Bản Lĩnh Ngông Thần

chương 954

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHƯƠNG

“Tôi đã nói điều kiện rồi, anh lại không có ý định chấp nhận, vậy thì chỉ có thể dùng phương thức của tôi mà xử lý.”

Sở Vĩnh Du mở miệng, liền đi về phía người thanh niên, ánh mắt người kia rung động, quay người lại, nhưng mà bên trong lại xen lẫn một tia sợ hãi, vừa lùi lại vừa nói.

“Sở Vĩnh Du, tao nói cho mày biết, ngày hôm nay nếu như mày dám đụng vào một cọng tóc của tao, hoặc là nói giao tao cho đội điều tra sự cố đặc biệt, mày phải chết chắc.”

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du thờ ơ, người thanh niên vội vàng la lên.

“Tao tên là Thác Bạt Diệu Huy, là người của gia tộc Thác Bạt, mày và gia tộc Nam Cung có quan hệ với nhau, mày dám nói mình không biết sự tồn tại của gia tộc Thác Bạt đi?”

Câu nói này đã để Sở Vĩnh Du dừng bước, chân mày nhíu chặt lại.

Đúng là anh không nghĩ tới cái tên này lại là người của gia tộc Thác Bạt, mà gia tộc Thác Bạt chính là người ngày hôm nay mời Nam Cung Vô Phong đến đây, cũng là người biết chuyện nội vực Cửu Long vực.

Thấy như vậy, Thác Bạt Diệu Huy cười cười.

“Haha, lũ lụt cuốn trôi miếu Long Vương, người nhà không biết là người nhà. Sở Vĩnh Du, hiểu lầm này cứ coi như là quá khứ đi, không có vấn đề gì chứ?”

Sở Vĩnh Du nhìn Thác Bạt Diệu Huy, anh hỏi.

“Người một nhà? Trước khi không đánh nhau tại sao anh lại không nói là người một nhà?”

“Cái này…”

Thác Bạt Diệu Huy trầm mặc, anh ta thấy là không có thực lực ngang nhau thì cần gì phải nói người một nhà, bây giờ đơn giản là thực lực của Sở Vĩnh Du đã đạt được sự tán thành của anh ta, hai người vừa mới bị đá ra bên ngoài chính là cao thủ Hóa Long Cảnh tầng thứ nhất của gia tộc Thác Bạt, bọn họ ra sân cũng chỉ hít thở vài cái rồi không có thành tích gì khác.

“Đi theo tôi, những người giả mạo khác đâu rồi, đều phải giam lại.”

Lại nghe thấy lời nói của Sở Vĩnh Du, sắc mặt Thác Bạt Diệu Huy không tốt cho lắm.

“Sở Vĩnh Du, anh đang nói đùa với tôi à?”

Bốp!

Một quyền, Thác Bạt Diệu Huy ôm bụng khom người xuống.

“Anh thấy tôi có giống như là đang nói đùa với anh không, không làm theo, tôi có quyền lực để đưa anh vào chỗ chết.”

Chiêm Tinh Hà ở phía sau nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, bắt đầu kể từ lúc ăn súp dê, Sở Vĩnh Du vẫn là một người trông có vẻ ôn tồn lễ độ, cùng với vẻ bá đạo, hiện tại tạo thành một sự chênh lệch rất rõ ràng, tàn nhẫn không cần phải nói nhiều.

Đánh xong một quyền, Thác Bạt Diệu Huy giống như là một con chó chết bị người khác kéo đi.

Mà đám người vây quanh cũng tự động tản ra, không có một người nào dám động thủ, hay là ngăn cản, dù sao thì người ta không thèm để ý tới gia tộc Thác Bạt, bọn họ còn có thể làm sao nữa?

“Chờ… chờ tôi ở đây, không cho phép rời đi.”

Lấy lại sức, Thác Bạt Diệu Huy nói một câu như thế, cái gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ít nhất anh ta có thể nhìn ra Sở Vĩnh Du không có ý định đưa anh ta đến đội điều tra sự cố đặc biệt, vậy là đã có cơ hội dây dưa với nhau rồi.

Đi đến bên cạnh chiếc Mercedes Maybach, Hà Đồ và Nam Cung Vô Phong đều đã xuống xe, nhìn thấy Nam Cung Vô Phong, hai mắt của Thác Bạt Diệu Huy phát sáng, vội vàng nói.

Truyện Chữ Hay