CHƯƠNG
Cho nên đây cũng là lý do tại sao trước đó lúc Jessica và Sở Vĩnh Du đối lập, trực tiếp bán đi toàn bộ gia tộc Gran, có được số tiền cả ngàn tỷ.
Về tới chỗ ở, Nam Cung Vô Phong nhìn sang Sở Vĩnh Du, nói.
“Tên Thác Bạt Dã này, quả thực quá nhỏ nhen, lại muốn làm chuyện lớn, còn không cách nào buông xuống chuyện nhỏ, chẳng trách luôn ở trong dãy núi Lung Linh này, thời gian dài như vậy, ngay cả tiền vốn ngàn tỷ cũng không lấy ra được.”
Sở Vĩnh Du lại lắc đầu.
“Bác cả, người ta nói có được có mất, chuyện khác không nói, chỉ những thành viên gia tộc Thác Bạt trong sảnh đường vừa rồi, người yếu nhất cũng là võ vương cửu bộ, hóa long cảnh đỉnh phong cũng có tận mấy người, bác nói sao?”
Nam Cung Vô Phong cũng cả kinh, không nghĩ tới Sở Vĩnh Du ăn bữa cơm, lại nhìn ra nhiều như vậy, rõ ràng là đang nói, gia tộc Thác Bạt đặt tất cả tinh lực vào việc bồi dưỡng võ giả, những chuyện khác đương nhiên có chút thiếu sót.
Hai người tùy ý nói chuyện, họ không cảm thấy có gì, nhưng lại dọa mất mật hai cao thủ hóa long cảnh của gia tộc Thác Bạt giám thị bên ngoài.
“Sở Vĩnh Du này, đoán chừng là thật sự có thể nhìn ra rồi? Nếu là người sau, vậy quá đáng sợ rồi đi.”
“Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng hẳn không thể nào lắm, võ học của thành phố lớn, từ hóa long cảnh đã sớm bị bẻ gãy, cũng là khoảng thời gian không lâu gần đây mới được một người tên Địa Ngục biên soạn ra phương pháp tu luyện hóa long cảnh chính tông hoàn chỉnh, mới bao lâu đâu, chẳng lẽ Sở Vĩnh Du đã đạt tới hóa long cảnh đỉnh phong rồi?”
Ánh mắt hai người đều vô cùng đặc sắc, ai nấy tự có suy đoán, gia tộc Thác Bạt họ đến từ nội vực Cửu Long Vực, gia tộc truyền thừa đã có võ học hoàn chỉnh, mỗi một giai đoạn đều có, nhưng cẩn tuân tổ huấn, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, cho nên sau khi phương pháp tu luyện hóa long cảnh do Sở Vĩnh Du biên soạn phát hành, so sánh đôi bên, phát hiện lại giống hệt nhau, cũng khiến người của gia tộc Thác Bạt kinh ngạc tột cùng.
Đương nhiên, nghe xong Sở Vĩnh Du nói lúc đó trong sảnh đường có vài cao thủ cảnh giới nào đó, thì vô cũng ngạc nhiên.
“Bác cả, sáng mai xem tình hình đi, nếu bác thật sự định bỏ ra ngàn tỷ, có lẽ cháu sẽ đưa ra cho gia tộc Thác Bạt một điều kiện đi kèm.”
Trong phòng, nghe thấy câu này của Sở Vĩnh Du, Nam Cung Vô Phong cười nói.
“Cứ tùy ý đề ra, nếu Thác Bạt Dã không đồng ý, bác cả đương nhiên là không để ý, cùng lắm là lại đợi thêm một khoảng thời gian, đợi lúc cháu có thể đi nội vực vực Cửa Long.”
“Dạ, cảm ơn bác cả.”
Thời gian trôi đi, hai giờ đêm, Sở Vĩnh Du và Nam Cung Vô Phong sớm đã ai về phòng nấy, đèn cũng sớm tắt.
Nhưng hai người giám thị bên ngoài đều không nhìn thấy, một bóng dáng bay sượt ra ngoài ngay dưới mí mắt họ, vì tốc độ quá nhanh, họ thậm chí không hề có chút phản ứng.
Bóng dáng này đương nhiên chính là Sở Vĩnh Du rồi, không bao lâu liền tiến vào hòn non bộ trong ký ức.
“Anh Sở.”
Giọng nói đè cực thấp của Tường Vi truyền ra, Sở Vĩnh Du nhìn sang, liền thấy trong hòn non bộ, Tường Vi lại mở ra một mặt tường núi.