Uyên Nhi, lên tiếng hỏi: “Em tìm ai?”
“Em... em muốn tìm Bất Dịch” Du Uyên Nhi e dè mở lời, nhịp tim trong lồng ngực đã đập loạn xạ lên.
“À, bạn học sao, mau vào nhà đi, Bất Dịch ở trong nhà” Cô gái nhiệt tình nép người qua một bên cho Du Uyên Nhi bước vào.
Vừa bước vào cổng, Du Uyên Nhi hoàn toàn choáng ngợp với những gì trước mắt mình, hồ bơi và sân lớn nằm bên trái, ngôi nhà được xây dựng theo lối hiện đại hai tầng theo tông màu trắng đen vô cùng sang trọng nằm bên còn lại. Du Uyên Nhi theo sau cô gái đi vào trong nhà, sự hiếu kỳ thôi thúc cô buộc miệng hỏi: “Chị là gì của Bất Dịch vậy ạ?”
“Chị là chị dâu nó, chị tên Kim Mỹ, còn em?” Kim Mỹ tươi cười giới thiệu bản thân, xoay đầu hỏi Du Uyên Nhi.
Nghe đến chị dâu Du Uyên Nhi liền có thể thở phào nhẹ nhõm, còn nghĩ đây là bạn gái khác đang sống chung của Khang Bất Dịch. Du Uyên Nhi lễ phép đáp: “Em tên Uyên Nhi, là bạn cùng lớp với Bất Dịch, cậu ấy nghỉ học hai ngày nay nên em đến xem thế nào”
“Thằng nhóc đó, đánh nhau bị thương nên mới nghỉ học, em ngồi đi, chị lên lầu gọi nó xuống” Kim Mỹ tuôn một tràng rồi chỉ tay Du Uyên Nhi ngồi xuống ghế, đi thẳng lên lầu gọi Khang Bất Dịch.
Đầu óc Du Uyên Nhi cả ngày nay tuy có mơ màng, lỗ tai cũng nghe chữ được chữ mất, nhưng chị dâu Khang Bất Dịch vừa nói anh đánh nhau bị thương?